Chương 20: Ở Giang Châu, Long Vương chính là trời (1)
“Phó viện trưởng Quách, làm thế nào bây giờ?” Một nhân viên bảo vệ hỏi.
Quách Đại Nộ tức giận nhìn chằm chằm Bạch Băng nói: “Trưởng khoa Bạch, cô thật sự muốn đối đầu với tôi?”
“Phó viện trưởng Quách, ông hiểu lầm rồi, tôi không muốn đối nghịch với ông, tôi chỉ muốn nhắc nhở ông, thân là lãnh đạo bệnh viện, ông phải chú ý đến hình tượng của mình, việc ra lệnh cho nhân viên bảo vệ đánh người là không đúng.”
“Vậy lúc cậu ta đánh con tôi sao cô không ngăn lại?” Quách Đại Nộ gầm lên: “Hôm nay dù là ai cũng không thể ngăn cản tôi báo thù cho Thiếu Thông.”
“Các người phế thằng nhóc đó cho tôi.”
“Nếu có xảy ra bất cứ vấn đề gì, Quách Đại Nộ tôi sẽ chịu trách nhiệm một mình!”
Đã nói đến mức này rồi, các nhân viên bảo vệ cũng không còn băn khoăn gì nữa.
“Trưởng khoa Bạch, xin cô tránh sang một bên, nếu không đừng trách chúng tôi không khách khí.” Một nhân viên bảo vệ nói.
Diệp Thu cũng nói: “Trưởng khoa Bạch, cô tránh ra đi, tôi có thể ứng phó với mấy tên này.”
“Nhưng...”
“Trưởng khoa Bạch, xin hãy tin tưởng tôi.”
Trên mặt Diệp Thu thể hiện sự tư tin mãnh liệt. Hắn đã tiếp thu được một chút truyền thừa, mặc dù chỉ là một chút xíu nhưng cũng đủ để đối phó với nhóm bảo vệ này.
“Vậy... Anh cẩn thận.” Bạch Băng hơi do dự, kéo Tiền Tĩnh Lan sang một bên.
Diệp Thu một mình đối mặt với đám bảo vệ.
Mấy bảo vệ đều nhìn chằm chằm vào Diệp Thu, nắm chặt nắm đấm, chuẩn bị ra tay.
Đột nhiên….
Rầm rầm một tiếng, một chiếc Maybach từ ngoài cổng lao vào, dừng lại trước mặt Quách Đại Nộ với một cú xoay đuôi đẹp mắt.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông trung niên bước xuống khỏi ghế lái.
Anh ta sắc mặt kiên nghị, ánh mắt hung hãn.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên, Diệp Thu cảm thấy kỳ lạ, sao Triệu Vân lại đến đây?
Khi Quách Đại Nô nhìn thấy người này, ông ta trực tiếp ném Quách Thiếu Thông qua một bên, bước nhanh đến trước mặt người đàn ông trung niên, cung kính hỏi: “Ngài Triệu, hôm nay ngọn gió nào đưa ngài đến đây?”
Triệu Vân liếc mắt nhìn hiện trường, mặt không đổi sắc, nhẹ giọng nói: “Tôi đến đây có việc.”
“Ngài Triệu, ngài cần gì phải đích thân đến, có việc gì chỉ cần nói với tôi một tiếng, tôi nhất định sẽ giúp ngài xử lý thỏa đáng.” Quách Đại Nô cúi đầu, khom lưng như một người hầu.
“Ông?” Lúc này Triệu Vân mới nhìn thẳng vào Quách Đại Nộ, nói: “Chuyện Long Vương dặn dò, ông có thể làm được không?”
Long Vương!
Nghe thấy cái tên này, trong lòng Quách Đại Nộ chấn động.
Đồng thời, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Long Vương sai ngài Triệu đến bệnh viện để làm gì?
Chẳng lẽ có nhân vật quan trọng nào đang nằm viện ở đây?
Không đúng!
Nếu có người như vậy ở bệnh viện Giang Châu, là phó viện trưởng, ông ta nhất định sẽ biết rõ.
Lúc này, chỉ thấy Triệu Vân đi tới trước mặt Diệp Thu, nói: “Bác sĩ Diệp, chúng ta lại gặp nhau.”
“Xin chào ngài Triệu.” Diệp Thu trả lời rất khách khí.
“Bác sĩ Diệp, bây giờ cậu có thời gian không?” Triệu Vân hỏi.
“Tôi e là không” Diệp Thu chỉ vào mấy nhân viên bảo vệ nói: “Bọn họ chuẩn bị xử lý tôi kìa.”
Triệu Vân ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua mấy nhân viên bảo vệ kia.
Ngay lập tức, bọn họ cảm thấy như bị một con hổ dữ nhìn chằm chằm, trong lòng run lên, không hẹn mà cùng đồng loạt lùi về phía sau mấy bước
Từ trong ánh mắt của Triệu Vân bọn họ thấy được sát khí.
Người đàn ông này chắc chắn tay đã từng nhuộm không ít máu.
“Quách Đại Nộ, đã xảy ra chuyện gì?” Triệu Vân trầm giọng hỏi.
Quách Đại Nộ vội vàng trả lời: “Ngài Triệu, Diệp Thu đánh con tôi tàn phế, tôi chuẩn bị báo thù cậu ta.”
“Con trai ông?” Triệu Vân nhìn thoáng qua Quách Thiếu Thông đang nằm trên đất, nói: “Còn chưa chết, ông báo thù cái gì?”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ.
Quách Đại Nộ không hiểu ý tứ trong lời nói của Triệu Vân, hỏi: “Ngài Triệu, ý ngài là ...?”
Triệu Vân nói: “Bác sĩ Diệp là bạn của Long Vương. Tôi được lệnh của Long Vương mời bác sĩ Diệp đến nhà làm khách.”
“Cái gì? Cậu ta là bạn của Long Vương?” Quách Đại Nộ nhìn Diệp Thu, không thể tin được.
Theo những gì ông ta biết, bạn bè của Long Vương đều là những lão già tuổi ngoài sáu mươi tuổi, hơn nữa còn là những ông trùm lớn chỉ cần dậm chân cũng sẽ gây ra địa chấn ở Giang Châu.
Diệp Thu mới ngoài hai mươi tuổi, chỉ là một bác sĩ thực tập, sao có thể là bạn của Long Vương chứ?
Trong chuyện này có khi nào có vấn đề gì không?
“Làm sao, ông hoài nghi tôi lừa ông?” Vẻ mặt Triệu Vân có hơi không vui, chỉ vào chiếc Maybach, nói với Quách Đại Nộ: “Nếu không tin, ông có thể tự đi xem, đó là xe dành riêng cho Long Vương.”
“Ngài Triệu nói đùa rồi, sao tôi dám nghi ngờ ngài.” Trong lúc nói chuyện, Quách Đại Nộ lén liếc mắt nhìn biển số xe Maybach.
<3 cầu KP NP bạo chương