Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 363:

Giọng nói ẩn chứa sự mất kiên nhẫn của anh: “Em đi đâu vậy? Có phải chạy tới nơi khác chơi không?”

Cô có thể tưởng tượng được vẻ mặt sắp mất kiên nhẫn của anh, thầm lè lưỡi nói: “Em sắp về rồi, đang ở trong thang máy, lát nữa…”

Vừa nói đến đây, cửa thang máy đột ngột mở ra, một cô gái bỗng xông vào trong, lao thẳng vào Diệp Du Nhiên.

Cô nhất thời không đề phòng, hoảng sợ hét lên, điện thoại rơi xuống đất.

“Tôi xin lỗi, xin lỗi cô…” Cô gái đụng trúng cô liên tục xin lỗi, làm cô muốn nói gì đó cũng không được.

“Không sao, lần sau đừng có lao thục mạng thế nữa.” Lúc Diệp Du Nhiên nói thì An Hạ đã giúp cô nhặt điện thoại lên.

Thang máy đi lên rồi ngừng lại, tầng này là nơi mấy người Diệp Du Nhiên ở.

Cửa thang máy vừa mở ra, cô đã thấy Mộ Tấn Dương đang đi qua đi lại ở hành lang.

Anh sốt ruột đi tới chỗ cô, thấy cô không sao bước ra từ thang máy, anh khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“Lúc nãy xảy ra chuyện gì vậy?” Anh đi tới nắm tay cô, nhìn từ trên xuống dưới.

“Không có gì, có một cô gái bỗng lao vào thang máy, làm rớt điện thoại của em.” Diệp Du Nhiên nói xong thì huơ huơ điện thoại của mình, cũng may không bị hỏng.

Mọi người cũng không để tâm đến chuyện này nữa, ai về phòng người nấy, đến tối thì cùng nhau đi ăn cơm.

Tối nay đồng nghiệp trong công ty đều tụ tập ở nhà hàng, Diệp Du Nhiên cũng đi tới đó.

Cô vừa bước vào thì thấy một khuôn mặt quen thuộc, cô gái khi nãy xông vào thang máy cũng có mặt.

Diệp Du Nhiên khá kinh ngạc, nhưng nhìn một lúc cũng không nhìn ra cô ấy là người nhà của ai.

Cô chỉ nhìn một lát, sau đó uống mấy ly rượu với những người có quan hệ tốt, rồi cùng Mộ Tấn Dương rời đi.

Chỉ là trước khi đi, cô cảm thấy cô ta đang nhìn mình.

Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn, thì thấy cô ta đang lặng lẽ quay đầu đi.

Ra khỏi phòng bao, cô vẫn cảm thấy có chút khó hiểu, cô gái đó nhìn cô làm gì?

Chỉ có mình cô đi tới phòng bao nên khi ra ngoài, cô đã đi thẳng đến phòng mấy người Mộ Tấn Dương đang ở đó.

Mọi người đều đang đợi cô, có điều khi ăn, cô hơi mất tập trung.

Mặc dù thỉnh thoảng Mộ Tấn Dương có trò chuyện với Bùi Chính Thành nhưng phần lớn anh đều chú ý đến Diệp Du Nhiên.

Anh gắp cho cô một con mực, lơ đãng hỏi: “Sao em không ở trong phòng bao trò chuyện với đồng nghiệp thêm lúc nữa rồi hãy ra ngoài?”

Anh đoán những người đó đã nói gì với cô nên cô mới như vậy.

“Không có gì để trò chuyện cả.” Diệp Du Nhiên không nghe ra hàm ý trong câu nói của anh, chỉ lắc đầu, trong lòng vẫn đang nghĩ tới cô gái đó.

Cô luôn cảm thấy cô ta hơi kỳ lạ.

***

Buổi tối, hai người về phòng, Mộ Tấn Dương bước vào đến cửa phòng tắm rồi, bỗng dừng lại, hỏi cô với giọng lưu manh: “Muốn tắm cùng không?”

“Em ra ngoài đi dạo một lát.” Hiếm khi Diệp Du Nhiên không trừng mắt nhìn anh, nói xong cô định đứng dậy ra ngoài.

“Anh đi cùng em.” Mộ Tấn Dương đang đẩy cửa phòng tắm ra rồi, nghe cô nói vậy thì vội thu tay lại.

Cô lắc đầu: “Không cần đâu, em đi cùng An Hạ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 22:20
Hay
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 18:10
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK