Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 309:

Thịt Bò tủi thân hừ một tiéng, nhìn Mộ Tấn Dương một chút rồi lại rũ đầu xuống nằm trên ghế phó lái, không động đậy.

Hiển nhiên là vô cùng say xe.

Mặc dù anh không quá vui khi Thịt Bò chiếm một phần sự chú ý của Diệp Du Nhiên, nhưng dù sao Thịt Bò cũng là anh tự tay mang về, dù lựa chọn ban đầu khi chọn chó đực là một sai lầm nhưng chí ít nó cũng là một thành viên trong nhà.

Mộ Tấn Dương cũng không thật sự ghét nó.

“Vậy ba gọi cho mẹ, con chịu đựng một chút.” Mộ Tấn Dương hiếm khi tốt tính an ủi Thịt Bò.

Thịt Bò rất được lợi đưa lưỡi liếm Mộ Tấn Dương, dáng vẻ ỷ lại nũng nịu đó khiến đáy lòng anh mềm nhũn, một tay đặt trên đầu nó, một tay lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Du Nhiên.

Kết quả điện thoại đổ chuông vài lần không có ai nghe, cuối cùng còn thẳng thừng cúp máy.

Mộ Tấn Dương nhìn chằm chằm màn hình điện thoại vài giây, sắc mặt âm trầm.

Thịt Bò dường như cảm nhận được sự thay đổi tâm trạng của anh, nó nũng nịu cọ cọ vào lòng bàn tay anh.

Mộ Tấn Dương rụt tay về, nhìn Thịt Bò một lát mới lên tiếng: “Mẹ con được chiều hư rồi, ba lên tìm mẹ, con ngoan ngoãn ngồi đây nhé.”

Nói xong anh tháo dây an toàn rồi xuống xe.

Diệp Du Nhiên thấy Huỳnh Tiến Dương lại thật sự ngắt điện thoại, rút tay về, mặt như phủ băng nhìn anh ta: “Huỳnh Tiến Dương, nếu anh còn biết xấu hổ thì trả lại điện thoại cho tôi. Anh có biết dáng vẻ quấn chặt lấy tôi bây giờ của anh rất khó coi không?!”

Sắc mặt Huỳnh Tiến Dương cứng ngắc, mặt âm trầm lặp lại lời cô vừa nói: “Anh quấn chặt lấy em?”

“Nếu anh muốn chứng minh mình không quấn chặt lấy người thì bây giờ trả điện thoại cho tôi sau đó tự giác rời đi, nếu không trông mắt tôi, bây giờ anh là đang quấn chặt lấy không buông, dáng vẻ này của anh thật sự rất nực cười!”

Diệp Du Nhiên không biết hôm nay Huỳnh Tiến Dương phát điên cái gì, quyết tâm phải ăn cơm với cô, dáng vẻ tự cho mình là đúng khiến cô cảm thấy mất hết hứng thú.

Cũng không biết phép khích tướng có tác dụng với anh ta hay không.

Bây giờ cô đang lo lắng chuyện Mộ Tấn Dương, tính anh không tốt lắm, nếu anh cho rằng cuộc điện thoại vừa rồi là do cô ngắt thì chắc chắn sẽ tức giận.

Huỳnh Tiến Dương cười lạnh một tiếng: “Nếu như nhất định muốn nói quấn chặt lấy người thì chắc hẳn em tương đối thành thạo.”

Diệp Du Nhiên trừng mắt nhìn anh ta: “Anh nói linh tinh gì đấy?!”

“Em cho rằng anh không biết trước đây em vẫn luôn thích anh sao?” Huỳnh Tiến Dương vừa nói vừa tới gần cô.

Diệp Du Nhiên cảm thấy dáng vẻ này của Huỳnh Tiến Dương có chút khác thường, cô không khỏi lùi lại một bước: “Nếu anh cũng biết đó là chuyện trước kia thì bây giừo nói ra còn có tác dụng gì?”

Huỳnh Tiến Dương thấy ngữ điệu của cô không còn lạnh như vừa này, cho rằng cô bị mình nói trúng nỗi lòng nên mới vậy, trên mặt lại nở nụ cười: “Anh biết em luôn thích anh, Mộ Tấn Dương có chỗ nào xứng với em, nếu không phải vì…”

Mộ Tấn Dương đi đến cửa văn phòng liền nghe thấy giọng nam truyền ra, hơn nữa giọng nói này còn có phần quen tai.

Anh đến gần lại đúng lúc nghe thấy câu “Mộ Tấn Dương có chỗ nào xứng với em, nếu không phải vì…” của Huỳnh Tiến Dương.

Vì cái gì?

Giọng nói này rất quen tai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 22:20
Hay
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 18:10
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK