Bây giờ nàng đã không còn Hề Đắc Vượng yêu thương, và bởi vì nhiều năm qua quan hệ mập mờ giữa nàng và Hề Đắc Vượng mọi người đều biết, vì thế cách đối xử với nàng ở Xuân Phong Lâu cũng không còn như trước. Mấy ngày gần đây, cũng đã có hai ba cô nương hồng bài trẻ đẹp sắp thế chỗ của nàng.
Vốn dĩ nàng cũng không cảm thấy gì, thù lớn đã được báo, nàng cũng không muốn ở Xuân Phong Lâu nữa, nàng gom góp một chút tài vật mà Hề Đắc Vượng đưa cho, bán đi cũng đủ để lấy tiền chuộc thân, số còn thừa thì tiết kiệm một ít, về sau cũng có thể sống yên ổn. Nàng nghĩ sau khi chuộc thân xong sẽ chọn một nơi không ai nhận ra mình, từ đây chuyên tâm sống ở bên muội muội.
Thật là không nghĩ tới chuyện sẽ đến nước này.
Tương Cầm tính toán một chút, dựa theo phương thuốc Tông đại phu kê đơn, vì bồi bổ cho thân thể, loại bỏ vết thương ẩn trong người, trong phương thuốc cũng có không ít dược liệu quý báu, về phần tiền của nàng chỉ trụ được nửa năm là hết. Nhưng nếu muốn tiếp tục trị liệu cho muội muội, nàng cần phải kiếm thêm tiền mới được. Bản thân nàng lớn lên ở thanh lâu, trừ bỏ tiếp tục ở Xuân Phong Lâu tiếp khách, thì trong lúc này nàng không còn cách nào khác.
Nhưng hiện tại giá trị con người của nàng đã hạ xuống, nàng còn có thể kiếm nhiều tiền như vậy nữa sao?
Cho dù có thể, nhưng nàng đã hai mốt tuổi, mắt thấy thanh xuân sắp qua, loại tiền như thế này nàng còn có thể kiếm bao lâu?
Nếu nàng vẫn luôn ở Xuân Phong Lâu, vậy ai sẽ tới chăm sóc muội muội?
Nàng nên làm sao bây giờ?
Suy nghĩ của Tương Cầm hỗn loạn, nàng đỏ mắt ngồi xổm xuống, gắt gao ôm lấy thân mình thiếu nữ của mình: “Nhị Nha, không cần lo lắng, tỷ tỷ chắc chắn sẽ chữa khỏi cho muội.”
Nhị Nha dựa vào lòng ngực của chị do dự một chút, cũng giơ tay ôm lấy phần lưng của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, âm thanh mềm mại mở miệng: “Tỷ đừng lo lắng, ta cảm thấy thân thể mình rất khỏe mà.”
Đứa nhỏ ngốc, trong thân thể còn vết thương ẩn, lâu ngày không bồi bổ đầy đủ mà còn ép sức quá nhiều, tuổi nhỏ đã bị tổn thương nguyên khí. Hiện tại là bởi vì tuổi còn nhỏ cảm giác không ra, nhưng sau khi qua mấy năm nữa tất nhiên là bệnh tật khắp người. “Nhị Nha thật ngoan.” Tương Cầm nuốt nước mắt, giơ tay xoa xoa đầu tóc của muội muội mình.
Mặc kệ là như thế nào, muội muội là thân nhân duy nhất của nàng, làm sao nàng có thể nhìn muội muội mình chịu khổ chứ. Cho dù ra sao, nàng cũng phải bồi dưỡng tốt thân thể của muội muội, muội muội của nàng phải sống hạnh phúc cả đời mới đúng.
“Ờm, Tương cầm cô nương, có thể để ta xem cho Nhị Nha không, tại hạ cũng học qua một chút y thuật, nói không chừng sẽ có biện pháp?” Trì Dịch biết hiện tại đến lượt bản thân lên sân khấu, đi qua dò hỏi hai tỷ muội.
Tương Cầm không nhịn được âm thầm nhíu mi, cảm giác có chút bực bội, nàng đương nhiên không tin Trì Dịch tuổi trẻ như vậy sẽ biết y thuật, chỉ nghĩ đây là biểu hiện đứa trẻ làm loạn. Mà hiện tại đúng là lúc nàng đang sầu lo, thật sự không có sức dỗ đứa trẻ.
“Không cần phiền Trì công tử, hiện tại không còn sớm nữa, nô gia muốn mang Nhị Nha trở về.” Nàng miễn cưỡng cười một chút, vẫn nói chuyện một cách mềm nhẹ, nhưng đã đứng lên chuẩn bị rời đi.
“Ta biết cô nương không tin ta, nhưng là tại hạ từng được Mông sư phụ dạy học, có học đến công phu trị bệnh cứu người, nói không chừng có thể giúp được Nhị Nha cô nương.” Trì Dịch nói xong thì mở ra đôi tay, trên tay tức khắc nổi lên một tầng ánh sáng đỏ, vòng quanh đôi tay xoay tròn liên tục.
Tương Cầm nhìn thấy hai mắt lập tức mở to, xưa nay nàng ở Xuân Phong Lâu đón đi rước về, cũng coi như tích lũy được rất nhiều kiến thức, nàng đã từng nghe người ta nói qua việc giang hồ, biết người có thể phóng các loại màu sắc ra ngoài là biểu hiện đã tu luyện được nội lực.
Thật là không nghĩ tới người trẻ tuổi trước mắt vậy mà có thể tu luyện được võ công cao minh? Hơn nữa, chẳng phải nói tu luyện nội công không dễ, toàn bộ Trấn Vân Tú cũng không có mấy người luyện ra nội công sao, thế mà con người non nớt trước mắt lại luyện ra được?
Hơn nữa, bằng vào thái độ của Túy Tiên Các cưng chiều đứa nhỏ sống trong nhung lụa này, thì làm sao liên tưởng hắn với những người giang hồ thô kệch kia chứ, thật sự không thể tưởng tượng được hắn được biết võ công.
Trong lòng Tương Cầm vô cùng ngạc nhiên, tuy rằng vẫn là không tin hắn sẽ có bao nhiêu ý thuật cao thâm, nhưng chỉ dựa vào Trì Dịch hiển lộ chiêu thức ấy, nàng đã không cần nhiều lời nữa, đưa Nhị Nha cho hắn xem.
Ngày thường Tương Cầm nghe nói qua người trong võ lâm có đủ loại năng lực thần kỳ, trong cảm nhận của nàng, những cao thủ võ lâm vượt nóc băng tường đao thương bất nhập kia thật sự rất có bản lĩnh, Trì Dịch trước mắt có võ công nói không chừng cũng là như thế, tuy rằng tuổi tác hắn còn nhỏ, nhưng cũng sẽ có cách đi.
Tương Cầm nhìn Trì Dịch kéo tay bé gái nhắm mắt không nói, trong lòng giống như ôm ngựa chết xem thành ngựa sống tìm kiếm hy vọng.
Trì Dịch không biết Tương Cầm nghĩ gì, còn tưởng rằng vừa rồi chính mình hiển lộ chiêu thức đã khiến Tương Cầm tin tưởng, hắn còn đang âm thầm cảm khái thì ra võ công cũng có thể dùng như vậy, cô gái nơi này thật dễ lừa. Cũng không biết nếu như hắn biết được Tương Cầm nghĩ gì sẽ có suy nghĩ như thế nào.
Trì Dịch thật cẩn thận đưa nội lực vào trong cơ thể của Nhị Nha, đi qua kinh mạch trong cơ thể Nhị Nha một vòng. Hắn phát hiện tình huống của Nhị Nha quả nhiên rất nghiêm trọng, thậm chí còn phiền toái hơn so với dự đoán trước kia của mình. Hắn âm thầm nhíu mày, những vị kia thật sự không xem vũ kỹ là người, thân thể mỏng manh đáng yêu như vậy mà nỡ nào huấn luyện tàn nhẫn, xã hội cổ đại thật là vô nhân tính.
Trong lòng Trì Dịch thở dài, hắn đột nhiên có chút may mắn bản thân xuyên qua một thân thể khỏe mạnh, cho dù Diệp gia bị giết cũng có hai người Hắc Bá tìm tới, vẫn xem hắn như thiếu gia, nếu như hắn xuyên thành hạ nhân nô bộc, chắc hẳn sẽ điên mất.
“Không cần lo lắng, vấn đề như vậy ta hẳn là có thể cứu.” Trì Dịch thu hồi nội lực, mở mắt ra an ủi cô bé đáng yêu vẫn luôn nhìn mình, tuy rằng có chút phiền toái, nhưng cũng chỉ cần thi triển thêm vài lần mà thôi.
Đối với kỹ năng Hồi Máu, mặc kệ là tình trạng thân thể ra sao, chỉ cần thân thể đang trong trạng thái không khỏe mạnh, máu huyết không ổn định thì đều có thể trị được hết.
“Thật sao?” Tương Cầm có chút không thể tin được nhìn qua hắn, không nghĩ tới Trì Dịch có thể nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, mới vừa rồi rõ ràng đại phu nói rất nghiêm trọng mà.
“Đương nhiên, hiện tại lập tức có thể thử xem.” Trì Dịch nghe thấy Tương Cầm nghi ngờ, thoạt nhìn có chút không cao hứng, không chờ Tương Cầm phản ứng lại thì đã thấy đôi tay hắn mở ra, một luồng ánh sáng đỏ lập tức trào ra dừng ở trên người Nhị Nha.
Tương Cầm thấy Trì Dịch tức giận, cũng biết biểu hiện vừa rồi của bản thân có chút không ổn, mặc kệ nói như thế nào, Trì Dịch đã có hảo tâm, nàng không nên hoài nghi như vậy. Thấy Trì Dịch thi triển nội công với Nhị Nha, nàng cũng không dám nhiều lời, ngừng thở tĩnh tâm nhìn hai người, không dám nói thêm quấy rầy bọn họ.
Nhị Nha vẫn không nhúc nhích đứng yên, nháy mắt to tùy ý cho Trì Dịch di chuyển, tiếp theo cô bé chỉ thấy toàn thân dần dần đều bị ánh sáng màu đỏ bao vây, từng chấm sáng màu đỏ lơ lửng ở bên người mình. Nhị Nha ngạc nhiên mở to hai mắt, không nhịn được giơ tay chọc chọc ánh sáng hồng bên người. Nhưng đương nhiên không thể chọc vào ánh sáng hồng, tay của cô bé chỉ có thể xuyên qua ánh sáng đỏ, khiến tay nhỏ trắng nõn cũng biến thành màu đỏ, Nhị Nha nhìn cái tay đỏ của mình cảm thấy rất thú vị, lặng lẽ nhìn Trì Dịch không có phản ứng với điều này, lại giơ tay tiếp tục chọc.
Trì Dịch cũng không để ý động tác của Nhị Nha, dù sao khi khởi động kỹ năng Như Mộc Xuân Phong thì sẽ tự động trị liệu thương thế, vì thế Nhị Nha tự chơi cũng không sao. Hắn liên tục chuyển vận nội lực, sau một lúc lâu, chấm ánh sáng đỏ chậm rãi biến mất, cô bé có chút tiếc nuối thu hồi tay ngoan ngoãn đứng, hắn lại giơ tay tiếp tục thi triển Như Mộc Xuân Phong, cho đến khi sắc mặt hắn có chút tái nhợt mới thu hồi nội lực.
“Thân thể Nhị Nha thương tổn quá nghiêm trọng, ta làm một lần trị không hết, cần phải liên tục trị liệu bảy ngày mới có thể khỏi hẳn. Ta vừa mới loại bỏ hơn phân nửa vết thương ẩn trong cơ thể Nhị Nha, nếu là Tương Cầm cô nương không tin, có thể tìm người nhìn xem.”
Nhanh như vậy sao? Tương Cầm có chút giật mình, bán tín bán nghi nhìn vào mắt Nhị nha, sau khi cảm ơn Trì Dịch, mới cúi đầu xem cô bé: “Nhị Nha, cảm giác thân thể hiện tại thế nào?”
Nhị Nha chớp mắt một chút, hoạt động thân thể. Đôi mắt trong suốt màu xanh lam sáng lên trong nháy mắt: “Trên người thật thoải mái! Cảm giác thân thể đã linh hoạt rất nhiều.”
Vết thương ẩn đã loại bỏ, thể chất tự nhiên sẽ tốt lên. Trì Dịch không nói lời nào, thoạt nhìn vô cùng mệt mỏi lui ra phía sau vài bước ngồi xuống ghế trên, cầm chén trà rót hết vào miệng.
“Thật sự là quá tốt!” Tương Cầm không chú ý tới động tác của Trì Dịch, hiện tại toàn bộ lực chú ý đều là muội muội mình, nghe được Nhị Nha nói như vậy, nàng tức khắc vừa mừng vừa sợ. Nguyên bản chỉ là muốn cho Trì Dịch thử xem, không nghĩ tới thật sự sẽ có hiệu quả rõ ràng như vậy, nàng cũng không rảnh lo cảm ơn Trì Dịch, lập tức ôm chặt Nhị Nha vuốt tóc cô bé rớt nước mắt.
“Thiếu gia, người không sao chứ.” Dĩnh Dung vẫn luôn chú ý Trì Dịch, thấy thế có chút lo lắng: “Sắc mặt của người thật khó coi, thân thể không thoải mái sao?”
Nghe được Dĩnh Dung nói như vậy, Tương Cầm kinh ngạc, cũng vội vàng nhìn qua đây: “Trì công tử có sao không, có phải là bởi vì trị liệu cho Nhị Nha mới như vậy?”
“Không sao, chỉ là nội lực tiêu hao quá nhiều nên mệt mà thôi, nghỉ ngơi một lát là được.” Trì Dịch lắc đầu, lộ ra nụ cười.
“Thật là cảm ơn Trì công tử, nếu không phải Trì công tử, hiện tại Tương Cầm thật sự không biết làm thế nào mới tốt, đại ân đại đức của Trì công tử, tỷ muội Tương Cầm tỷ nhất định ghi nhớ trong lòng, về sau nếu có việc cần Tương cầm, nô gia nhất định tùy ý Trì công tử sai khiến.” Tương Cầm vừa cảm động vừa áy náy, đứng thẳng thân thể nghiêm túc làm đại lễ với Trì Dịch.
“Không cần như thế. Cô nương xin mau mau đứng lên.” Trì Dịch vội vàng ra hiệu Dĩnh Dung tiến lên nâng Tương cầm, dịu dàng nói.
Thấy sắc mặt Trì Dịch thật sự khó coi, Tương Cầm biết hiện tại hắn thật sự cần nghỉ ngơi, cũng không nhiều lời nữa, ở một lát rồi mang muội muội đi.