Chương 287:
Thứ hai, Diệp Du Nhiên thức dậy từ sớm đến tập đoàn Diệp thị.
Tiệc chiêu đãi phóng viên ngày hôm qua xảy ra vấn đề, mọi người trong công ty đều đã biết rồi.
Diệp Du Nhiên vừa đến công ty đã cảm giác được thái độ của mọi người với cô có chút kỳ diệu.
Không nhiệt tình giống như lúc trước, nhưng cũng không đến mức lạnh nhạt.
Diệp Du Nhiên mím môi, trên mặt không có ý cười, cả người thoạt nhìn càng thêm lạnh lùng.
Cô không quay về văn phòng của mình, lập tức đi đến văn phòng của Diệp Thành.
Cô đợi nửa giờ Diệp Thành mới đến.
Diệp Thành vào cửa nhìn thấy Diệp Du Nhiên lập tức nhíu mày, giọng điệu nghiêm khắc ném một bài báo tới trước mặt cô: “Đây là phụ trách toàn bộ mà cháu nói à!”
Từ khi Diệp Thành đi vào, đến lời nói của ông ta, biểu cảm trên mặt Diệp Du Nhiên đều là bình tĩnh.
Thấy ông ta ném một tờ báo đến trước mặt cô, cô còn tò mò cầm lên xem thử.
Sau khi thấy tin tức tối qua, sáng hôm nay cô vẫn chưa có thời gian xem.
. . . . . Bùng nổ! Nghi ngờ nữ cấp cao đã kết hôn của công ty nào đó và nhà sản xuất lớn nào đó có tình cảm ngoài hôn nhân.
Diệp Du Nhiên lại nhìn xuống nội dung một chút: Nữ cấp cao của một xí nghiệp dẫn đầu nào đó ở thành phố Vân Châu. . . . . .
Có bản lĩnh thì viết thẳng tên cô ra đi, bọn họ dám viết thẳng, cô sẽ dám đi tố cáo bọn họ.
Cái này gọi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ nhỉ.
Thật muốn ném giấy đăng ký kết hôn với Mộ Tấn Dương ra vả mặt bọn họ.
Diệp Thành thấy Diệp Du Nhiên chỉ im lặng đọc báo, còn đọc rất nghiêm túc, cũng không có giải thích với ông ta, lập tức trở nên tức giận. Cả nhà tải app truyện hola đọc khích lệ nhóm edit nhé!
“Lúc này rồi, cháu vẫn có tâm trạng đọc báo à!” Diệp Thành tực giận đến trực tiếp ném túi công văn trong tay lên trên bàn làm việc.
Diệp Du Nhiên làm như không thấy sự tức giận của ông ta, có vẻ cực kỳ bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thành, ánh mắt còn có chút vô tội: “Tờ báo này là ông mang đến, không phải muốn cho cháu đọc sao? Vậy cháu không đọc nữa.”
Diệp Du Nhiên nói xong thì đặt tờ báo ở một bên, ngồi ngay ngắn nhìn Diệp Thành.
Diệp Thành thấy dáng vẻ không biết hối cải như vậy của cô, trong lòng càng tức giận hơn: “Diệp Du Nhiên, cháu không định giải thích chuyện ngày hôm qua một chút sao?”
“Đương sự xử lý chuyện này vẫn còn một người chưa đến mà? Một mình cháu giải thích thế nào đây?” Ý của Diệp Du Nhiên là đang chỉ Diệp Nguyên Minh.
“Lúc ấy là tự ngài nói muốn quản lý Diệp giúp đỡ, tránh xảy ra sai lầm, bây giờ xảy ra sai lầm rồi, ngài cũng không thể trách cả lên người cháu được đúng không.”
Diệp Du Nhiên cúi đầu nhìn tay mình, giọng điệu giống như không chút để ý: “Lúc ấy Quản lý Diệp cũng nói sẽ cố hết sức giúp đỡ cháu, xử lý ổn thỏa chuyện này.
Diệp Du Nhiên mỗi câu một chữ “ngài”, nhưng trong giọng nói lại không có bao nhiêu kính trọng, ngược lại như đang đe dọa.
Nhưng Diệp Thành nghe lời của cô, lại không thể tìm ra cách phản bác.
Lúc đó ông ta thật sự bảo Diệp Nguyên Minh đi giúp đỡ cô, ông ta chính là cho rằng Diệp Du Nhiên không có cách xử lý tốt chuyện này.
Kết quả, chuyện ngược lại càng xử lý càng không xong.
“Nếu không phải cháu tự làm ra chuyện mất mặt như vậy, sau có thể khiến truyền thông chui vào khe hở được!” Đối với chuyện năm đó, Diệp Thành luôn tin tưởng không chút nghi ngờ.