“Khô Lâu Huyết Thủ Ấn?” Dĩnh Dung lầm bầm đọc một lượt rồi nhìn vào ánh mắt Trì Dịch có chút lo lắng: “Cái tên này nghe rất đáng sợ, thiếu gia, có phải công pháp này là…”
Trì Dịch biết Dĩnh Dung đang lo lắng điều gì nên mỉm cười an ủi nàng, nói: “Yên tâm, không phải là công pháp âm tà gì đâu, nhưng có lẽ công pháp này có chút tai hại, cụ thể như thế nào ta cũng chưa luyện qua, cho nên muốn bản thân cô nương Tương Cầm quyết định, nếu như nàng ta không đồng ý thì ta cũng không miễn cưỡng.”
Thật sự Tương Cầm rất thích hợp luyện võ công của Đại Tư Mệnh, lần đầu tiên Trì Dịch nhìn thấy nàng đã có cảm giác như vậy.
Từ lúc trước hắn đã muốn đi hỏi Tương Cầm có đồng ý gia nhập Vân Tiêu Cung của hắn hay không, tư chất thuật Âm Dương của Tương Cầm rất gần với Chu Thận, với lại rất hợp với chú thuật Khô Lâu Huyết Thủ Ấn, luyện thuật Âm Dương quả thật là tăng thêm nữa công lực.
Với lại thời gian rút thưởng mỗi tháng lúc trước, đúng lúc hắn rút trúng được Đại Tư Mệnh, đợi đến khi hắn đột phá cấp hai mươi thì có thể dung hợp hồn phách Đại Tư Mệnh dạy Tương Cầm Khô Lâu Huyết Thủ Ấn.
Nhưng Trì Dịch có chút lo lắng, hai bàn tay máu đỏ đó của Đại Tư Mệnh trong phim hoạt hình thực sự khiến hắn không yên tâm. Phải biết rằng đây là thế giới cổ đại, đối với nữ tử cổ đại mà nói dung mạo là thứ rất quan trọng, mà hai tay cũng coi như là một trong những thứ dung mạo đó của nữ tử.
Trong lời nói miêu tả dung mạo của những nữ tử đó đều có nhắc đến tay, Trung Quốc từ xưa đến nay đối với những lời miêu tả hai tay của nữ tử không quá nhiều. Hủy đi đôi bàn tay ngọc ngà mảnh khảnh đối với Tương Cầm mà nói sợ là đồng nghĩa với việc hủy đi dung mạo.
Không, cho dù là phụ nữ hiện đại, nếu như đôi tay trở thành máu đỏ tươi sợ là cũng sẽ điên cuồng đúng không?
Nhưng cũng không nhất định luyện Khô Lâu Huyết Thủ Ấn thì sẽ như vậy, Trì Dịch suy nghĩ có chút điên đầu, trong Tần Thời Minh Nguyệt chỉ đề cập đến Đại Tư Mệnh luyện chú thuật dẫn đến đôi tay nhiễm máu đỏ, vốn không hề chắc chắn nói ra cụ thể vì chú thuật nào mới biến thành như vậy. Với lại Trì Dịch nhớ trong phim hoạt hình những chú thuật đó Diệm phi cũng từng luyện qua, nhưng chẳng phải tay của Diệm phi vẫn bình thường đó sao?
Cho nên tu luyện chú ấn rốt cuộc có tai hại như thế nào vẫn chưa nói rõ được, Trì Dịch quyết định hỏi ý kiến của Tương Cầm trước, sau đó đợi hắn dung hợp được hồn phách Đại Tư Mệnh rồi sẽ nghĩ kỹ tiếp.
Không quá bao lâu Trì Dịch nghe thấy căn phòng bên cạnh có tiếng động, có người đẩy cửa bước ra ngoài.
Trì Dịch cũng đứng lên mở cửa, đứng ở cửa đúng lúc nhìn thấy một tay Tương Cầm đang nắm cô bé nhỏ bước ra từ phòng bên cạnh, sau khi Tương Cầm nhìn thấy Trì Dịch ánh mắt sáng lên, sau đó bước nhanh về phía hắn.
“Xin hỏi Trì công tử, gần đây có đại phu nào không?” Không đợi Trì Dịch mở miệng nàng đã vội vàng hỏi hắn.
“Đại phu? Đương nhiên là có, có một vị Tông đại phu cách Túy Tiên Các không xa, nghe nói y thuật cao minh.” Trì Dịch nghe vậy có chút kinh ngạc, quay đầu lại nhìn cô bé im lặng không tiếng động bên cạnh nàng, nghiêng đầu mời hai người họ vào phòng mình, đồng thời mở miệng trả lời.
Hắn nhớ trước đó Tương Cầm không có gì khác thường, nhưng nói chuyện với muội muội nàng một lúc đã muốn mời đại phu, vậy chắc chắn thân thể cô bé trước mắt này đã xảy ra vấn đề.
“Cô nương Tương Cầm, sao bỗng nhiên lại muốn mời đại phu vậy, xảy ra chuyện gì rồi?” Trì Dịch mời hai người họ vào phòng ngồi xuống, có chút lo lắng hỏi Tương Cầm.
Hiện tại Trì Dịch luyện tập y thuật trong ký ức của Cao Nguyệt cũng không tệ lắm, trước đó không nhìn kỹ nên không để ý đến, bây giờ hắn nghiêm túc thăm dò thì phát hiện không đúng, tình hình thân thể cô bé trước mắt này đúng là không ổn.
Cũng không biết đứa trẻ nhỏ như vậy đã chịu sự ngược đãi gì, nhìn sắc mặt trắng bệch thân thể hư nhược hơi thở đứt đoạn, rõ ràng là triệu chứng xấu trong thời gian dài, Trì Dịch thu hồi tầm mắt lén chau mày, nếu như không điều dưỡng cẩn thận sợ là cô bé đó sống không nổi mấy năm nữa.
“Vừa nãy nô gia vừa hỏi qua tình hình gần đây của Nhị Nha, theo như Nhị Nha nói mỗi tháng những tên súc sinh đó của Hề gia đều ép muội ấy luyện múa, có sai sót thì lập tức đánh chửi không ngừng, lại vì dáng điệu uyển chuyển của điệu múa mà luôn nghiêm khắc khống chế thức ăn của muội ấy, đáng thương Nhị Nha muội ấy tuổi còn nhỏ mà thân thể đã yếu ớt thương tích đầy mình, nô gia thực sự lo lắng nên muốn tìm đại phu xem cho Nhị Nha.”
Tương Cầm nói xong cũng không chú ý đến Trì Dịch đang thăm dò đứa trẻ bên cạnh mình, đôi mắt ửng đỏ, nàng ôm lấy đứa trẻ im lặng đang ngồi bên cạnh mình, nước mắt rơi xuống: “Nhị Nha, Nhị Nha của tỷ tỷ, đều do tỷ tỷ không tốt, không sớm tìm được muội hại muội chịu khổ, hu hu hu.”
“Như vậy sao, đúng là đáng thương.” Trì Dịch đồng tình nhìn đứa trẻ đối diện, quay đầu nhìn Hắc bá: “Hắc bá làm phiền ông đi mời đại phu.”
Hắc bá nghe xong cũng không nhiều lời, gật đầu đồng ý một tiếng rồi đi ra ngoài.
“Đa tạ Trì công tử.” Tương Cầm nghe vậy, rút khăn tay trong tay áo ra lau nước mắt, ngẩng đầu cảm kích nói lời đa tạ Trì Dịch, cô bé trong lòng nàng luôn ngoan ngoãn để cho Tương Cầm ôm lấy, không nói chuyện mà chỉ dùng đôi mắt to tròn tò mò nhìn chằm Trì Dịch.
Trì Dịch thấy vậy, chớp mắt rồi cũng nhìn chằm vào đôi mắt to xanh lam của cô bé, hai đứa trẻ trắng nõn tuổi tác nhường như tương đương nhau ở trong phòng, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn lấy nhau, thoạt nhìn có chút thú vị.
“Ngươi tên là gì?” Trừng một lúc Trì Dịch đẩy đĩa bánh ngọt lên trước mặt cô bé, tò mò hỏi.
Cô bé cúi đầu nhìn đĩa bánh ngọt điểm tâm ở trước mặt, lại nhìn cậu bé không lớn hơn mình là mấy, có chút nghi hoặc nhìn tỷ tỷ của mình.
Mặc dù năm đó lúc xảy ra chuyện cô bé vẫn còn quá nhỏ hoàn toàn không nhớ rõ phụ mẫu tỷ tỷ của mình trông như thế nào, nhưng trong sự lờ mờ cũng có chút ấn tượng mơ hồ, cô bé biết cô bé có một tỷ tỷ, thường ôm cô bé ngủ, có đồ ăn ngon đều nhường cho cô bé.
Cho nên vừa nãy ở trong phòng Tương Cầm ôm đứa trẻ trong lòng giải thích một hồi, cô bé lập tức nhận người tỷ tỷ có chút xa lạ này.
“Cha vẫn chưa kịp đặt đại danh cho Nhị Nha.” Tương Cầm thương xót xoa đầu của cô bé, trả lời Trì Dịch thay cho cô bé, sau đó quay sang nhẹ giọng dặn dò cô bé: “Nhị Nha, cái tên trước đó của muội không cần dùng nữa, muội phải nhớ muội họ Tô, tỷ tỷ sẽ đặt cho muội một cái tên dễ nghe có được không?”
Cô bé nghe xong ngẩng đầu lên nhìn nữ tử dịu dàng luôn có bộ mặt đau lòng thương xót bên cạnh, nghiêng đầu ngoan ngoãn gật đầu “Ừm” một tiếng, lại cọ bên cạnh Tương Cầm.
Đáng yêu quá! Trì Dịch chớp mắt nhìn hai tỷ muội họ tiếp xúc nhau, hắn cảm thấy bản thân thực sự muốn trở thành một người cuồng trẻ con rồi.
Sau đó Trì Dịch nói chuyện với hai tỷ muội bọn họ, còn cho cô bé ăn mấy miếng bánh điểm tâm. Hắn vốn không nhắc đến chuyện muốn Tương Cầm gia nhập Vân Tiêu Cung, cũng không nói đến việc bản thân cũng biết y thuật.
Bây giờ không phải là cơ hội tốt để nói đến những điều này, với lại Trì Dịch cũng không cảm thấy Tương Cầm sẽ tin hắn biết võ công biết y thuật.
Dù sao thì bây giờ tuổi tác của Trì Dịch có chút khó nói, cho dù là ai cũng đều không thể đặt đứa trẻ non nớt như hắn với cao thủ võ lâm thần y các loại lại với nhau được.
Trì Dịch cũng không muốn phiền phức đi giải thích nhiều với bọn họ, quyết định đợi Hắc bá đi mời đại phu đến xem bệnh cho đứa bé gái rồi sẽ nói sau. Rõ ràng thân thể của bé gái bị những người đó hủy rồi, từ nhỏ cô bé đã được bồi dưỡng để trở thành ca vũ kỹ. Theo như Trì Dịch hiểu được, hiện tại thế giới này yêu thích nhất chính là kỹ thuật nhảy múa nhẹ nhàng như liễu bay trong gió, mà vũ cơ muốn luyện vũ đạo tuyệt mỹ nhẹ nhàng bắt buộc phải nghiêm khắc khống chế thức ăn cộng thêm điều dưỡng bằng thuốc mới có thể duy trì thân thể mảnh mai xinh đẹp tuyệt trần.
Lâu dài dinh dưỡng không đủ lại có thuốc kích thích, còn không ngừng luyện tập vũ đạo ở mức độ cao, thời gian dài đương nhiên khắp nơi trên cơ thể đều sẽ xảy ra vấn đề, cho nên tuổi thọ của ca vũ kỹ thường không dài, tuổi lớn thì sẽ bị bệnh tật bám thân.
Huống hồ, nghe Tương Cầm nói mấy người đó nóng lòng cầu thành nên không ngừng đánh mắng đứa trẻ này, khiến cho cô bé tuổi mới còn nhỏ mà cả thân đều có vết thương, nếu như không cẩn thận điều dưỡng sợ là đứa trẻ này sống không nổi mấy năm nữa.
Nhưng điều dưỡng cần hao phí tiền tài với giá trị xa xỉ, với lại không phải một hai năm là có thể thấy hiệu quả. Bản thân Tương Cầm là nữ tử thanh lâu, nàng nên sắp xếp chăm sóc đứa trẻ này như thế nào đây, lại bảo đảm thuốc quý không ngừng trong nhiều năm như thế nào đây?
Mặc dù hiện tại Tương Cầm còn là hồng bài trong thanh lâu, nhưng khách quý lớn nhất của nàng Hề Đắc Vượng đã bị nàng ấy chỉnh cho xấu mặt dẫn đến nhà tan cửa nát rồi, ngay cả nhân khí của nàng ấy ở Xuân Phong Lâu cũng giảm sụt, với lại tuổi nàng ấy đã lớn, nàng ấy còn có thể nổi tiếng mấy năm nữa đây?
Cho nên đợi đại phu nói ra tình hình thân thể của đứa trẻ này nhất định Tương Cầm sẽ rất khó khăn, đến lúc đó Trì Dịch có thể đề xuất chữa trị cho cô bé. Mượn kỹ năng Như Mộc Xuân Phong, chỉ cần triển khai vài lần thì có thể chữa trị cho thân thể của cô bé, với lại còn có thể thuận thế đề xuất cho cô bé điều dưỡng tại chỗ của hắn.
Bắt cóc được cô bé, rồi bắt cóc tỷ tỷ của cô bé chắc chắn sẽ dễ hơn nhiều.
Trì Dịch gật đầu tán thưởng trí thông minh của mình.
Sau khi hắn hạ quyết tâm không lâu, Hắc bá dẫn một vị đại phu trung niên đi vào, sau khi đại phu nghe hiểu tình hình, đặt hòm thuốc xuống rồi giúp cô bé xem thương thế thân thể. Nhưng lại không có ý kiến gì về thương tích màu xanh tím trên người đứa trẻ, vẻ mặt cứng lại thăm dò cô bé một hồi rồi bảo cô bé đưa tay ra để hắn xem mạch.
“Sao rồi đại phu?” Tương Cầm thấy vậy, sắc mặt cũng trở nên lo lắng, thấy đại phu đặt tay xuống vội vàng tiến lên mấy bước dò hỏi.
“Mấy người chăm đứa trẻ kiểu gì vậy, đúng là làm liều!” Đại phu đứng dậy, có chút bất mãn nhìn bọn họ: “Thương tích trên người đứa bé không đáng ngại, nhưng vấn đề bộ phận trong cơ thể rất nghiêm trọng.”
“Cái gì? Sao có thể?” Tương Cầm có chút giật mình, nhưng dù sao nàng ấy cũng sống ở thanh lâu nhiều năm, từ nhỏ cũng từng trải qua luyện tập như cô bé này nên cũng rất hiểu rõ về một số chuyện. Đại phu giải thích tỉ mỉ một chút, Trì Dịch có thể nghĩ đến nàng ấy rất nhanh sẽ hiểu, sắc mặt của nàng ấy dần dần tái nhợt.