• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tuần cảm thấy hơi thất vọng, giơ viên đá tròn đang phát sáng lên và nhìn xung quanh. Căn phòng trống rỗng và không có đồ vật nào khác, vì vậy tự nhiên không có gì để hắn ‘thu hoạch’.

Lý Tuần lắc đầu thở dài, sau lại cười ngây ngốc, không lấy được gì thì thôi vậy, chuyện này hắn suy nghĩ khá thoáng, không nghĩ nhiều nữa, bèn đặt mông ngồi xuống trên giường đá và giật mình nhảy dựng lên ngay sau đó.

Có vẻ như một cái gì đó đã đánh hắn.

Lý Tuần vội vàng dùng đá tròn soi sáng, trên giường đá có một thứ giống như một phiến vảy đá, màu xám, cùng màu với giường đá, tương đối mỏng nên vừa rồi không phát hiện.

"Cái gì vậy?"

Nhặt phiến vảy đá lên, dùng viên đá tròn để soi vào, có thể thấy những đường vân trên đó ngoằn ngoèo, đều đặn, liền mạch, có quy luật, rõ ràng là được chạm khắc thủ công.

Khi cầm trên tay, hắn lại cảm thấy phiến vảy đá này có chất liệu này không đơn giản là đá bình thường, bề mặt không chỉ nhẵn bóng mà còn có một luồng hơi lạnh tản mát, thầm chí cầm lầu còn có cảm giác lạnh sởn tóc gáy.

“Chẳng lẽ đây là bảo vật?” Trong lòng hắn tự hỏi.

Lý Tuần rất kích động, lại ngồi xuống, nhưng lần này vẫn lại cảm thấy có gì đó không đúng, đưa tay vuốt nhẹ mặt giường, lại thấy có bụi bặm.

Điều này thật kỳ lạ, động phủ này đã được làm phép, khắp nơi không có lấy một hạt bụi, vậy tại sao lại có bụi bặm trên giường?

Trong lòng thầm nghĩ, hắn đứng dậy giơ viên đá tròn phát sáng lên, quả nhiên tìm được một manh mối lạ —— ở góc giường đá dựa sát vách tường đá, có một chỗ hơi lõm xuống, nới đây tối om om lúc đầu hắn không thể thấy được.

Lý Tuần leo lên giường, vui mừng khôn xiết khi thấy trong chỗ lõm có mấy lọ đan dược và một hạt châu màu đen.

Hắn vui mừng khôn xiết nói: "Từ hai năm trước đến giờ, đây là lần đầu tiên ta thu hoạch được gì đó!"

Lý Tuần vươn tay chộp lấy lọ đan dược cùng hạt châu vào trong tay, còn chưa kịp nhìn kỹ, lòng bàn tay đã đau nhói, trong nháy mắt thân thể như muốn bốc cháy, nỗi thống khổ không kém Huyết Yểm Phệ Tâm, từ lòng bàn tay chạy thẳng tới trái tim.

Hắn mất cảnh giác, Huyết yểm phệ tâm ẩn nấp sâu trong tâm mạch lần đầu tiên xuất hiện, biến thành luồng khí tức thiêu đốt nóng bỏng như một dòng nước lũ cuốn tời va chạm với ngọn lửa tà ác từ thế giới bên ngoài.

Cả hai đều thuộc hỏa tính, nhưng Huyết Yểm có nội âm ngoại dương, mà âm hỏa có nội dương ngoại âm, hai loại tính chất hoàn toàn trái ngược nhau.

Sau một lần va chạm dữ dội, Âm Dương hợp nhất thành một thể, hai lõi Chân Dương Chân Âm đứng cạnh nhau, có hình dạng giống như Thái Cực, kịch liệt xoay tròn.

Lý Tuần chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên phập phồng, lồng ngực như muốn nổ tung, trước mắt tối sầm lại, nằm vật ở trên giường, sặc mùi tro đen.

Nhưng vào lúc này, hắn tùy ý đặt phiến vảy đá xuống giường đá, phiến vảy đá phát ra tiếng kêu vo vo và ánh sáng màu lục, rồi dung hợp với ánh sáng chói từ viên đá tròn trong bàn tay còn lại của hắn, ánh sáng huy hoàng phản chiếu lên vách tường đá những hình ảnh hỗn độn tràn ngập hỗn độn thác loạn như quỷ địa.

"Sao hôm nay mình lại bất cẩn như vậy!"

Trong lòng Lý Tuần đã tràn đầy hối hận, lồng ngực giống như bị một tảng đá vạn cân đè ép, thở không nổi, ngay cả dùng phương pháp nội tức để hô hấp bên trong cũng vô dụng.

Hắn đã nhiều năm chưa từng nếm qua loại đau đớn như nghẹn chặn cổ họng này, chỉ có thể dùng hết sức chống đỡ, nhưng đã sắp ngất đi.

Đột nhiên trong đầu hắn "Ầm" một tiếng, giống như nổ tung, sau một khắc, trướng khí chèn ép trên ngực biến mất, thay vào đó là đau đớn nơi tim do âm hỏa tác động.

So với "Huyết Yểm Phệ Tâm", đây là một ‘hương vị’ đau đớn khác, lúc này Lý Tuần chỉ cảm thấy dường như miệng và mũi phun ra sương lạnh!

Huyết Yểm và âm hỏa luân phiên nóng lạnh chạy vòng trong cơ thể Lý Tuần, cho dù Lý Tuần rất giỏi trong việc chịu đựng đau đớn nhưng cũng không khỏi rên rỉ.

Viên đá tròn dùng để thắp sáng đã lâu không được cọ xát thêm, ánh sáng dần dần mờ đi, mà ánh sáng của phiến vảy đá xanh càng ngày càng đậm, ánh sáng xanh lục tràn ngập cả gian phòng đá, nhìn đâu cũng toàn một màu xanh trông thật quỷ dị.

Dần dần, cơn đau bắt đầu giảm bớt, Lý Tuần chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, loại đau đớn suy sụp này đã mấy năm rồi không gặp qua, tác động của âm hỏa kia thật kinh khủng.

Hít sâu mấy hơi, Lý Tuần mới từ trên giường ngồi dậy, nhổ ra tro đen trong miệng, trong lòng cảm thấy xui xẻo.

Tuy nhiên, khi hắn nhìn lên, hắn lập tức sững sờ.

Giữa ánh sáng xanh phát ra từ phiến đá, những hàng chữ viết màu vàng kim đang hiện ra trên bốn vách đá!

Đây rõ ràng là yếu nghĩa khẩu quyết của một loại công pháp nào đó, xét từ những từ ngữ khó hiểu, bí ảo và thâm thúy, công pháp này tuyệt đối là bất phàm.

Lý Tuần không thể ghi nhớ nhiều điều tinh yếu của công pháp này trong lúc vội vàng, hắn chỉ nhìn xung quanh một cách ngu ngốc. Cuối cùng, hắn dừng mắt lại trên vách đá phía đông, có ba chữ màu vàng kim to nhất rất bắt mắt - U Minh Lục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK