Mục lục
Cực Phẩm Tà Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Ngữ Yên duỗi tay gạt đi nước mắt trên mặt, nói ra: 

- Thanh Đế, anh đi mau, anh không cần phải xen vào chuyện này.

Bùi Ngữ Yên đã nhận ra, sư phụ của nàng, động sát cơ đối với Trần Thanh Đế.

Tuy thực lực của Trần Thanh Đế cường hãn, nhưng mà, sư phụ của nàng càng mạnh hơn a. Phải biết rằng, Bùi Ngữ Yên ở trước mặt sư phụ nàng, căn bản không có bất luận sức hoàn thủ gì.

Sư phụ của nàng phi thường mạnh, mạnh làm cho người tức lộn ruột!

- Sư phụ, van cầu người không nên thương tổn đến Thanh Đế, đệ tử... đệ tử nguyện ý trở về với người.

Bùi Ngữ Yên hai tay duỗi thẳng, bảo hộ Trần Thanh Đế ở sau lưng, nhìn trung niên nữ nhân.

- Vậy thì cùng ta rời đi.

Trung niên nữ nhân cau mày, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, ở chỗ sâu trong con ngươi tràn đầy sát cơ đầm đặc.

Trần Thanh Đế xuất hiện, ngay cả nàng cũng không có phát hiện, cái này làm cho sư phụ của Bùi Ngữ Yên, động sát cơ.

Giấu diếm được nàng!

Phải biết rằng, nàng là người Tinh Thần Dị Năng, tồn tại vô cùng cường đại. Nhưng mà, Trần Thanh Đế lại giấu diếm được nàng, lặng yên xuất hiện ở sau lưng của nàng.

Đây là một chuyện đáng sợ cỡ nào.

- Em là vị hôn thê của anh, em muốn rời khỏi, anh sẽ không ngăn cản. Nhưng mà...

Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, lạnh giọng nói ra: 

- Trước khi anh không có gật đầu, ai cũng đừng nghĩ buộc em ly khai. Vô luận người này là ai, cho dù là sư phụ của em cũng không được.

- Trần Thanh Đế, ngươi cái này là muốn chết.

Hai mắt của trung niên nữ nhân, híp lại thành một đầu thẳng tắp, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, lạnh giọng nói ra.

Lúc này, sát khí của nàng càng hơn.

- Vậy sao?

Trần Thanh Đế nhíu mày, kéo Bùi Ngữ Yên đến phía sau hắn, cười lạnh không thôi, tràn đầy khinh thường nói: 

- Chỉ bằng ngươi, cũng muốn giết ta?

- Cho dù ngươi buông tha ta, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi.

Trần Thanh Đế nhìn trung niên nữ nhân, vô cùng bình thản nói: 

- Sư phụ, giáo huấn đồ đệ của mình, dù đồ đệ này là vị hôn thê của ta, ta cũng không có bất kỳ ý kiến. Bởi vì, ngươi là sư phụ của vị hôn thê ta.

- Nhưng bởi vì tư tâm của ngươi, bức bách đồ đệ mình, đồ đệ không muốn thỏa mãn tư tâm của ngươi, ngươi ra tay giáo huấn.

Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, trong thanh âm, tràn đầy ý tứ châm chọc:

- Giáo huấn, vẫn là vị hôn thê của Trần Thanh Đế ta.

- Vì thỏa mãn tư dục cá nhân của ngươi, đánh vị hôn thê của Trần Thanh Đế ta.

Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, tràn đầy sát khí đầm đặc:

- Ngươi cho rằng, ta sẽ bỏ qua ngươi sao?

Sẽ bỏ qua sao?

Đương nhiên sẽ không!

Đó là tuyệt đối không có khả năng.

Trần Thanh Đế giết cung phụng trưởng lão Thanh Bang, lại diệt sát Thi khí trên sân thượng, cũng không có phát hiện dị thường gì, không có phát hiện sư phụ của Bùi Ngữ Yên.

Phải biết rằng, coi như là Bùi Ngữ Yên dưới tình huống toàn lực ẩn nấp, Trần đại thiếu cũng phát hiện không được, chớ nói chi là sư phụ của Bùi Ngữ Yên.

Nhưng mà, lúc Trần Thanh Đế mang theo Bùi Ngữ Yên rời đi, sư phụ Bùi Ngữ Yên xuất hiện, lại làm cho Trần Thanh Đế phát hiện.

Đương nhiên, không phải là vì sư phụ của Bùi Ngữ Yên, ẩn nấp không tốt, hoàn toàn là vì, ở trên sân thượng, công hiệu của Diệt Âm Phù còn chưa hết.

Sư phụ của Bùi Ngữ Yên xuất hiện trên sân thượng, vừa lúc bị Diệt Âm Phù lưu lại bao phủ.

Diệt Âm Phù, đây chính là Trần đại thiếu chế tác, cũng là bị Trần Thanh Đế kích phát. Động tĩnh bốn phía Diệt Âm Phù, Trần Thanh Đế đương nhiên rõ như lòng bàn tay.

Cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới phát hiện sư phụ của Bùi Ngữ Yên.

Ban đầu, Trần Thanh Đế cũng không biết, trung niên nữ nhân là sư phụ của Bùi Ngữ Yên. Nhưng mà, sau khi bọn hắn rời khỏi, xuất hiện ở sân thượng, lại giấu diếm được thần thức của Trần Thanh Đế.

Chỉ là điểm này, Trần Thanh Đế đã biết rõ, trung niên nữ nhân này không đơn giản.

Không có gì bất ngờ xảy ra, trung niên nữ nhân này nhất định sẽ theo tới.

Những chuyện này, Trần đại thiếu đều đã nghĩ đến.

Vì để cho trung niên nữ nhân kia xuất hiện, Trần đại thiếu bất động thanh sắc, làm như cái gì cũng không có phát hiện, để cho Bùi Ngữ Yên lưu lại, hắn nói muốn đi giết đồ đệ của cung phụng trưởng lão Thanh Bang.

Mà ở trước khi Trần Thanh Đế rời đi, âm thầm kích phát một tấm Độn Hình Phù, lặng yên lưu ở trong phòng.

Hết cách rồi, Trần đại thiếu cũng không biết, trung niên nữ nhân kia là sẽ theo hắn, hay là tìm Bùi Ngữ Yên. Dù sao, hắn căn bản là không thể nhận ra.

Nhưng mà, sau khi Trần Thanh Đế ly khai không bao lâu, hắn liền phát hiện, trung niên nữ nhân kia xuất hiện ở trong phòng, sau đó, lặng yên phản hồi.

Dùng thủ đoạn ẩn nấp của Trần đại thiếu, trung niên nữ nhân có mạnh hơn nữa cũng không phát hiện được hắn.

Đây cũng chính là nói, trung niên nữ nhân mới xuất hiện, Trần đại thiếu cũng đã lặng yên về tới trong phòng.

Chỉ là, ai cũng không có phát hiện mà thôi.

- Cuồng vọng!

Trên mặt trung niên nữ nhân khó coi không thôi, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ, lạnh giọng nói ra: 

- Trần Thanh Đế, ngươi thực cho rằng, sau lưng có Trần gia, ta sẽ không dám giết ngươi?

Trần Thanh Đế nói rất bình thản, cũng rất trực tiếp, trực tiếp đánh trúng uy hiếp của sư phụ Bùi Ngữ Yên.

Sư phụ của Bùi Ngữ Yên, cầm tánh mạng Trần Thanh Đế uy hiếp, muốn dẫn Bùi Ngữ Yên đi, chính là vì Mục Lăng Phong, bởi vì Mục Lăng Phong thích Bùi Ngữ Yên.

Mà Mục Lăng Phong, là con trai độc nhất của Mục U Lam nàng!

- Ta nói rồi, dù ngươi là sư phụ của vị hôn thê ta, bởi vì tư tâm của mình mà đánh vị hôn thê của ta, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi.

Trần Thanh Đế như là nhìn người ngu, nhìn Mục U Lam:

- Ngươi nói, là ngươi giết ta, hay là ta giết ngươi?

- Thanh Đế, không muốn!

Bùi Ngữ Yên nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, nàng là tinh tường biết rõ, sư phụ nàng đến cùng cường hãn cỡ nào a.

- Ngươi muốn giết ta?

Mục U Lam như là nghe được thiên đại chê cười, mặt mũi tràn đầy trào phúng:

- Chỉ bằng ngươi, cũng muốn giết ta? Thật sự là không biết trời cao đất rộng.

- Xem ra, hôm nay ta phải hảo hảo giáo huấn hậu sanh tiểu bối không biết phân biệt thoáng một phát rồi.

Tinh Thần Dị Năng của Mục U Lam, cấp tốc tăng vọt.

Mục U Lam động sát cơ, nàng muốn giết Trần Thanh Đế, nhưng mà, nàng biết rõ, hiện tại vẫn không thể giết. Nếu không, hậu quả kia là rất đáng sợ.

Mặc dù nói, hiện tại thế lực Trần gia đã không bằng trước kia, nhưng mà, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, đạo lý này Mục U Lam vẫn là hiểu.

Trọng yếu hơn là, chọc Trần gia, Lâm gia, Viên gia, cũng sẽ cùng lúc đắc tội.

Bọn hắn chính là một khối.

Để cho Mục U Lam cố kỵ nhất đúng là, Trần gia, Lâm gia, Viên gia, thân phận mặt ngoài chính là Tam đại Cự Đầu Quân giới a.

Đối phó tam đại gia tộc này, quốc gia há sẽ bỏ qua bọn hắn?

Hoa Hạ đại quốc mênh mông, ngoại trừ lực lượng quân sự, chính trị, biểu hiện ra, Năng Lực giả đặc thù có thể ít sao?

Một khi quốc gia xuất đầu vì Trần gia, Mục U Lam nàng chết cũng không biết là chết như thế nào.

Mục U Lam cũng không nhận ra, lực lượng của nàng, lực lượng sau lưng nàng, có thể là đối thủ của một quốc gia. Dù lực lượng sau lưng nàng rất cường đại.

- Sư phụ, không muốn a...

Bùi Ngữ Yên phát ra kinh hô, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng, rất nhanh phóng tới Mục U Lam, muốn ngăn cản.

- Cút!

Mục U Lam phát ra một tiếng gầm nhẹ, vung tay lên, Tinh Thần Dị Năng cuồng bạo, rất nhanh công kích tới Bùi Ngữ Yên.

Oanh!

Một tiếng trầm đục, Bùi Ngữ Yên giống như diều đứt dây, trực tiếp bị Tinh Thần Dị Năng của Mục U Lam đánh bay, hung hăng ngã trên mặt đất, hôn mê.

- Ngữ Yên...

Mục U Lam biến sắc, trên mặt hiện lên một tia lo lắng.

Mục U Lam như thế nào cũng thật không ngờ, Bùi Ngữ Yên đối mặt tinh thần dị năng của nàng công kích, vậy mà không tránh không né, càng là không làm bất luận ngăn cản gì.

- Hừ, ngươi tâm ý đã quyết, ta cũng không cần quan tâm ngươi.

Mục U Lam hừ lạnh một tiếng, một tia lo lắng cuối cùng kia, cũng biến mất không thấy gì nữa.

Tất cả đều bị phẫn nộ cùng ích kỷ của Mục U Lam chiếm cứ rồi.

- Muốn chết!

Trần Thanh Đế thấy thế, phát ra gầm lên giận dữ, toàn thân tràn ngập sát khí cực lớn, làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, thân thể khẽ động, rất nhanh xông tới.

Cảm nhận được sát khí của Trần Thanh Đế, sắc mặt Mục U Lam biến đổi, nàng như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, phế vật Trần Thanh Đế này, lại có thể tản mát ra sát khí khổng lồ như thế.

Cái sát khí này, ngay cả Mục U Lam nàng cũng cảm thấy tim đập nhanh, nhịn không được rùng mình một cái.

- Hôm nay ta cho ngươi biến thành một người ngu ngốc.

Mục U Lam hít sâu một hơi, Tinh Thần Dị Năng bị nàng thôi phát đến cực hạn, công kích tới Trần Thanh Đế.

Mục U Lam tin tưởng, dùng tinh thần dị năng của nàng, muốn cắn nát tinh thần của Trần Thanh Đế, biến thành một người ngu ngốc, thật sự là quá dễ dàng.

Không thể giết ngươi, cho ngươi biến thành ngu ngốc, ta ngược lại muốn nhìn, Bùi Ngữ Yên còn sẽ thích ngươi hay không.

Cái này là ý định của Mục U Lam.

Oanh!

Trần Thanh Đế đụng phải Tinh Thần Dị Năng công kích, cảm thấy chấn động toàn thân, tinh thần cũng có chút chấn động, nhịn không được khiếp sợ Tinh Thần Dị Năng của Mục U Lam cường đại.

Bất quá...

Trần đại thiếu há có thể sợ?

Há có thể đem công kích Tinh Thần Dị Năng của Mục U Lam để vào mắt?

- Để cho ta biến thành ngu ngốc? Ta xem là ngươi phải biến thành ngu ngốc.

Trần Thanh Đế rất nhanh nắm bắt pháp quyết, linh khí trong cơ thể lập tức bộc phát, thôi phát đến cực hạn.

- Hấp!

Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, cảm thụ được Tinh Thần Dị Năng trong óc, bắt đầu điên cuồng hấp thu lại.

Tinh Thần Dị Năng, dùng thủ đoạn của Trần Thanh Đế, cùng Tinh Thần lực cường hãn kia, muốn mạnh mẽ hấp thu, vẫn là rất dễ dàng có thể làm được.

Mặc dù nói, tinh thần lực của Trần đại thiếu, đã vô cùng cường đại rồi, nhưng cũng chỉ là tinh thần cường hãn, lại không phải là Tinh Thần Dị Năng gì.

Muốn trở thành Tinh Thần Dị Năng, hấp thu Tinh Thần Dị Năng của người khác, sau đó dung hợp cùng tinh thần lực của mình, ngược lại là có thể thực hiện.

Bởi vì trước kia Trần Thanh Đế hấp thu Hỏa Dị Năng, hơn nữa dung hợp cùng tu vi bản thân hắn. Cho nên, Trần đại thiếu hiện tại không chỉ là Tu Chân giả, còn là người Hỏa Dị Năng.

Đương nhiên, Hỏa Dị Năng của Trần Thanh Đế, cũng không phải Dị năng thuần túy, lực độ công kích so với người Hỏa Dị Năng còn muốn sắc bén hơn nhiều.

Có thể trở thành người Hỏa Dị Năng, muốn trở thành người Tinh Thần Dị Năng, có cái gì khó hay sao?

Trần Thanh Đế không muốn hấp thu Tinh Thần Dị Năng, hoàn toàn là vì tinh thần lực của hắn đã rất cường đại rồi, muốn lại đề thăng, cho dù là một tia cũng phi thường khó.

Hơn nữa, hấp thu Tinh Thần Dị Năng, vẫn không thể tăng tu vi bản thân lên, Trần đại thiếu không muốn làm những sự tình xuất lực không có lợi ích nhiều này.

Nhưng mà, hiện tại ngoại trừ hấp thu, Trần Thanh Đế cũng không có biện pháp gì bắt Mục U Lam.

Mục U Lam muốn chạy trốn, dùng tốc độ của nàng, Trần đại thiếu là không có cách nào ngăn cản.

Hấp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK