• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tuần dừng động tác, quay đầu cười nói: "Thánh nhân? Nào có Thánh nhân tốt như vậy? ”

"Vậy... đây chẳng phải giả sao chứ ? ”

"Có lẽ vậy." Lý Tuần cười nói.

"Ồ..." Những người xung quanh kéo dài giọng điệu, phát ra tiếng xôn xao.

Lý Tuần cũng không tức giận, chỉ gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Nếu thật muốn lòng mình không vướng mắc, quả là rất khó. Ngẫm lại, hiện tại tuy Đan sư huynh vừa mới nhìn vào chỗ sâu của con đường tiên đạo, thọ nguyên trăm năm, thậm chí trường sinh bất lão đều là sự tình đã đoán trước.

"Nhưng ta vẫn còn cần từng bước một mài dũa thành tài... ai... tuổi tác như nhau, Tiên Duyên lại khác nhau đến vậy, ta thật sự là rất ghen tị! ”

Kỳ thật, trong lòng sinh ra ghen tị đâu chỉ có hắn, mấy người bên cạnh, trên mặt đều lộ ra vẻ hâm mộ ghen tị. Những người này tuổi còn nhỏ, tâm tư là không giấu được, chỉ cảm thấy lời Lý Tuần nói, đều là lời tận đáy lòng, không khỏi gật đầu.

Mà Lý Tuần lại tiếp: "Nhưng mà, tiên đạo chỉ luận cơ duyên nghị lực, không luận xuất thân cao thấp, ta cũng không có gạt ai, chuyện của Đan sư huynh bày ra trước mắt, mọi người đều thấy rồi.

"Thật ra trong mắt chư tiên sư, vinh hoa phú qúy nơi hạ giới chẳng khác nào là rác rưởi, chính là kim ngọc mãn đường, qúy không thể tả thì như thế nào? Trăm năm qua đi, phú qúy phủ bụi, sao có thể như tiên sư ăn gió uống sương, Tiêu Dao thần hành, đại tự tại bất tử bất diệt?

"Tất cả mọi người đều là tư chất vạn người có một của hạ giới, mới được tiên sư dẫn lên núi, gặp được tiên duyên. Chỉ điểm này so với những vương hầu tướng sĩ đã mạnh hơn gấp trăm lần.

"Mà Đan sư huynh, lại là một ngoại lệ, đó là tư chất vạn người không một, so sánh với hắn, quả thật là không cần thiết. Hơn nữa so sánh trên người, còn không bằng khắc khổ tinh tiến, ở trên tiên đạo luận bàn lẫn nhau càng là vui vẻ hơn một chút! ”

Nói như vậy đương nhiên không sai, mấy tiểu đồng đều gật đầu, cảm thấy Tuần sư đệ quả nhiên kiến thức bất phàm, không hổ là gia tộc vương hầu, cho dù ở trên tiên đạo, mọi người ai cũng không sánh bằng ai, nhưng luận học thức, so với hắn, lại kém xa.

Những tiểu đồng này, đều là đệ tử cấp thấp của Minh Tâm Kiếm Tông trên Liên Hà Sơn. Minh Tâm Kiếm Tông, chính là danh môn tiên sơn được xưng là "Đông Phương đệ nhất tông" của Thông Huyền giới, lấy vô thượng kiếm đạo xưng hùng tại thế.

Thông Huyền giới bởi vì vừa vượt qua bốn mươi chín thiên kiếp, nguyên khí các phái còn đang khôi phục, các tông môn cũng nhân cơ hội này, ở hạ giới tìm kiếm đệ tử tư chất thượng giai, tu tiên thụ nghiệp, truyền thừa đạo pháp, cầu lương hỏa nối nghiệp, tông pháp bất diệt.

Đám người Lý Tuần, chính là trong hoàn cảnh như vậy, vào được sơn môn. Bọn họ xuất thân khác nhau, có người là con nhà bần hộ ( nhà nghèo ), có người nhà hào phú, có thư hương môn đệ ( nhà có truyền thống đọc sách ), trong đó xuất thân Lý Tuần là đặc biệt tôn qúy.

Hắn xuất thân từ gia đì́nh đế vương trong nhân gian, là trưởng tôn của phúc vương đương kim tiên tử hiên tại, thế tử phúc vương tương lai, cực kỳ vinh hoa.

Nhưng mà, Phúc vương già nên hồ đồ, lại một lòng khát vọng muốn đắc đạo thành tiên, nghe lời mê hoặc, nên muốn đưa trưởng tôn lên tiên sơn cầu phúc, nhưng tiên sơn chưa đưa thành, lại để cho Lý Tuần uống nhầm độc đan của đám bàng môn thuật sĩ, tính mạng nguy hiểm.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, được đệ tử Minh Tâm Kiếm Tông cứu, thấy hắn có căn cốt, hơn nữa tâm ý lão vương gia đã định, liền đem Lý Tuần mang đến tông môn, thu vào môn hạ.

Chuyện này quanh co khúc khuỷu, cộng thêm thân phận Lý Tuần đặc thù, bỏ đi việc hiểm tử hoàn sinh không nói, thật ra còn có chút thú vị. Cho nên hắn lên núi không quá ba tháng, việc này liền ở trên núi truyền khắp nơi, cho dù là tông chủ Thanh Minh đạo nhân, cũng biết có một đệ tử cấp thấp xuất thân hoàng thất.

Tuy rằng phú qúy bức người, nhưng kỳ lạ chính là, Lý Tuần này tuổi còn nhỏ, lại là tâm tư cẩn trọng, ngày thường ôn nhu đôn hậu, không vì xuất thân mà ỷ lại, cùng đồng bạn ở chung hòa hợp, xem tình hình chơi đùa hôm nay liền biết một hai.

Bọn họ những đệ tử cấp thấp này, đều là hạt giống có căn cốt cực tốt, ngày thường cũng chỉ là sáng tối sẽ có một lần học tập, tập phương pháp thổ nạp điều tức, trúc cơ bồi nguyên, vì tu chân ngày sau mà tính toán. thêm đó chính là xách hai cái thùng sắt, gánh nước lên núi, cường kiện thể phách.

Đợi đến mười tuổi, liền đi " khai sơn ".

Cái gọi là khai sơn, chính là dưới sự giám sát của sư trưởng chính thức tu luyện, rèn luyện gân cốt, kích phát tiềm lực, giai đoạn này, chính là tôi luyện tâm chí nghị lực.

Về phần phía trên nữa, chính là Khởi Nguyên Đường. Đến lúc này mới chân chính thoát khỏi nhục thể phàm thai, bước vào cánh cửa tu chân, cũng do sư tôn đích thân truyền thụ sự thâm thúy trong đó.

Nhưng trong quá trình này, sẽ có gần năm mươi phần trăm số người bị loại bỏ, họ sẽ bị xóa đi những ký ức có liên quan, gửi trở lại nhân gian.

Lý Tuần dùng sức đem hai cái thùng sắt ném về phía trung tâm đầm nước, thứ đồ vật nặng nề to lớn này lăn một vòng, rất nhanh liền chìm xuống, những người khác thấy thế, một đám lại nở nụ cười: "Tuần sư đệ, hôm nay lại muốn luyện công đây? ”

Lý Tuần cười cười, xem như là ngầm thừa nhận, hắn cởi đạo bào, chỉ mặc một cái quần đùi, lộ ra thân trên trần truồng, rốt cuộc cũng là xuất thân từ gia đình vương hầu, ngày thường ăn ngon mặc đẹp, chưng ra một thân da thịt mềm mại, lên núi mấy tháng còn chưa có chuyển biến gì, ngược lại giống như một cô nương.

Hắn bước vào đầm nước, lúc đang định cúi người xuống, bỗng nhiên trên bầu trời " chíu " một tiếng, bén nhọn chói tai, mấy tiểu đồng cùng lúc ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên không trung có một đạo kiếm quang màu vàng nhạt, xiêu xiêu vẹo vẹo vẽ một nửa vòng tròn trên không trung, tiếp đó liền rơi xuống, đúng là hướng về bên này!

Mấy tiểu đồng nhìn ngây người, thẳng đến khi kiếm quang ngay trên đỉnh đầu mới đột nhiên bừng tỉnh, đồng loạt hô một tiếng, né ra bốn phía. Nhưng Lý Tuần thân ở trong nước, hành động khó khăn, lại thêm sự việc phát sinh quá nhanh, vốn định dùng sức lùi về phía sau, nhưng trọng tâm không ổn định, liền đặt mông ngồi xuống nước, khiến cho cả người ướt đẫm.

" Tránh... tránh ra!”

Người tới cũng la lên liên tục, trong tiếng kêu, kiếm quang mạnh mẽ thu lại, một bóng người cũng hiện ra, trên không trung liên tục xoay hơn mười mấy vòng, cứng rắn triệt tiêu xung lực, đạp nhẹ trên cây nhỏ cạnh đầm một cái, xoay người liền vững vàng rơi trên mặt đất.

Đám người Linh Cơ sớm sợ tới mức nằm bò trên đất, nào ngờ chỉ là sấm to mưa nhỏ, cả đám có chút ngượng ngùng, liếc nhìn nhau rồi bò dậy.

Một tiểu đồng tinh mắt, thấy rõ mặt mũi của người từ trên trời "rớt" xuống này, lập tức ngạc nhiên nói: "Là Đan sư huynh ư ! ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK