“Tôi sẽ chuyển trước một trăm triệu vào tài khoản của cậu, nếu không đủ thì nói tôi biết.”
Đối với Trần Hùng, những vấn đề có thể giải quyết được bằng tiền đều không được coi là vấn đề.
Hoàng Phương hiển nhiên bị một trăm triệu này làm cho kinh ngạc: “Anh Hùng, như vậy là nhiều lắm rồi.”
“Số tiền này, không chỉ được dùng để nuôi chỗ chó sói và chó ngao Tây Tạng trong chiếc xe này.”
vietwriter.vn
Nói xong, Trần Hùng quay đầu nhìn về phía đám thành viên tổ chức hang sói phía sau, nói: “Còn cả đám sói con này nữa.”
“Hoàng Phương, ta có thể yên tâm với khả năng làm việc của cậu. Từ nay về sau, tổ chức hang sói này sẽ chính thức giao cho cậu.”
Hoàng Phương đứng thẳng dậy, trong lòng vô cùng xúc động, nói: “Cảm ơn anh Hùng đã tin tưởng, Hoàng Phương sẽ cố gắng hết sức, cố gắng hết sức để không phụ lòng anh.”
Trần Hùng gật đầu, lại lần nữa liếc nhìn từng người một đám thành viên tổ chức hang sói đang có mặt ở đấy.
“Từ bây giờ, nơi này sẽ có tên là hang sói.”
“Tất cả mọi người đã vượt qua bài kiểm tra, và thăng cấp thành công.
vietwriter.vn
“Sau khi Tưởng Môn Thần và những người anh em bị thương nặng khác trở về, tôi sẽ tiến hành xếp hạng cho mọi người thông qua các trận chiến liên tục.”
“Thực lực càng mạnh thì thứ hạng càng cao, thứ hạng càng cao thì càng có thể nhận được nhiều tiền, địa vị, danh dự và tôn nghiêm.”
“Tôi hy vọng mọi người sẽ luôn ghi nhớ những lời của tôi, hang sói là thiên đường cho kẻ mạnh và là địa ngục cho kẻ yếu.”
“Ở đây, thực lực là danh dự, thực lực là tôn nghiêm!”
“Chỉ cần mọi người không làm tôi thất vọng, thì tôi cũng sẽ không để mọi người thất vọng. Trần Hùng tôi đảm bảo với mọi người rằng, sẽ có một ngày, tôi sẽ đưa mọi người lên đỉnh cao nhất của thế giới, để mọi người ngắm nhìn phong cảnh thế giới bên dưới.” Trần Hùng lúc này không khác gì một nhà lãnh đạo kinh doanh đa cấp chính thống.
Anh liên tục truyền đạt niềm tin và lý tưởng của mình cho các thành viên của tổ chức hang sói có mặt ở đây.
Và tất cả mọi người ở đây đã tin vào nguyên tắc tôn trọng kẻ mạnh này từ lâu.
Sau khi nghe những lời Trần Hùng nói, tất cả mọi người đều tràn đầy nhiệt huyết.
“Anh Hùng anh sẽ mãi là thủ lĩnh chứ?”
Có người hỏi. ngôn tình hoàn
“Đúng vậy, bây giờ tôi là thủ lĩnh, nhưng nếu có ai trong số mọi người có thể đánh bại tôi, tôi sẽ nhường vị trí thủ lĩnh này cho người đó.” Cả nhóm thành viên tổ chức hang sói lại trở nên hào hứng: “Sau này, tôi sẽ thường xuyên đến đây, và mọi người có thể thách đấu với tôi bất cứ lúc nào.”
“Húuuu”
Cả đám người tổ chức hang sói gầm hú, người này gầi đến người kia hút giống hệt như tiếng sói rừng.
Làm theo yêu cầu của các thành viên trong hang sói, Hoàng Phương đã đưa ba con sói vào hang sói.
Sau đó, Trần Hùng gọi Hoàng Phương ra nông trường.
“Hoàng Phương, có thể thay đổi quy mô của nông trường này, nếu không đủ kinh phí cậu có thể đến tìm tôi, nhưng nhất định phải đạt được hiệu quả mà tôi mong muốn.”
“Um.” Hoàng Phương vội vàng gật đầu nói: “Anh Hùng cứ yên tâm, những việc này tôi đã liên hệ từ trước rồi, vài ngày nữa sẽ có đội kỹ thuật đặc biệt tới cải tạo nơi này thành căn cứ sinh trưởng của chó sói và chó ngao Tây Tạng.
“
“Tuy nhiên, nếu xét khía cạnh khác biệt về khí hậu giữa miền bắc và miền nam, có thể sẽ mất rất nhiều thời gian để cải tạo lại toàn bộ cơ sở vật chất ở chỗ này.”
“Không vội.”
Vừa Trần Hùng vừa rút điện thoại di động ra, mở một link trang web gửi cho Hoàng Phương: “Những thành viên trong tổ chức hang sói cần có những cuộc chiến thật, vì vậy, cậu hãy thiết lập một số nhiệm vụ để mọi người thực hiện.
Hoàng Phương mở trang web ra, đồng tử đột nhiên co lại: “Đây là trang web đen, có thể nhận nhiệm vụ ám sát hay đánh thuê ở khắp mọi nơi trên thế giới thông qua trang web này.”
“Anh Hùng, đây là?”
Trần Hùng cười nói: “Nếu những thành viên tổ chức hang sói muốn trở thành kẻ mạnh thực sự, thì họ cần những cuộc chiến thật. Chỉ khi họ ở ranh giới sinh tử, tiềm năng vô hạn của con người mới được bộc phát.”
Hoàng Phương lập tức hiểu ý Trần Hùng, gật đầu nói: “Anh Hùng cứ yên tâm, tôi biết phải làm thế nào rồi.”
“Um.”
Trần Hùng quay người lại, nặng nền vỗ vai Hoàng Phương: “Hoàng Phương, Thiên Tội, nhờ cả vào cậu.”
“Thiên Tội?”
Hoàng Phương có chút mơ hồ.
Trần Hùng cười nhạt: “Một ngày nào đó, cậu sẽ hiểu ý tử của hai chữ này.”