• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 9: Hồ Ly Tinh (2)

Trong khi nói chuyện, y tá trưởng trạm nhìn thấy Diệp Thu nói: “Hộ lý Diệp, mau đến phòng bệnh 301.”

Tim Diệp Thu đập loạn, hắn ngước mắt nhìn cô ta.

“Nhìn cái gì! Nhanh lên, nếu bệnh nhân khiếu nại, cậu sẽ phải cuốn gói đi khỏi đây!” Y tá trưởng hung dữ quát.

“Được.” Diệp Thu đáp, xoay người rời đi.

Lúc này, hắn lại nghe thấy sau lưng truyền tới tiếng giễu cợt của cô ta: “Hạng người gì không biết, dám đắc tội với thiếu gia nhà họ Quách, đúng là không biết trời cao đất rộng.”

Diệp Thu mặc kệ cô ta, đi thẳng đến phòng bệnh 301, vừa vào cửa đã thấy một người phụ nữ đang ngồi trên giường.

Trong mắt hắn thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Bởi vì người phụ nữ này thật sự rất... gợi cảm!

Cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi tay lửng màu tím nhạt, cổ áo rất thấp, lộ ra từng mảng da thịt trắng nõn, giống như quả vải thiều bóc vỏ, trong trắng lộ ra màu hồng, rung rinh như muốn nhảy ra ngoài.

Hơn nữa, vòng eo của cô ấy rất nhỏ, cho dù đang ngồi trên giường, đứng bên cạnh nhìn vào vẫn có thể thấy đường cong hoàn hảo.

Chỗ chết người nhất chính là toàn bộ chân trái của cô ấy được đặt bên ngoài lớp chăn, vừa dài vừa thẳng, làn da trắng nõn kia như đóa sen vàng ba tấc mỏng manh khiến người ta không kìm lòng được sinh ra những suy nghĩ xa xôi, dáng người và làn da đẹp như vậy thì nhan sắc thế nào mới có thể xứng với nó?

Diệp Thu vô thức ngước mắt nhìn gương mặt của người phụ nữ.

Đúng lúc này, người phụ nữ cũng phát hiện ra hắn.

Bốn mắt nhìn nhau.

Vào giây phút đó, Diệp Thu thậm chí gần như ngừng thở.

Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, sao trên đời lại có người phụ nữ quyến rũ như vậy?

Tuổi tác của người phụ nữ đó khoảng chừng ba mươi tuổi, tóc đen nhánh như thác nước, gương mặt trái xoan, đôi mắt to tròn đầy mị hoặc khiến người ta không khỏi nghĩ đến một từ...

Hồ ly tinh!

“Anh là ai? Làm gì vậy?” Người phụ nữ lên tiếng trước, giọng nói dễ nghe nhưng lạnh lùng.

Diệp Thu hoàn hồn, hơi xấu hổ nói: “Xin chào, tôi là hộ lý mới.”

“Hộ lý?” Người phụ nữ nhìn Diệp Thu từ trên xuống. Sau một lúc, cô ấy hỏi: “Thẻ nhân viên của cậu đâu?”

Diệp Thu nhanh chóng lấy thẻ nhân viên của mình ra.

Người phụ nữ liếc nhìn rồi hỏi Diệp Thu: “Vừa rồi cậu đang nhìn cái gì?”

Diệp Thu đỏ mặt, trong đầu nghĩ cũng không thể nói là tôi đang nhìn cô đúng không?

Thật không ngờ, người phụ nữ đó lại tự mình nói ra: “Anh đang nhìn tôi đấy à?”

Diệp Thu không còn cách nào khác đành nhắm mắt gật đầu.

“Vậy trông tôi có đẹp không?” Người phụ nữ nháy mắt, có vẻ hơi tinh nghịch. “Rất đẹp!”

“Vậy cậu cảm thấy chỗ nào của tôi đẹp nhất? Là khuôn mặt hay là...” Người phụ nữ nói đến đây, đột nhiên làm một hành động khiến Diệp Thu kinh ngạc tim đập loạn.

Người phụ nữ đột nhiên nghiêng người về phía trước, ngay lập tức, một phong cảnh mê người lọt vào tầm mắt Diệp Thu...

Vô cùng sinh động!

Vốn dĩ cổ áo của người phụ nữ cũng đã rất thấp, giờ phút này lại cố ý cúi xuống, rõ ràng là đang dụ dỗ Diệp Thu.

Chết người hơn là người phụ nữ còn cắn môi dưới, gợi cảm quyến rũ nhìn chăm chú vào Diệp Thu như thể đang nói, em trai, mau tới chơi đi.

Trong nháy mắt, mặt Diệp Thu đỏ bừng.

Hắn vẫn còn là trai tơ ngây thơ, từ trước tới giờ đã từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy bao giờ đâu, nhưng điều làm hắn cảm thấy xấu hổ là cơ thể mình lại có phản ứng.

Diệp Thu đang tìm cách để che giấu sự xấu hổ của mình thì chợt nghe người phụ nữ lên tiếng.

“Em trai, bây giờ em đã biết chỗ nào của chị đẹp nhất chưa?”

Giọng nói của cô ấy mềm mại, nghe vào tai khiến người ta có cảm giác hệt như bị điện giật, cả người tê dại.

Hồ ly tinh này thực sự khiến người ta không chịu nổi mà.

Diệp Thu quay đầu chạy ra khỏi phòng bệnh.

“Đừng đi mà em trai, chị còn rất nhiều chuyện để nói với cậu mà, ha ha ha...” Người phụ nữ cười to

Trong hành lang.

Diệp Thu sờ mặt mình, chỉ thấy gương mặt nóng bừng, trong lòng không khỏi tự mắng mình, đúng là kém cỏi, một người đàn ông sức dài vai rộng lại bị một cô gái dọa bỏ chạy, đúng là mất mặt.

Nhưng không thể không thừa nhận rằng người phụ nữ này bất luận là dung mạo hay dáng người đều đẹp mê hồn.

Ít nhất, trong tất cả những người phụ nữ mà Diệp Thu từng gặp thì chỉ có Bạch Băng mới có thể tranh cao thấp với cô ấy.

Chỉ là Bạch Băng ngày nào cũng lạnh mặt như một tảng băng, khiến mọi người không dám tới gần, còn tính cách của người phụ nữ này lại hoàn toàn trái ngược, nhiệt tình như lửa, vô cùng quyến rũ, mỗi một ánh mắt đều khiến người ta không chịu được, quả là khắc tinh của đàn ông.

Diệp Thu hít sâu mấy hơi, cố gắng trấn tĩnh bản thân.

Hắn đang suy nghĩ kế sách đối phó với người phụ nữ này. . ,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK