Mục lục
Điện Đức Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn thiếu, 33 triệu 250?”



“Đao Kiệt, tiếp tục.



“Vâng.”



Nói xong, Đao Kiệt bắt đầu siết chặt nắm đấm của mình, sẵn sàng xử lý người đàn ông ăn vạ.



Người đàn ông ăn vạ sợ đến mức quỳ xuống ngay lập “Tha mạng, đại ca tha mạng”




vietwriter.vn



“Tôi sai rồi, tôi biết là sai.”



“Cô gái này chưa hề đâm vào tôi, là tự tôi nằm ra đất đòi tiền, sau này tôi không dám làm chuyện này nữa.”



“Xin hãy cho tôi một cơ hội, tôi không dám nữa.”



Người đàn ông ăn vạ nói, trực tiếp quỳ lạy hai người họ.



Cô gái xinh đẹp không có ý bảo Đạo Kiệt dừng lại.



Ngược lại Lâm Ngọc Ngân ở một bên không chịu nổi, vội vàng đi tới nói: “Cô gái xinh đẹp này, tôi thấy hay là thôi đi, chỉ cần dạy cho anh ta một bài học là được rồi.”




vietwriter.vn



Khi người đẹp tóc ngắn nhìn thấy Lâm Ngọc Ngân lên tiếng, mới bảo Đao Kiệt dừng lại.



Đao Kiệt rất nghe lời, thu năm đấm lại. tức.



Nhưng người đàn ông ăn vạ đã sợ hãi đến mức run rẩy trả lại 3,5 triệu cho Lâm Ngọc Ngân.



Sau đó, anh ta cẩn thận trả lại 35 triệu cho người đẹp tóc ngắn, vội vàng chạy đi.



Hả lòng hả dạ.



Người đẹp tóc ngắn hừ lạnh một tiếng: “Loại ngu xuẩn này chỉ thiếu nước ăn đòn”



Lâm Ngọc Ngân nhìn người đẹp tóc ngắn bằng ánh mắt cảm kích, vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn cô, nếu không có cô, hôm nay tôi có lẽ không thoát thân được rồi.”



“Có thể mạo muội hỏi một chút tên của cô được không?”



“Tiện thể để lại điện thoại, buổi trưa tôi mời cô đi ăn com.”



Người đẹp tóc ngắn rất oai hùng hiên ngang nhìn Lâm Ngọc Ngân, đầy phong thái của một nữ anh hùng.



“Chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến.”



“ Tôi chính là không thích nhìn thấy mấy chuyện hỗn loạn của xã hội này, gặp chuyện bất bình thì giúp một câu “



“Tôi làm chuyện tốt, không bao giờ để lại tên tuổi.”



Nói xong, người đẹp tóc ngắn vẫy tay: “Đao Kiệt, đi thôi.”



Vì vậy, hai người đó cứ như vậy rời đi, để lại Lâm Ngọc Ngân với vẻ mặt thất thần.



Lâm Ngọc Ngân cũng không nghĩ nhiều, thấy thời gian không còn nhiều, cô vội vàng trở lại chiếc Mercedes-Benz của mình và lái xe đi.



Lúc này, người đẹp tóc ngắn và Đạo Kiệt đã đến một góc trước mặt họ.



Có một chiếc Maserati màu đỏ đậu trước đèn giao thông.



Do chiếc xe này chắn đường trước đèn giao thông nên bị tắc rất lâu.



Tiếng còi xe ô tô vang lên không ngớt, thậm chí nhiều tài xế phía sau còn bực mình gọi cảnh sát giao thông.



Đao Kiệt vẻ mặt không nói nên lời, “Cô chủ, cô không thể thay đổi tính khí bốc đồng của mình được sao? Nhìn đi, cô ném xe trước đèn giao thông rồi chạy đi.”



“Bây giờ có một đoàn xe xếp dài bị kẹt ở phía sau.”



Người đẹp tóc ngắn trừng mắt nhìn Đao Kiệt nói: “Đạo Kiệt, anh lại dám trách móc tôi sao?”



Đao Kiệt đột nhiên hít một hơi nói: “Cô chủ, tôi không dám.”



“Chúng ta, vẫn là nhanh chóng lái xe đi, nếu không chút nữa, tôi nghĩ chúng ta có thể sẽ bị một nhóm người vây đánh mất.”



Hai người lên xe, nhanh chóng khởi động chiếc Maserati, lợi dụng đèn xanh, phóng nhanh về phía trước, bỏ lại sau lưng một tiếng động cơ khởi động đầy kiêu ngạo.



Thật trùng hợp, hướng mà chiếc xe này đang lái lại là tập đoàn Ngọc Thanh.



Trong xe, Đao Kiệt vừa lái xe vừa hỏi: “Cô chủ,cô thực sự là muốn tìm Trần Hùng đó sao?”



“Cô thậm trí còn chưa từng gặp anh ta, đến ảnh của anh ta cũng chưa từng nhìn thấy.”



“Cô thực sự quyết định muốn kết hôn với anh ta?”



“Nếu anh ta thấp, xấu, mặt rỗ thì sao?”



“Cô chủ, quyết định của cô có phải là quá hấp tấp, cô có muốn suy nghĩ lại không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK