• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Tỉnh lúc nào cũng điềm đạm ung dung, phần lớn thời gian ở cạnh cô luôn dịu dàng biết chừng mực. Song giờ phút nay anh như con dã thú không biết thoả mãn, chỉ biết banh rộng đùi người phụ nữ của mình ra mà đánh chén thỏa thuê, hổ khẩu bịt chặt môi dưới sưng đỏ không tha như muốn khảm cả đầu lưỡi vào trong.

“Á…”

Cổ họng Triệu Từ Thấm nghẹn ứ như có thứ gì kẹt ngang, khe thịt co thắt theo quán tính, cuối cùng phun ra một luồng âm tinh nóng bỏng.

Bốn bề bỗng chìm vào lặng im.

Từ Tỉnh chững lại vài giây mới ngẩng đầu lên giữa hai chân cô.

Gương mặt tuấn tú như thường lệ. Song d/âm dịch dính trên sống mũi, đôi môi mỏng cùng phần cằm tạo nên cảm giác tương phản mãnh liệt dưới ánh đèn cam nhạt.

Anh nhẹ nhàng quệt sạch, trái cổ lăn xuống, hẳn là đang xử nốt phần nước d/âm cô vừa tiết.

Xấu hổ chết đi được.

Hai chân cô hẵng còn lẩy bẩy, không có Từ Tỉnh đỡ, cô vô lực trượt dần xuống theo mép bàn, anh phải đưa tay bợ lấy mới miễn cưỡng đứng vững.

Làn váy tiện đà phủ xuống che đi cánh hoa sưng tấy.

Từ Tỉnh đứng dậy.

Anh nhìn đôi mắt ầng ậng nước của cô, dường như có thứ gì đó không quá rõ ràng vừa vụt qua, anh hỏi: “Thoải mái không?”

Triệu Từ Thấm trù trừ, tuy hơi xấu hổ nhưng vẫn gật đầu.

Lát sau cô lí nhí bổ sung: “Sau này anh đừng vậy nữa…”

“Đừng thế nào?” Từ Tỉnh vặn lại.

Tư thế này vừa hay làm hung khí nóng như sắt chọc vào môi â/m hộ mẫn cảm, khiêu khích cọ tới cọ lui.

“Chẳng phải em nói thích à, anh cũng thích…” Từ Tỉnh hổn hển cắn tai cô, âm thanh khàn đặc, “Dùng đầu lưỡi là có thể ép khô em, chọc em khóc mướt.”

“Thấm Thấm à,” Ngón tay anh chầm chậm lướt qua hàng mi ướt lệ, vuốt ve bờ mông cô không ngơi tay, vừa ngắm cô vừa khẽ khàng nỉ non: “Đêm nay nghe em hết nhé.”

“…”

“Em muốn thế nào với anh đều được cả.”

Sâu trong lòng Triệu Từ Thấm như bị thứ gì chạm phải.

Ánh mắt của anh nồng nhiệt hơn bao giờ hết, đặc biệt là vật cứng rắn kia. Rõ ràng đang trú mình dưới quần nhưng nó đã gồ rõ hình dạng, cô gần như có thể mường tượng ra những đường gân dữ tợn chạy quanh thân nó, cô muốn nó mau chóng tiến vào cơ thể mình.

Cô đáp lời anh, không đòi về giường nữa mà bạo dạn cởi quần anh xuống, cầm lấy thứ hung khí chết người.

Cơ thể anh bỗng chốc căng như dây đàn.

Anh có thể cảm nhận rõ mồn một bàn tay mềm mại không xương rong ruổi quanh cậu em mình. Lúc này cô mới sực nhớ ra hai túi ngọc bên dưới cũng cần được chăm sóc, bèn rê ngón tay xuống, mân mê một lúc rồi di ngược lên trên, ấn ngón tay lên đầu nấm rồi dính chất lỏng trắng đục rỉ ra từ lỗ sáo, đưa lên miệng nếm thử.

Rèm cửa đã kéo, bốn bề yên ắng, đây là không gian chỉ thuộc về hai người.

Từ Tỉnh vô thức siết chặt nắm tay.

Đầu óc anh bỗng hóa trống rỗng, cứ thế trơ mắt nhìn cô quỳ xuống đất, cúi đầu ngậm lấy hàng họ của anh.

Môi cô đỏ thắm, vẻ mặt không vấy chút dục niệm, tựa như chỉ đang làm một chuyện hết sức bình thường nhưng lại khiến bao đàn ông điên cuồng.

Đầu óc anh quay cuồng, hồn phách như muốn lìa khỏi thân thể, đợi lúc tỉnh táo lại anh đã nắm cằm Triệu Từ Thấm, ép cô mở miệng nhả dục vọng của mình ra. Nhưng cũng chính thời khắc đó, cảm giác hưng phấn trước nay chưa từng có đồng loạt đổ ập đến, vật cứng phấn chấn ngóc đầu dậy, lỗ nhỏ mở van, theo sau là luồng ti/nh d/ịch đặc sệt phun trào, phóng thích lên mặt cô…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK