Mục lục
Cực Phẩm Tà Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lucy trầm ngâm một tiếng, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:

- Hiện tại chúng ta cần đi Los Angeles trước.

- Ngươi tốt nhất không có gạt ta, bằng không thì...

Trần Thanh Đế khẽ phất tay, móc điện thoại ra, bấm điện thoại của Viên mập mạp:

- Viên Cầu, đặt cho ta 2 vé máy bay đi Los Angeles, càng nhanh càng tốt.

- Cái này không có vấn đề, còn nữa, Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào của ca ca ta gặp tập kích, con mẹ nó...

Thanh âm tức giận của Viên Cầu vang lên.

- Ta đã biết, sự tình gì, chờ ta đi qua nói sau tốt, ngươi ở Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào chờ ta.

Trần Thanh Đế đã nghĩ tới, là người nào làm.

Đơn giản chỉ là chút ít lính đánh thuê.

- Trần đại thiếu, hiện tại ngưu bức rồi, vậy mà bắt đầu chơi gái Tây.

Viên Cầu cười hắc hắc, lộ làm ra một bộ nam nhân đều hiểu, nhìn Lucy từ trên xuống dưới.

- Vé máy bay đâu?

Trần Thanh Đế tiếp nhận 2 vé máy bay, quay người ly khai, vừa đi vài bước, lại quay đầu nhìn Viên Cầu nói ra:

- Về vấn đề an toàn của Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, ngươi không cần quá lo lắng, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, người tập kích Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, toàn bộ đều chết rồi?

- Vừa nói cái này, ta bị hù không nhẹ.

Viên Cầu run rẩy toàn thân, nói ra:

- Buổi sáng ta đi Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, vừa lên lầu, liền phát hiện bảy tám tử thi, mẹ nó, cái kia rất dọa người a.

- Cũng không biết là người nào làm, trước đó không lên tiếng kêu gọi.

Viên Cầu lắc đầu, vẻ mặt oán trách nói:

- Đây không phải dọa người sao?

Viên Cầu ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng của hắn lại biết, ai có thể giúp Viên gia bọn hắn, nhất định là lực lượng sau lưng Viên gia.

- Trần đại thiếu, ngươi tranh thủ thời gian đi thôi, thời gian không còn sớm, đi nhanh về nhanh.

Viên Cầu nhìn đồng hồ, nói ra:

- Ta cũng nên đi Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào rồi.

- Ân.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nhìn Lucy nói:

- Cùng ta đi

Nhìn thấy Trần Thanh Đế ly khai, Viên Cầu kêu vài tên cao thủ Viên gia, cùng hắn đi Công ty Quần áo và Trang sức Phú Hào, ngày hôm qua hắn là bị hù không nhẹ a.

- Ước Hàn tiên sinh, Trần Thanh Đế vừa xuống phi cơ.

Trong một trang viên xa hoa, một người da đen, nhìn Ước Hàn Bối Tư Đặc, cung kính nói:

- Trong đó còn có lính đánh thuê tên là Lucy, cũng Trần Thanh Đế đi một chỗ.

- Đã đến.

Ước Hàn Bối Tư Đặc, đứng lên, trong con ngươi lóe ra hàn mang:

- Tìm cơ hội động thủ với Trần Thanh Đế, không nên giết hắn, bắt hắn tới cho ta.

- Còn nữa...

Ước Hàn Bối Tư Đặc hừ lạnh một tiếng, nói ra:

- Bảo phế vật Lý Âu c kia, tăng thêm tốc độ cho ta, bắt được Bùi Ngữ Yên, đừng cho Bùi Ngữ Yên một lần nữa chạy thoát, nếu như lại chạy thoát, Lý Âu hắn cũng không cần trở lại.

- Vâng, Ước Hàn tiên sinh.

Người da đen này lên tiếng, quay người ly khai.

Cùng lúc đó, trong một căn nhà hoang trống trải, sắc mặt Bùi Ngữ Yên trắng bệch, tinh thần hoảng hốt, thương thế rất nặng, tựa ở trên tường.

- Thanh Đế, em... có lẽ ta sẽ không còn được gặp lại nhau rồi.

Trong con ngươi của Bùi Ngữ Yên, tràn đầy vẻ ảm đạm, nước mắt không ngừng chảy xuống:

- Thanh Đế... Thanh Đế...

Bùi Ngữ Yên bất tỉnh, đã ngủ…

Trong trang viên gặp Lý Âu cùng ba gã Dị Năng giả cấp SS vây công, Bùi Ngữ Yên tự biết không địch lại, tuy cũng dốc sức liều mạng, nhưng mà, nàng một mực đều tìm cơ hội đào tẩu.

Cuối cùng Bùi Ngữ Yên ngạnh sanh nhận lấy một kích của Lý Âu, bị đánh bay, mới có thể đào thoát.

Một kích như thế, nếu như dưới tình huống bình thường, cho dù Bùi Ngữ Yên không bị đánh chết, cũng sẽ triệt để mất đi sức chiến đấu, căn bản là trốn không thoát.

Ai bảo trên người Bùi Ngữ Yên có áo điều hòa chống đạn chứ.

Bởi vì áo điều hòa chống đạn, mới cứu được Bùi Ngữ Yên một mạng.

Bất quá, phần bụng của Bùi Ngữ Yên, áo điều hòa chống đạn xuất hiện một cái động lớn có thể thấy được, cho thấy lực độ công kích, cường hãn, sắc bén đến cỡ nào.

Cũng chính bởi vì một kích này, khiến cho thương thế của Bùi Ngữ Yên càng thêm thảm trọng.

Khá tốt chính là, Bùi Ngữ Yên chạy thoát.

Ai cũng không có nghĩ đến, Bùi Ngữ Yên ở dưới một kích này, lại vẫn có năng lực hành động, còn có thể phát huy ra tốc độ nhanh chóng như thế.

Đánh cho bọn người Lý Âu trở tay không kịp, mới khiến Bùi Ngữ Yên đào thoát.

Hiện tại Bùi Ngữ Yên chống đỡ không nổi.

Thương thế quá nặng.

Nếu như ở thời điểm này, Lý Âu tìm được Bùi Ngữ Yên, Bùi Ngữ Yên cũng chỉ có thể tùy ý cho bọn hắn bắt, người đã hôn mê rồi, còn có thể phản kháng sao?

...

- Trần đại thiếu, đã nghe rõ ràng.

Trong một ngõ hẻm, Lucy nhìn Trần Thanh Đế nói ra:

- Lần cuối cùng Bùi Ngữ Yên xuất hiện, là ở trong một trang viên của phố người Hoa.

- Tòa trang viên kia, là Bùi Ngữ Yên mua lại, trước đó không có người biết rõ, rất che giấu, bất quá, Bùi Ngữ Yên bị người hầu bán rẻ.

Lucy trầm ngâm một tiếng nói ra:

- Người của Mafia, cũng đã tham dự trong đó, Lý Âu là Dị Năng giả cấp SSS, dẫn đầu ba gã Dị Năng giả cấp SS, đã phát động ra công kích với Bùi Ngữ Yên.

Sắc mặt Trần Thanh Đế trầm xuống.

Dị Năng giả cấp SSS, tuyệt đối không phải Bùi Ngữ Yên đủ khả năng đối phó đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK