Thẩm Đại Lục vẫn có thể nói chuyện, nhưng trong giọng điệu của anh ta rõ ràng đang thể hiện bất mãn và phàn nàn.
Trần Hùng đưa một bát canh thịt chó vào tay Thẩm Đại Lục, nói: “Cậu có thể từ bỏ.”
vietwriter.vn
“Đùa gì vậy?”
Thẩm Đại Lục uống hết một ngụm súp thịt chó nóng hổi vào bụng: “Tôi biết đây là bài kiểm tra mà anh dành cho tôi và Lưu Trọng đó Sư phụ à.”
“Chúng tôi đã trải qua và chống đỡ chuyện này cả đêm, làm sao có thể từ bỏ cơ chứ.”
“À đúng rồi, sư phụ, anh muốn chúng tôi ở đây bao lâu?” Trần Hùng cười rồi đáp: “Luôn luôn!”
Bộp! Chiếc bát trong tay Thẩm Đại Lục rơi xuống đất, sau đó anh ta cũng ngã bộp xuống đất mà ngủ thiếp đi.
Trần Hùng đi tới bên người Hoàng Phương nói: “Bọn họ giao cho cậu đó. Qua mấy ngày nữa, Hồ Điệp và Tương Môn Thần cũng sẽ tới đây.”
vietwriter.vn
“Từ nay về sau, cậu chính là người đại diện cho chuồng chó, hãy giúp tôi tìm nhiều tuyệt cảnh vào, càng nhiều càng tốt.”
“Quy tắc cũ, một người, 35 tỉ!”
“Ngoài ra, hãy mang cho tôi vài con chó chiến đấu hung dữ càng sớm càng tốt, tốt nhất là chó ngao Tây Tạng và chó sói!”
Kể từ khi đi ra ngoài một chuyến với Trần Hùng tối hôm qua, Hoàng Phương đã coi Trần Hùng như ông chủ của mình và trung thành đi theo anh.
Có tiền hay không có tiền không phải vấn đề to lớn, trực giác của Hoàng Phương mách bảo, người đàn ông không đến 30 tuổi đang đứng trước mặt mình này, có thể mang anh ta theo để gây dựng một sự nghiệp kinh thiên động địa.
Đây là giấc mộng của mỗi một người đàn ông! “Anh Hùng đừng lo lắng, cho tôi thời gian một hai tháng, tôi sẽ để cho số người trong chuồng chó tăng lên gấp mười lần.”
“Trên đời này, người trong tuyệt cảnh, thật sự là có nhiều lắm!”
“Được.”
Trần Hùng vỗ vỗ vai Hoàng Phương, sau đó anh viết đơn thuốc nhét vào tay cho Hoàng Phương.
“Lấy thuốc theo đơn này đi, sau đó đun thành thuốc mỡ, rồi phân cho người trong chuồng chó.”
“Được rồi anh Hạ!”
Khoảng gần nửa tháng nay rồi, bên nhà họ Hàn kia vẫn không có một chút động tĩnh nào.
Sức chịu đựng của nhà họ Hàn này, đúng thật là khiến cho Trần Hùng phải kinh ngạc. Thậm chí anh còn thắc mắc không biết nhà họ Hàn có phải là bị mình dọa cho sợ rồi hay không nữa.
Tuy nhiên, đối với những con kiến như vậy, Trần Hùng không quan tâm.
Trong thời kỳ này, thông qua hiệu ứng nổi tiếng trước đó, các sản phẩm quần áo của Tập đoàn Ngọc Thanh đã trở nên nổi tiếng khắp tỉnh Tam Giang.
Ngày càng có nhiều thương hiệu quần áo muốn hợp tác với Ngọc Thanh, và đồng thời công việc kinh doanh của Ngọc Thanh ngày càng trở nên lớn mạnh.
Hơn nữa, hiệu ứng thị trường của các sản phẩm quần áo của Ngọc Thanh cung cấp cho tập đoàn Hồng Vân và Gucci cũng rất tốt.
Hiện giờ, Ngọc Thanh đã được nâng cấp từ một công ty sản xuất hàng may mặc nhỏ thành một xưởng may gia công lớn.
Đồng thời, ông Tư dựa theo ước định của mình và Lâm Ngọc Ngân lúc đầu, kéo thêm vài người anh em mở nhà máy.
Tập đoàn Ngọc Thanh đã mua nhà máy của họ với mức giá phù hợp, điều này đã mở rộng quy mô của tập đoàn.
Ngày nay, quy mô của Tập đoàn Ngọc Thanh từ lâu đã vượt qua Tập đoàn Chu.
Vì vậy, Lâm Ngọc Ngân và ông Tư đã bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch phát triển tiếp theo của tập đoàn Ngọc Thanh vài ngày trước.
Họ có kế hoạch trong vòng ba tháng, phải đả thông con đường kinh doanh ở khắp Tam Giang.
Sau đó, thông qua các so sánh dữ liệu khác nhau, một khi họ đáp ứng được kỳ vọng của Lâm Ngọc Ngân.
Tập đoàn Ngọc Thanh có thể chuẩn bị khai trương các thương hiệu và cửa hàng đặc sắc của riêng họ.
Khi đó, Tập đoàn Ngọc Thanh sẽ không còn là một xưởng gia công giúp người khác may quần áo nữa.
Đó là một công ty thiết kế may mặc quần áo thực sự sở hữu thương hiệu của riêng mình.
Giấc mơ của Lâm Ngọc Ngân là thành lập thương hiệu quần áo của riêng mình.
Đồng thời, đây cũng là bước khởi đầu để tập đoàn Ngọc Thanh có thể vươn ra ngoài thị trường quốc tế trong mười năm tới!