Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 388:

“Anh nghe em nói… A… Ưm…”

Mộ Tấn Dương không cho cô có cơ hội nói chuyện, cúi người chặn môi cô lại, động tác lưu loát cởi hết đồ trên người cô.

Diệp Du Nhiên đau đến cong người, muốn nói chuyện, môi lại bị lấp kín, ngón tay thon dài theo thói quen đặt lên vai anh, bấu chặt.

Sự phản kháng của cô khiến sắc mặt Mộ Tấn Dương lạnh lẽo.

Lúc trước thì không muốn sinh con cho anh, bây giờ lại còn muốn giữ mình?

Sau này thì sao?

Sau này muốn ly hôn với anh à?

Mộ Tấn Dương ánh mắt âm trầm, anh tháo cà vạt xuống, kéo tay cô lên đỉnh đầu rồi buộc chặt lại.

Quần áo anh vẫn chỉnh tề, trong khi cô không mảnh vải che thân đã khiến cô cảm thấy xấu hổ rồi.

Bây giờ anh còn trói tay cô lại, trong lòng Diệp Du Nhiên dâng lên sự sợ hãi: “Anh muốn làm gì? Anh thả em ra…”

“Anh nghĩ em biết rất rõ, còn hỏi anh làm gì…”

Mộ Tấn Dương đã trói chặt tay cô, anh vừa nói chuyện vừa thu tay lại, cắn môi cô, thấp giọng nói: “Sao còn hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy chứ.”

Diệp Du Nhiên cắn môi chịu đau, không rên một tiếng, phản kháng trong im lặng.

***

Sáng hôm sau, Diệp Du Nhiên tỉnh lại, cảm thấy cơ thể rất khó chịu.

Muốn nói gì đó mà cổ họng khô rát, đầu cũng choáng váng.

Diệp Du Nhiên đưa tay sờ bên cạnh, đầu óc không tỉnh táo, theo thói quen gọi: “Mộ Tấn Dương…”

Mộ Tấn Dương lúc này đang ở trong phòng tắm rửa mặt, cửa phòng tắm chỉ khép hờ, cũng không đóng chặt, anh dường như nghe thấy tiếng Diệp Du Nhiên.

Giống như đang gọi anh.

Tối hôm qua anh tới đây cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là muốn xác định cô sẽ trở về, cũng nghĩ tới khả năng cô đã uống thuốc tránh thai.

Nhưng anh không ngờ mình sẽ mất khống chế như thế.

Khi biết cô thật sự uống thuốc tránh thai, tình nguyện tổn thương thân thể của mình cũng không muốn sinh con cho anh thì anh lại không khống chế được mình.

Mặc dù cảm thấy có khả năng là mình nghe lầm, nhưng anh vẫn đi ra ngoài.

“Mộ Tấn Dương.” Diệp Du Nhiên ngẩn ngơ khi nhìn thấy hình bóng quen thuộc đi tới bên giường.

Mộ Tấn Dương dừng một chút rồi đi tới, vẻ mặt không cảm xúc, nhìn cô từ trên cao xuống, lạnh nhạt hỏi: “Có chuyện gì?”

Diệp Du Nhiên mở mắt, cũng không thấy rõ người trước mặt, chỉ nói hai chữ: “Khó chịu.”

Giọng nói khàn khàn mang theo chút tủi thân, giống như đang làm nũng.

Mộ Tấn Dương chỉ cảm thấy đáy lòng run lên, ánh mắt mềm ra, giọng cũng bớt lạnh đi: “Khó chịu ở đâu?”

Anh ngồi xuống mép giường, đưa tay sờ trán cô.

Chắc là Diệp Du Nhiên sốt nhẹ, lúc cô gọi anh thì giọng hơi khàn, bây giờ cả người đều mơ màng.

Mặc dù anh cố ý xả giận nhưng không nghĩ tới khiến cô bị bệnh.

Nhìn dáng vẻ cau mày mắt lim dim của cô, trong lòng anh dâng lên sự tự trách và đau lòng mãnh liệt.

Anh đưa tay sờ mặt cô, gọi: “Diệp Du Nhiên?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 22:20
Hay
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 18:10
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK