Sau khi đại thành, sẽ hồi phủ, sau đó giao lại "Linh Tê Bí Quyết" cho Huyết Tán Nhân, cuối cùng còn phải xem kẻ thủ ác có lương tâm mà tha mạng cho hắn hay không...
Tất cả các loại sự kiện trên, từng loại đều cần rất nhiều may mắn, mới có thể hoàn thành, sau đó cộng cả lại với nhau, nên khả năng trở thành hiện thực là rất nhỏ.
Lý Tuần biết rõ điều này hơn ai hết.
Theo thời gian mười năm đến gần, nỗi tuyệt vọng trong lòng hắn mỗi ngày một hằn sâu, hắn sở dĩ có thể chịu đựng đến bây giờ, chính là bởi vì mỗi ngày khổ cực rèn luyện đến mệt mỏi cho quên đi tất cả, dùng mệt mỏi như một loại thuốc gây tê giảm đau cho cơ thể.
Nhưng việc rèn luyện cực khổ cũng vẫn phân đầu cuối, cần thời gian dài, sau khi hoàn thành bước đầu tiên của "Ký Hồn Chuyển Sinh" chi pháp, Lý Tuần không còn lý do gì để tiếp tục việc khổ tu này, hắn chỉ đành rời khỏi gian phòng đá tối tăm này với cảm xúc lẫn lộn trong lòng.
Sau khi ra khỏi động phủ, hắn cố gắng trèo ra khỏi khe đá, xác định phương hướng rồi nhảy xuống bình đài khi trước. May mắn thay, trong vòng ba ngày, gói bọc lấy phiến đá có ghi chép không bị con chim to xác (Kim Sí Đại Bằng) kia ném ra khỏi vách đá.
Không dám chậm trễ nữa, hắn ôm gói đồ và chạy. Không phải hắn sợ con chim to xác đó, mà là hắn cần giải quyết những vấn đề của mình một cách thỏa đáng ngay lập tức.
Để đảm bảo an toàn, hắn đã chạy hết quãng đường trong một giờ, và chỉ khi cách chỗ bình đài kia hàng chục dặm hắn mới dừng lại.
Sau khi chạy quá sức, cơ thể hắn đổ mồ hôi đầm đìa, trộn lẫn với màu tro đen nhuộm khắp người trong gian phòng đá, khiến toàn thân của hắn càng thêm khó chịu.
Sau ba ngày tìm hiểu và lĩnh hội, Lý Tuần đã sơ bộ phán đoán được tro đen này là gì.
Từ "U Minh Lục" biết được, khi U Minh Khí tu luyện đến một trình độ nhất định, trong cơ thể Âm Hỏa tích tụ, tự nhiên hình thành một loại "Linh Châu", cùng "Đạo thai" theo chính pháp của chính đạo không khác mấy.
Linh Châu này là chìa khóa để kiểm soát âm hỏa trong cơ thể, và nó có liên quan đến việc tu luyện và tính mạng của tà tu giả (người tu luyện tà pháp), nếu Linh Châu bị phá hủy hoặc mối liên hệ tâm thần với tà tu bị cắt đứt, nó sẽ ngay lập tức kích hoạt âm hỏa thiêu đốt thân thể thành tro bụi trong nháy mắt.
Có lẽ Quỷ tiên sinh đã tách Linh Châu ra khỏi cơ thể để truyền lại đạo thống, nên y đã phải chết, trên chiếc giường đá có đầy tro đen thực ra chính là tro cốt của Quỷ tiên sinh!
Và những di ngôn mà Quỷ tiên sinh để lại: "... Khi nhập vào tông môn của ta, hãy chuyên tâm nghiên cứu quyển sách này, để chuyển hóa Âm hỏa, và trong vòng một trăm năm, 'Quỷ linh' sẽ trở lại, hãy vào Hóa âm trì bế quan ba tháng, để tránh không có hậu hoạn về sau.” Chính là thể hiện sự đe dọa thiêu đốt toàn thân này.
Lúc đầu Lý Tuần cảm thấy cơ thể và âm hỏa đến từ bên ngoài không được hài hòa, tu luyện rất vất vả, về sau, khi Linh Châu đã hình thành, vẫn một khối lớn âm hỏa trong cơ thể không bị Linh Châu khống chế, âm hỏa trong ngoài giao bức, nhưng hắn chưa có chết?
Hẳn là cần phải đến Hóa Âm Trì để tịnh hóa thân thể, khiến Âm hỏa trong ngoài hòa làm một thể, lúc đó chẳng những an ổn sinh mạng mà sẽ còn tăng tiến tu vi của bản thân dựa vào âm hỏa đã tích lũy cả ngàn năm của Quỷ tiên sinh.
Đương nhiên, những thứ này đối với Lý Tuần mà nói vẫn còn quá xa vời, mối quan tâm của hắn hiện tại chỉ là tro đen trên người mà thôi.
Bản chất của Lý Tuần là trong sáng, bất chấp những điều kiện khắc nghiệt những năm này ở trên núi, hắn đã cố gắng hết sức để duy trì hình tượng của mình.
Nếu hắn không biết rõ nguyên nhân thì cũng không sao, nhưng nghĩ đến chính mình lăn lộn mấy ngày trong đống tro tàn của người chết, giờ còn bám đầy người trộn lẫn với mồ hôi, tình cảnh này làm hắn thật sự không thể chịu nổi.
Vì vậy, việc tìm kiếm một nguồn nước để rửa sạch tro đen trên người là ưu tiên hàng đầu của hắn.
Nơi hắn dừng chân, không khí xung quanh khá ẩm ướt, có rất nhiều hơi nước, mặc dù đã gần giữa trưa nhưng vẫn còn có một tầng sương mỏng, gần đây nhất định có nguồn nước.
Sau khi ước lượng phương hướng, hắn chui vào rừng cây, nhảy lên một ngọn cây cao liên tục tung mình nhảy sang các ngọn cây khác, thế rồi hai mắt đột nhiên mở to và như đang phát sáng.
Phía trước là một hồ nước rất rộng, sương mù trên mặt hồ bốc hơi nghi ngút, lấy nhãn lực của hắn hiện tại mà nhìn không nổi qua màn sương, chỉ thấy rõ trong tầm khoảng cách mấy chục trượng.
Đứng bên bìa rừng, hắn cảm thấy một luồng gió nóng thổi vào mặt, hóa ra đó là một suối nước nóng.
Lý Tuần hiển nhiên đối với loại kỳ tích này cũng không quá kinh ngạc, trong bảy năm kinh lịch trên Tọa Vong Phong, hắn đã cảm nhận sâu sắc những địa phương mà trời cao kỳ công tái tạo. Suối nước nóng này đã là gì so với một ngọn núi đơn độc cao đến hàng trăm ngàn dặm đâm thẳng vào bầu trời?