Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 342:

Mộ Tấn Dương đang đi về phía phòng để quần áo lại cảm giác phía sau có ánh mắt nhìn, anh quay đầu nhướng mày nhìn Diệp Du Nhiên.

Diệp Du Nhiên: “…”

“Nhưng lát nữa tôi còn có việc, phải đi thay quần áo rồi.” Mộ Tấn Dương nói, khóe môi hơi cong lên, trong mắt cũng hiện lên vẻ trêu tức, anh xoay người đi vào phòng để áo, mũ.

Diệp Du Nhiên lại vội rụt người vào trong chăn. Mới sáng sớm mà người đàn ông này đã không biết xấu hổ như vậy rồi.

Chẳng qua bây giờ cô và Mộ Tấn Dương có tính là hòa hợp hay không?

Thật ra, cô dường như còn chưa giải thích rõ ràng?

Diệp Du Nhiên đột nhiên xoay người xuống giường. Không được, cô phải qua giải thích rõ với Mộ Tấn Dương.

Cho dù cô và Huỳnh Tiến Dương chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu đêm đó Mộ Tấn Dương thật sự đi tới tập đoàn Diệp Thị tìm cô, vậy anh nhất định đã nghe được điều gì đó, đồng thời còn hiểu nhầm.

Đêm hôm đó cô đã nói rất nhiều, cô cũng không biết anh hiểu nhầm câu nào nữa.

Diệp Du Nhiên cào cào tóc của mình, lại đi dép chạy về phòng để quần áo.

Mộ Tấn Dương vừa mặc quần xong, anh đang thắt dây lưng thì thấy Diệp Du Nhiên đột nhiên chạy vào. Anh kinh ngạc tới ngây người, sau đó nhướng mày nhìn cô: “Em lai muốn nhìn tôi thay quần áo à?”

Anh nói xong liền cúi đầu nghiêm túc thắt dây lưng, dáng vẻ vừa nghiêm túc lại cẩn thận tỉ mỉ.

Diệp Du Nhiên không quan tâm anh nói gì, xoắn ngón tay suy nghĩ một lát mới nói: “Đêm hôm đó là Huỳnh Tiến Dương tự mình đi tìm tôi, anh ta cướp điện thoại của tôi rồi cúp máy. Anh ta còn nói nếu tôi không đi ăn cơm với anh ta thì sẽ không trả điện thoại lại cho tôi…”

Vẻ mặt Mộ Tấn Dương vô cảm ngắt lời cô: “Không cần nói nữa.”

Anh không hề nhìn cô, xoay người tìm cà vạt chuẩn bị thắt lên.

Miệng Diệp Du Nhiên khẽ mở ra, không biết đang suy nghĩ gì, cũng không biết phải làm ra biểu cảm thế nào. Cô thấy anh muốn thắt cà vạt thì bước nhanh tới, cướp lấy cà vạt trong tay anh: “Tôi thắt giúp anh.”

Mộ Tấn Dương cuối cùng mới chịu nhìn cô nhưng trong giọng này đầy vẻ chất vấn: “Em biết thắt sao?”

“Tôi…” Cô không thể nói là mình không biết được, cho dù cô có không biết thắt cà vạt nhưng cô vẫn biết thắt khăn quàng đỏ đấy.

Diệp Du Nhiên đi dép đế bằng nên chỉ cao tới vai của Mộ Tấn Dương, cô nhón chân lên, cố quàng cà vạt lên trên cổ anh.

Mộ Tấn Dương vẫn ung dung nhìn cô một lát, cuối cùng mới tốt bụng hơi cúi lưng xuống, cúi đầu, để cô thắt cà vạt cho anh.

Nhưng rất rõ ràng là cô vợ nhỏ của anh không biết thắt cà vạt.

Diệp Du Nhiên quàng cà vạt cũng có hình có dạng, nhưng đến khi thắt thì bắt đầu xoắn xuýt. Cô bị Mộ Tấn Dương nói trúng rồi, cô chắc chắn không biết thắt.

Đúng vào lúc này, có hơi nóng phả xuống đỉnh đầu cô, giọng nói dễ nghe của Mộ Tấn Dương vọng vào trong tai cô: “Tôi dạy em.”

Anh nói xong liền cầm lấy bàn tay nhỏ của cô, hướng dẫn cô cùng thắt cà vạt.

Tay anh dày rộng lại ấm áp, dẫn theo lực ổn định. Đợi đến khi thắt cà vạt xong, cô nghe thấy anh hỏi: “Giờ em biết chưa?”

Lúc này Diệp Du Nhiên mới lấy lại tinh thần, đờ đẫn khẽ gật đầu.

“Vậy em thử xem.” Mộ Tấn Dương vừa nói vừa tháo cà vạt ra.

Diệp Du Nhiên thắt rất chậm, Mộ Tấn Dương kiên nhẫn cúi đầu nhìn cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 22:20
Hay
H
Haicuncon09 Tháng mười một, 2022 18:10
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK