Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 303:

Mộ Tấn Dương liếc Thịt Bò một cái, anh nhớ Thịt Bò cũng là đực.

Anh u ám nhìn Thịt Bò, lạnh lùng lên tiếng: “Ngồi yên!”

“Hu…” Thịt Bò nhỏ đang vui vẻ lập tức ủ rũ, uất ức để hai móng vuốt nhỏ xuống, co rút về phía Diệp Du Nhiên, ngồi xổm ở đó, chỉ là còn tựa đầu lên trên đùi của Diệp Du Nhiên.

Không có cô gái nào có thể chống cự lại sự đáng yêu của động vật lông xù cả, Diệp Du Nhiên cảm thấy cái dáng vẻ này của nó đáng yêu chết đi được, đưa tay sờ sờ nó: “Đừng khóc, đánh là thương mắng là yêu, ba của con yêu con mà.”

Không biết có phải nghe hiểu lời nói của Diệp Du Nhiên hay không, Thịt Bò cọ cọ trên đùi cô, lại uất ức “hức hức” hai tiếng, ngẩng đầu nhìn Diệp Du Nhiên bằng đôi mắt long lanh, Diệp Du Nhiên chỉ cảm thấy tim cũng sắp mềm đi rồi.

Trái tim Diệp Du Nhiên mềm nhũn, tức nước vỡ bờ, lớn tiếng với Mộ Tấn Dương: “Không cho hung dữ với nó!”

Mộ Tấn Dương cười lạnh: “Anh không hung dữ với nó.”

Anh nói xong đứng dậy bước qua, xách Thịt Bò lên ném nó về lại phòng của chó.

Một con chó cũng muốn giành vợ với anh á? Mơ đi!

Mộ Tấn Dương ném Thịt Bò về xong thì làm như không có chuyện gì ngồi lại trước bàn ăn bắt đầu ăn bữa tối, nhưng Diệp Du Nhiên lại cảm thấy một cỗ hơi thở mưa gió sắp đến.

Cô chống đỡ khí áp ăn bữa tối xong, nhanh nhẹn chuồn về phòng ngủ, lúc còn đang tắm rửa bị Mộ Tấn Dương phá cửa đi vào, dạy dỗ “yêu thương” với cô.

Buổi sáng ngày hôm sau, Diệp Du Nhiên đỡ eo lầu, lập tức nhìn thấy dáng vẻ vô cùng sảng khoái của Mộ Tấn Dương.

“Đến đây ăn bữa sáng.”

Ha hả.

Diệp Du Nhiên đi qua, cướp lấy sữa nóng trong tay anh, đặt lên trên bàn kêu “cạch” một tiếng, ngồi xuống bắt đầu ăn bữa sáng.

Khóe miệng Mộ Tấn Dương ẩn chứa ý cười, từ từ ăn bữa sáng, cả người nhìn qua ưu nhã đến khác thường.

Đột nhiên, Mộ Tấn Dương lên tiếng nói một câu: “Đêm nay về sớm một chút.”

“Ồ.” Diệp Du Nhiên lơ đễnh trả lời, bình thường anh cũng sẽ nói lời như thế, cho nên cô cũng không để trong bụng.

Mộ Tấn Dương không hài lòng với câu trả lời này lắm, nhíu mày: “Nếu không trở về đúng giờ, anh sẽ ném Thịt Bò ra đường.”

Diệp Du Nhiên nghẹn họng, uống một ngụm sữa lớn mới trở lại bình thường: “Biết rồi.”

Giọng điệu của Diệp Du Nhiên có chút không kiên nhẫn, càng ngày cô càng cảm thấy Mộ Tấn Dương rất bá đạo.

Nghĩ đến đây, cô ngẩn đầu liếc mắt nhìn Mộ Tấn Dương, phát hiện Mộ Tấn Dương cũng đang nhìn cô, Diệp Du Nhiên hỏi anh: “Trở về sớm một chút có chuyện gì à?”

Mộ Tấn Dương thoáng ngơ ngác: “Không có chuyện gì, em trở về sớm một chút là được.”

“À, được rồi.” Tuy anh nói như vậy, nhưng Diệp Du Nhiên biết có lẽ anh có chuyện gì đó, mặc dù bình thường anh sẽ dặn dò cô về sớm một chút, nhưng sẽ không nhắc lại mãi.

Từ khoảng thời gian trước trời mưa liên tục cả một tuần, thành phố Vân Châu đã đi vào mùa đông, thời tiết ngày càng lạnh hơn.

Diệp Du Nhiên đi ra từ trong ga ra, trên người mặc áo khoác nỉ màu trắng dài đến đầu gối, từ đầu gối trở xuống đều lộ ra bên ngoài, đôi chân trắng như truyết nhỏ nhắn mà mê người, cô mang một đôi giày cao gót màu bạc, đang bước nhanh về phía tòa cao ốc của tập đoàn Diệp Thị.

“Chào Tổng giám Diệp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 22:20
Hay
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 18:10
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK