“Không cần phải nói, đều đã qua.” Từ Tử Câm vẫy vẫy tay, khó chịu cả một đêm, hiện tại cô là thật minh bạch, không yêu chính là không yêu, cho dù cô lại nỗ lực hơn nữa, một chân vào cửa cũng đều bị ngăn cản xuống dưới, hơn nữa -- anh kêu vẫn là tên của Cố Thanh Thanh!“Không, tôi là thật sự……” Nhiếp Chi Ninh thực là tâm tư phức tạp, anh hơn nửa ngày mới nói: “Hôn sự của chúng ta, vẫn là…… Hết thảy như cũ đi.”Anh làm không được cái loại hành vi thất tín bội nghĩa này, cũng làm không ra hành động không chịu trách nhiệm.Chỉ là, hóa ra sự tình vòng một vòng lớn, vẫn là trở xuống điểm ban đầu, nhưng là, hiện tại Từ Tử Câm, lại làm sao cũng cười không nổi.----Lúc này, Từ Tử Bội còn nghi hoặc liếc mắt nhìn nhìn em gái của mình một cái, sắc mặt em gái bình tĩnh, thoạt nhìn vừa không sinh khí lại không táo bạo, trong lòng mơ hồ cảm thấy có điểm sự tình gì đó: “Em thật sự không có việc gì?”Từ Tử Câm kéo kéo khóe miệng: “Thật sự không có việc gì.”Quay diễn xong, một phòng người vây quanh ăn cơm, thậm chí đến Nhiếp Chi Ninh cũng tới. Tinh thần của anh cũng uể oải, thấy được mọi người, chào hỏi, an tĩnh ngồi xuống.Thấy Nhiếp Chi Ninh lại đây, Từ Tử Bội cố ý muốn điều hòa mâu thuẫn giữa bọn họ -- mà mấu chốt điều tiết mâu thuẫn, liền ở chỗ Cố Thanh Thanh.Cô còn lôi kéo em gái lại đây: “Thanh Thanh, tính tình em gái chị không tốt, gần đây có thể làm rất nhiều chuyện sai. Xin em tha thứ cho nó.”Không nghĩ tới, Từ Tử Câm lại có thể xin lỗi ở ngay trước mặt mọi người: “Thực xin lỗi.”Nghe Từ Tử Câm giáp mặt xin lỗi, này quả thực là còn muốn đáng sợ hơn mặt trời mọc từ hướng Tây ! Lúc này Cố Thanh Thanh đang ăn canh, thiếu chút nữag bị sặc ra một ngụm nước!Từ Tử Câm không chỉ có xin lỗi, còn cường ngạnh ngạnh nói: “Cố Thanh Thanh, gần đây tôi mới vừa về nước, tâm tình không tốt, luôn là nhằm vào cô, không cần để ý.”
Danh Sách Chương: