Chương 391:
Cô An có chút đáng yêu: Tìm được rồi.
Anh Bạch vô địch vũ trụ: Thế à, vậy bây giờ cô đang làm gì?
An Hạ trừng mắt nhìn, đúng lúc Diệp Du Nhiên ở phía sau gọi, cô ấy cũng chỉ trả lời một câu: Ha ha, đừng nghĩ có thể chuyển chủ đề, là ai nói nếu tôi tìm được cậu ấy thì anh sẽ múa thoát y với các bác gái ở quảng trường hả?
“Đang làm gì vậy?” Diệp Du Nhiên đi tới thấy vẻ mặt hung dữ của An Hạ.
An Hạ buồn cười: “Chính là tên ngốc Bùi Chính Thành, anh ta nói nếu hôm nay tớ có thể tìm được cậu thì anh ta sẽ múa thoát y ở quảng trường!”
An Hạ cố ý nhấn mạnh ba chữ “Múa thoát y”, nhưng sự chú ý của Diệp Du Nhiên không phải ở chuyện này: “Bùi Chính Thành? Cậu và anh ta thường liên lạc với nhau sao?”
Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua, ồ, còn kết bạn facebook nữa.
Xem ra còn có cả số điện thoại nữa rồi.
An Hạ chớp mắt, giống như đứa bé bị nắm thóp, nghiêm túc nói: “Là anh ta kết bạn với tớ trước.”
“À…”
Diệp Du Nhiên cười sâu xa: “Thật ra cậu có thể từ chối mà.”
An Hạ lúng túng: “Tớ không biết là anh ta…”
“Ừm.” Diệp Du Nhiên gật đầu, chỉ cười mà không nói.
An Hạ bỗng cảm thấy mặt nóng dần lên, không đúng, rõ ràng là Bùi Chính Thành muốn kết bạn facebook với cô trước mà.
***
Trong câu lạc bộ Ngọc Hoàng Cung, Mộ Tấn Dương vừa cùng Bùi Chính Thành dự xong một bữa tiệc.
Đợi mọi người đi hết, anh mới ngả lưng ra sau ghế, sắc mặt mệt mỏi, tay day day ấn đường, dường như rất mệt.
Anh uống không ít rượu, nhưng không say.
Bùi Chính Thành ở bên cạnh nghịch điện thoại, cũng không biết đang làm cái gì, sắc mặt cũng không tốt lắm.
Hai phút sau, Bùi Chính Thành đưa điện thoại tới trước mặt Mộ Tấn Dương: “Anh Mộ, giao cho anh nhiệm vụ múa thoát y ở quảng trường.”
“Quà đáp lễ, tôi cũng có thể giao hạng mục này cho cậu.” Mộ Tấn Dương không quay đầu lại, nói một câu mà đã đánh bại Bùi Chính Thành rồi.
“Anh nhìn đi, cũng chỉ vì để An Hạ đi tìm Diệp Du Nhiên thôi, sao việc gì anh phải làm chuyện phiền phức như vậy, hại tôi phải múa thoát y ở quảng trường nữa.”
Danh dự cả đời anh, nhưng làm sao bây giờ, sau này giá thị trường của anh chắc chắn sẽ giảm mạnh.
Nhưng nếu không đi thì không còn mặt mũi nào.
“Đưa tôi xem.” Mộ Tấn Dương cũng mặc kệ anh ta có múa thoát y gì đó hay không, chỉ cần đưa điện thoại cho anh là được.
Anh Bạch vô địch vũ trụ: Sao rồi? Tìm được Diệp Du Nhiên chưa?
Cô An có chút đáng yêu: Tìm được rồi.
Anh Bạch vô địch vũ trụ: A, vậy bây giờ cô đang làm gì?
Cô An có chút đáng yêu: Anh quản tôi đang làm gì, ha ha, đừng nghĩ có thể chuyển chủ đề, là ai nói nếu tôi tìm được cậu ấy thì anh sẽ múa thoát y với các bác gái ở quảng trường?
Sau đó không có hồi đáp lại.
Mộ Tấn Dương híp mắt nhì, gõ bàn phím hai, ba cái, gửi một tin nhắn đi ra.