“Tôi tin rằng, hợp tác của chúng ta nhất định sẽ vô cùng thuận lợi.”
Trên thực tế Huỳnh Phong nóng lòng hơn so với Lâm Ngọc Ngân.
Bởi vì trong lòng anh ta vô cùng rõ ràng, có thể dính vào một đại thần giống như Trần Hùng, trợ giúp Trần Hùng làm việc là một chuyện vinh hạnh cỡ nào.
Cơ hội này, rất nhiều nhân vật hàng đầu trên thế giới đều muốn giành lấy, nhưng bọn họ có giành được đâu.
vietwriter.vn
Mặc dù trong lòng Lâm Ngọc Ngân kinh ngạc mười phần, nhưng cuối cùng lại nghĩ đến thái độ của mấy người Trương văn Long và Hà Thái Trung đối với Trần Hùng.
Lâm Ngọc Ngân vẫn đang khiếp sợ khi tiếp nhận sự thật này.
Sau đó, Huỳnh Phong yêu cầu Lâm Ngọc Ngân cho anh ta xem các kênh truyền thông mới thực hiện được tập đoàn Ngọc Thanh lựa chọn.
Lâm Ngọc Ngân lập tức sửa sang thông tin từ các kênh này rồi đưa tới tay Huỳnh Phong.
Huỳnh Phong bắt đầu lướt qua thông tin từ những nguồn này một cách nhanh chóng, sắc mặt của anh ta càng trở nên nghiêm túc hơn.
Trước đó, tập đoàn Ngọc Thanh đã liên hệ với tổng cộng hai mươi ba nhà đối tác, và mười sáu trong số đó đã bị Huỳnh Phong loại trừ.
Cuối cùng, Huỳnh Phong trao thông tin bảy kênh còn sót lại cho Lâm Ngọc Ngân.
vietwriter.vn
“Cô Ngân, bảy kênh đối tác này, cô có thể yên tâm bỏ tiền ra để yêu cầu họ quảng bá thương hiệu mới.”
“Trong đó có ba nhà có thể hợp tác mạnh mẽ, tôi đã đánh dấu cho cô.
“Về phần mười sáu nhà còn lại, cô có thể trực tiếp loại bỏ.” Lâm Ngọc Ngân giật nảy cả mình, mấy người Lý Hà ở xung quanh cũng cảm như hến.
Trong số hai mươi ba kênh đối tác, hai phần ba trong số họ thực sự là sấm sét và có lưu lượng truy cập sai.
Cái này quá kinh khủng.
Thậm chí, mỗi người ở đây đều cảm giác được sau lưng một trận phát lạnh.
Nếu như không phải Huỳnh Phong tự mình chọn lựa thì tập đoàn Ngọc Thanh sẽ gây ra bao nhiêu tổn thất khi đầu tư các kênh này?
Sợ là toàn bộ tập đoàn Ngọc Thanh đều sẽ bởi vì khoản đầu tư này mà lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
“Cảm ơn anh Phong.”
“Nếu không có anh, lần này Ngọc Thanh chúng tôi có thể sẽ gặp phiền toái lớn rồi.”
Lâm Ngọc Ngân tiếp nhận những tài liệu kia, vẻ mặt cảm kích nói.
“Cô Ngân không cần phải khách sáo, đây đều là việc tôi nên làm.”
Huỳnh Phong nói: “Vậy kế tiếp, công nghệ của Huỳnh thị sẽ dốc toàn lực vận hành và đóng gói sản phẩm mới của cô Ngân, tin rằng không bao lâu nữa, thương hiệu của Ngọc Thanh nhất định sẽ trở nên nổi tiếng trên các kênh truyền thông mới.”
“Cảm ơn anh.”
Lâm Ngọc Ngân vẫn kích động như cũ.
Huỳnh Phong nói: “Nếu có cơ hội, tôi hi vọng cô Ngân có thể giúp tôi nói tốt trước mặt anh Hùng vài câu.”
Lâm Ngọc Ngân run lên hai giây, vội vàng gật đầu.
Đó là lý do tại sao ông hoàng mới của truyền thông Huỳnh Phong tốn công giúp đỡ cô như thế, cũng không phải là vì muốn cho Lâm Ngọc Ngân cô mặt mũi.
Mà là vì Trần Hùng! Vào ban đêm, vẫn là khoảng thời gian đó. Lâm Thanh Thảo đã ngủ thiếp đi, mà Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân đứng sóng vai trước bệ cửa sổ.
Bầu không khí có chút xấu hổ, hai người đều nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, chậm chạp không nói gì.
Bọn họ giống như mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được.
Cuối cùng, vẫn là Trần Hùng không giữ được bình tĩnh.
Anh cứ như vậy mà dùng đôi mắt thâm thúy nhìn Lâm Ngọc Ngân, trên mặt treo một nụ cười như có như không.
Đột nhiên Lâm Ngọc Ngân bị anh nhìn không hiểu sao lại căng thẳng.
“Người hôm nay anh giới thiệu cho em để dò đường thế nào?”
Lâm Ngọc Ngân càng căng thẳng hơn. Đây không phải là biết rõ còn cố hỏi sao?
Đây chính là Huỳnh Phong ông hoàng truyền thông mới của thành phố Bình Minh, coi như ngay từ đầu trong lòng Lâm Ngọc Ngân cô tính toán, nghĩ thầm cho dù Trần Hùng có đưa tới người khiến cô rất hài lòng, cô cũng có thể cố ý nói không hài lòng. Nhưng mà, Trần Hùng đã sớm nhìn thấu tất cả.
Anh tìm Huỳnh Phong tới, căn bản là Lâm Ngọc Ngân sẽ không có khả năng bẻ cong sự thật.
“Em không nghĩ tới, anh lại có thể tìm đến Huỳnh Phong.”
Trần Hùng cười: “Vậy em có hài lòng không?”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu theo bản năng nói: “Có thể không hài lòng sao? Đây chính là ông hoàng truyền thông mới của thành phố Bình Minh đấy.”
Trong chớp nhoáng, khuôn mặt của Trần Hùng mỉm cười, đột nhiên trở nên có chút tà ác.
“Vậy Lâm Ngọc Ngân, em còn chờ đợi cái gì nữa?”
“Nhanh gọi đi!”