Mục lục
Cực Phẩm Tà Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần đại thiếu đánh Hướng Diễm thành đầu heo, lại phế đi Thượng Quan Giang Vũ. Thượng Quan gia cùng Hướng gia, há có thể cứ như vậy được rồi?

Vô luận là Thượng Quan gia, hay là Hướng gia, đều không có một cái nào là đèn đã cạn dầu. Tại HongKong, hai nhà này đều là tồn tại đỉnh tiêm a.

Lực ảnh hưởng của Hướng gia tại hắc đạo Hồng Kông, là giống như lực ảnh hưởng của Trần gia trong quân đội. Lực ảnh hưởng của Thượng Quan gia ở quan trường cùng giới kinh doanh, tương đương với Lữ gia ở đại lục.

Nếu Trần gia cùng Lữ gia liên hợp lại, ai có thể ngăn cản?

Cái này là đạo lý giống nhau.

Đương nhiên, thế lực của Thượng Quan gia cùng Hướng gia, cũng chỉ là cực hạn ở HongKong. Tay của hai nhà bọn họ còn không có dài như vậy, cũng không có bổn sự đưa thế lực vào đại lục.

Cùng đạo lý, Trần gia ở HongKong cũng không có thế lực gì.

- Trần đại thiếu, chuyện lần này náo quá lớn a. Ngươi không nên... Không nên phế Thượng Quan Giang Vũ a.

Lý Diệc Phong hít sâu một hơi, sắc mặt khó coi nói:

- Thượng Quan gia, địa vị ở thương chính lưỡng giới của HongKong, giống như là Lữ gia ở đại lục. Mà ông ngoại của Thượng Quan Giang Vũ, càng là người cầm lái một trong Tam đại cự đầu của Hắc Bang HongKong.

- Trọng yếu hơn là, Thượng Quan Giang Vũ là người thừa kế tương lai của Thượng Quan gia cùng Hướng gia a.

Lý Diệc Phong biết rõ cái gì, tất cả đều nói cho Trần Thanh Đế.

Về phần sự tình có quan hệ Hướng gia, Lý Diệc Phong biết rõ, ngay cả da lông cũng không tính. Lý Diệc Phong ngay cả ông ngoại của Thượng Quan Giang Vũ tên gọi là gì cũng không biết. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nhưng Lý Diệc Phong biết một chút, đó chính là, Thượng Quan gia cùng Hướng gia rất mạnh...

- Trần Thanh Đế tôi còn thật không có sợ qua ai, mặc kệ đối phương là người nào, bối cảnh mạnh ra sao, chỉ cần chạm vào điểm mấu chốt của tôi, vậy thì phải trả giá thảm trọng.

Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt lạnh như băng.

Thả bọn người Thượng Quan Niên ly khai?

Không nói đến, sau khi thả bọn họ còn sống rời khỏi hậu quả như thế nào, chỉ cần là Thượng Quan Giang Vũ cùng Hướng Diễm chạm đến điểm mấu chốt của Trần đại thiếu, vậy cũng tuyệt đối không thể buông tha.

Ở Trần đại thiếu xem ra, loại người như Thượng Quan Giang Vũ cùng Hướng Diễm này, căn bản là không xứng sống trên đời.

Chết!

Đây là kết quả Trần đại thiếu cho bọn hắn.

Bất quá, rất hiển nhiên, hiện tại còn không phải thời điểm giết bọn chúng đi, càng không thể ở Lý gia, giết ba người Thượng Quan Giang Vũ.

Lý gia cuối cùng chỉ là một tiểu gia tộc, căn bản là không chịu nổi Thượng Quan gia trả thù. Người ta chỉ cần phun một hơi, cũng không phải Lý gia có khả năng tiếp nhận.

- Ai...

Lý Diệc Phong thở dài một hơi, lắc đầu cười khổ. Hắn biết rõ, tiểu gia tộc như Lý gia bọn hắn, là muốn xui xẻo.

- Lý thúc, ngài cũng không phải sợ, hết thảy có ta.

Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ, Lý Diệc Phong đang lo lắng cái gì, cần chính là cái gì.

Người tốt làm đến cùng, đã giúp, vậy thì giúp đến cùng.

Mà Lý Diệc Phong nghe được Trần Thanh Đế nói, trong lòng chấn động, hắn muốn đúng là một câu như vậy. Một cái hứa hẹn của Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu.

Mặc kệ về sau, Trần đại thiếu còn nhớ rõ hay không, ít nhất bây giờ hắn là an lòng.

- Lý Nhược Băng, cô là ở nhà, hay là có ý định đi trường học?

Sự tình tạm thời kết thúc một giai đoạn, Trần Thanh Đế cũng không có tất yếu ở lại rồi.

Hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng tin tưởng, cho dù Thượng Quan Niên muốn trả thù, cũng sẽ trước động thủ với hắn. Về phần Lý gia, Thượng Quan gia người ta còn không để vào mắt.

Chỉ phất tay là có thể diệt sát.

- Tôi... hôm nay ta không đi trường học.

Lý Nhược Băng khóc đỏ tròng mắt, lắc đầu nói:

- Tôi muốn ở trong nhà, nghỉ ngơi một chút.

- Ân, như vậy cũng tốt, dùng trạng thái hiện tại của cô, hoàn toàn không thích hợp đi trường học.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nhìn Lý Diệc Phong nói:

- Lý thúc, chuyện kế tiếp, người nên biết phải làm sao. Cháu sẽ không quấy rầy.

Nói xong, Trần Thanh Đế rời khỏi Lý gia.

Ở một bệnh viện cỡ lớn nào đó, Trần Thanh Đế thình lình xuất hiện ở chỗ này.

Nhìn xem phòng giải phẫu đóng chặt, cùng với Thượng Quan Niên ở bên ngoài phòng giải phẫu, lo lắng không thôi, cùng Hướng Diễm đầu bị quấn băng như xác ướp, chỉ lộ ra con mắt cùng miệng, trong nội tâm Trần đại thiếu cười lạnh một tiếng, lách mình đi ra.

Trần Thanh Đế há sẽ bỏ qua mấy người Thượng Quan Niên?

Đã không có tính toán buông tha bọn hắn, vì có thể biết rõ bọn hắn ở địa phương nào, Trần Thanh Đế ở bên trong vô thanh vô tức, đã ở trên thân ba người Thượng Quan Niên, phân biệt lưu lại một tia linh khí.

Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới có thể biết rõ, bọn hắn ở bệnh viện này.

- Ta đã hạ thủ, trừ ta ra, bất luận bệnh viện nào cũng đừng nghĩ trị liệu tốt Thượng Quan Giang Vũ. Về sau, liền làm thái giám a.

Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh không thôi, điều khiển xe rời đi.

Trần đại thiếu cũng không có đi trường học, mà là về tới biệt thự.

Sau khi Trần đại thiếu trở lại biệt thự, trong biệt thự lại có khách nhân.

Sơn Khẩu Tổ Thiếu tổ trưởng, Tá Đằng Trung Càn lại tới nữa, cái này lại để cho Trần Thanh Đế đột nhiên sáng ngời.

- Nếu để cho người Sơn Khẩu Tổ động thủ giết bọn người Thượng Quan Giang Vũ...

Trần Thanh Đế nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng:

- Kể từ đó, Sơn Khẩu Tổ cũng lẫn vào trong đó.

- Ta chỉ là đả thương Thượng Quan Giang Vũ, lại không có giết. Giết bọn hắn chính là người Sơn Khẩu Tổ, cần phải hảo hảo nghĩ kế hoạch, lợi dụng Sơn Khẩu Tổ thoáng một phát, trong lòng Trần Thanh Đế vui vẻ càng đậm.

- Trần Thanh Đế tiên sinh...

Nhìn thấy Trần Thanh Đế đã về, trong nội tâm Tá Đằng Trung Càn vui vẻ nói:

- Ta đang định đi trường học tìm ngươi, không nghĩ tới ngươi lại trở về, thật sự là quá tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK