• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn người bước nhanh hơn đi ra khỏi thành, lúc sắp rời khỏi trấn Vân Tú, Phất Phong không nhịn được xác nhận lần thứ ba với Trì Dịch: “Công tử, chúng ta thật sự không cần mua mấy con ngựa đi đường sao?”

Có phải công tử tuổi còn quá nhỏ chưa bao giờ đi xa không, không phải nói muốn đi trấn Cửu Hà sao? Cửu Hà cách huyện Thanh Thủy hai trăm dặm, huyện Thanh Thủy cách trấn Vân Tú còn hơn một trăm dặm. Nếu không mua ngựa đi đường thì chúng ta phải đi bộ sao? QAQ Phất Phong lo lắng trong lòng.

“Đúng vậy thiếu gia, chúng ta vẫn nên đi mua mấy con ngựa thôi?” Hắc bá không nhịn được cũng khuyên hắn như vậy. Trì Dịch nghe vậy quay đầu, nhìn thấy tất cả mọi người vẻ mặt đồng ý, trong lúc nhất thời không khỏi có hơi bất đắc dĩ.

“Được rồi được rồi, ta sẽ không để cho các ngươi đi bộ. Tất cả mọi người đi theo ta, ta cho các ngươi xem đồ vật, lát nữa đừng quá kinh ngạc.” Trì Dịch nói xong, bước nhanh đi ra ngoài thành, hắn nhớ rõ ngoài thành có một mảnh rừng cây nhỏ ấy nhỉ: “Chờ các ngươi xem rồi lại quyết định có nên mua ngựa hay không. Nếu các ngươi nhất định muốn cưỡi ngựa ta cũng sẽ không ngăn cản.” Ôi, thiếu gia lại muốn xuất ra thứ thần kỳ gì đó? Mọi người liếc nhìn nhau, đều có chút tò mò đuổi theo Trì Dịch.

Sau đó mọi người cùng nhau đứng trong rừng cây, nhìn con chim gỗ khổng lồ trước mắt ngẩn người.

Con chim gỗ màu đỏ khổng lồ được điêu khắc sống động như thật, đầu ngẩng thật cao, hai cánh rộng lớn mở ra lộ ra cơ quan tinh vi phía trên, hai chân dưới bụng đứng thẳng, cổ chân “mảnh khảnh” giống như cây nhỏ bên cạnh.

Một đám người đều bị con chim gỗ đột nhiên xuất hiện trước mắt dọa cho sợ hãi.

“Thiếu gia, cái này là...” Vẫn là Hắc bá người đã trải qua quá nhiều chuyện thần kỳ của Trì Dịch phản ứng trước, lên tiếng hỏi Trì Dịch.

Ánh mắt những người khác nhanh tập trung qua đây, trong nháy mắt một đám người đều nhìn chăm chú vào Trì Dịch.

“Đây là Thú Cơ Quan mà sư tôn truyền thụ cho ta, nó gọi Chu Tước.” Trì Dịch tiến lên vài bước, đưa tay sờ thân thể Điểu Cơ Quan, giải thích cho mấy người vẻ mặt mờ mịt phía sau. Quá trình phát triển lịch sử của thế giới này rất giống với Trung Quốc, nên tự nhiên Chư Tử Bách Gia thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc cũng tồn tại. Trì Dịch giải thích cho bọn họ một số Thuật Cơ Quan, bọn họ rất nhanh cũng hiểu được.

“Thật sự là thần kỳ, không ngờ Thuật Cơ Quan trong truyền thuyết thật sự tồn tại.” Dĩnh Dung nghe Trì Dịch giải thích, cũng từ từ đi đến bên người Trì Dịch vươn bàn tay nhỏ bé vuốt ve đôi cánh Chu Tước một chút, ánh mắt lấp lánh: “Thì ra lúc trước thiếu gia vẫn thần bí chơi đùa cái này. Chu Tước này thật sự xinh đẹp, không ngờ thiếu gia vẫn giấu không nói cho chúng ta biết.”

“Khụ.” Trì Dịch ngượng ngùng xoa mũi. Hắn vẫn trốn tránh mọi người lén lút luyện điều khiển Thú Cơ Quan, chẳng lẽ hắn sẽ nói ra sao?

Thật ra lúc hắn đạt cấp 18 thì biểu tượng Thú Cơ Quan đã được thắp sáng, nhưng hắn vẫn không gom đủ mảnh vỡ Thú Cơ Quan. Thật vất vả vượt ải đến hộc máu mới rơi xuống tám mảnh Xà Cơ Quan, hắn đột nhiên nhớ tới Thiên Cơ Lâu có thể đổi lấy Thú Cơ Quan!

Hắn quả thực bị ngu xuẩn của chính mình làm phát khóc, vượt ải thăng cấp thành thói quen, hắn đều quên mất sự tồn tại Thiên Cơ Lâu, cũng tại không đạt được kinh nghiệm gì trong Thiên Cơ Lâu thôi?

╮(╯▽╰)╭

Vì thế bạn học Trì Dịch lại bắt đầu xoát Thiên Cơ Lâu, có thể là bởi vì hủy bỏ các phó bản khác, hạng mục trao đổi trong Thiên Cơ Lâu tăng lên rất nhiều. Thú Cơ Quan không chỉ có thể đổi Nhện Tứ Trảo Thiết, Rết Thiết còn có Đồng Nhân Cơ Quan, mặt khác như Vương Xà Xích Luyện, Bạch Hổ Cơ Quan, Chu Tước Cơ Quan và Thất Lang Phá Thổ đều có. Lúc đầu Trì Dịch vừa nhìn những số điểm tích lũy để đổi khủng bố kia đều muốn tuyệt vọng, nhưng sau khi vào trong Thiên Cơ Lâu qua mấy cửa phát hiện, Thiên Cơ Lâu cùng cửa ải có chút khác nhau.

Thiên Cơ Lâu chỉ có thể dùng thân thể giả định tiến vào. Hơn nữa mỗi lần qua ba cửa trong game mobile sẽ thêm thuộc tính, mỗi năm cửa đều có thiết lập bảo rương vẫn còn như trước đây!

Trì Dịch bùng lên nhiệt huyết ngay lập tức, lập tức ngâm mình trong Thiên Cơ Lâu rất nhiều ngày, ngay cả thăng cấp cũng lười biếng.

Hắn mặc kệ  Xà Cơ Quan đã thu thập đủ tám mảnh vụn còn sót lại hai mảnh, mà một lòng một dạ chỉ lo gom điểm tích lũy đổi Chu Tước Cơ Quan.

Không sai, Trì Dịch đã suy nghĩ rất lâu về Chu Tước Cơ Quan. Việc đi lại ở thời cổ đại thật bất tiện, Chu Tước Cơ Quan có thể sử dụng như máy bay nên cần đổi trước tiên đúng không!

Tốn hơn một tháng rốt cuộc Trì Dịch lấy được Chu Tước Cơ Quan. Trong lúc đó rốt cuộc ngâm mình ở Thiên Cơ Lâu bao lâu, Trì Dịch xông qua cửa ải không kiên nhẫn bao nhiêu hay ở thương thành tốn bao nhiêu tiền mua mảnh vụn tạm thời không nói.

Dù sao Chu Tước Cơ Quan đã đổi ra.

Thế nhưng sau khi lấy ra Chu Tước Cơ Quan, Trì Dịch mới phát hiện, hắn thực sự không biết lái thứ này.

Trì Dịch phải lần mò rất lâu Chu Tước Cơ Quan, cố gắng nhớ lại chi tiết thao tác của bậc thầy trong hoạt hình, lại dựa theo lý luận thi bằng lái xe hiện đại, một mình trốn ở sau núi yên lặng giày vò vài ngày mới xem như nghiên cứu rõ ràng thứ này.

“Thật ra ta cũng là mới làm được, bình thường ở trong Âm Dương Cốc không dùng được, bây giờ vừa lúc lấy ra thay đi bộ.” Trì Dịch bỏ lại tất cả những chuyện mất mặt, cười giải thích với mọi người.

“Các ngươi còn muốn đi mua ngựa sao? Muốn đi thì nhanh đi. Người còn lại theo ta ngồi Chu Tước, Chu Tước bay rất nhanh.”

Lời nói của Trì Dịch bị mọi người dứt khoát bỏ qua, hai người Phất Phong và Hắc bá cười hai tiếng rồi chạy sang sờ đông sờ tây xem chim Chu Tước.

Hạ Nhạc Lam và Dĩnh Dung đã sớm trèo lên cánh chim tò mò nghiên cứu. Hai người Thôi Liên Vân và Chu Thận cũng ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Chu Tước, trên mặt tràn đầy tò mò.

“Chúng ta nhiều người như vậy có thể ngồi xuống hết trên Chu Tước không?” Sau khi Phất Phong vây quanh chim Chu Tước khổng lồ một vòng, cảm giác có chút chần chờ lại đây hỏi Trì Dịch.

“Yên tâm yên tâm, chắc chắn có thể.” Ngẫm lại bộ dáng năm sáu người bọn họ ngồi trong Chu Tước Cơ Quan, lại nhìn con chim khổng lồ trước mắt, Trì Dịch vẫn rất tự tin. Trong bảy người bọn họ ngoại trừ Hắc Bá và Phất Phong là người trưởng thành ra, những người khác đều là thiếu niên chưa tới mười bốn tuổi, thân hình nhỏ nhắn, sẽ không chiếm bao nhiêu vị trí.

Quả nhiên bọn họ từng người một nhảy lên Chu Tước, không gian vừa mới chiếm đầy cũng không cảm thấy chen chúc.

Trì Dịch đứng ở phía trước chuẩn bị điều khiển cơ quan, phía sau một đám người đều vừa hưng phấn vừa khẩn trương ngồi xuống, mới lạ nhìn trái nhìn phải, sau đó trông mong nhìn hắn, ngay cả Hắc bá cũng không ngoại lệ.

“Tất cả lên rồi sao?” Trì Dịch kiểm tra các loại công tắc phím bấm phía dưới một lượt, nóng lòng muốn thử mà quay đầu nhìn mọi người.

Mọi người cùng nhau gật đầu: “Ừm!”

“Tốt lắm, xuất phát!” Trì Dịch dùng sức đẩy tay cầm. Chim Chu Tước khổng lồ vỗ cánh một cái, phát ra từng trận tiếng nổ vang, ở trong ánh mắt chờ mong của mọi người bay lên.

“A!” Lúc Chu Tước vừa mới rời khỏi mặt đất, Dĩnh Dung căng thẳng trong chốc lát nhưng mà khi nàng cảm giác mình từng chút một bay lên cao, lại nhịn không được hưng phấn đứng lên, đón gió mạnh đập vào mặt bắt lấy mép cánh chim Chu Tước nhìn xuống.

“Cẩn thận một chút, đừng ngã xuống.” Dĩnh Dung không sợ hãi, nhưng Hạ Nhạc Lam hồi hộp bắt lấy nàng lẩm bẩm. Dĩnh Dung cũng không thèm để ý, mà kéo tay Hạ Nhạc Lam muốn nàng cùng tới xem: “Nhạc Lam ngươi xem! Chúng tôi đang bay trên trời!”

“Mau ngồi đàng hoàng, lát nữa bay lên gió rất lớn, các ngươi chú ý một chút.” Nhìn thấy bộ dáng Dĩnh Dung vui vẻ tới mức sắp ngã xuống, Trì Dịch quay đầu dặn dò nàng.

“Ồ ồ.” Dĩnh Dung lại nhìn thoáng qua rừng cây phía dưới dần dần nhỏ đi, ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng vẫn như trước bám lấy cánh Chu Tước nhìn ra bên ngoài.

Mặc dù những người khác không biểu hiện rõ ràng như Dĩnh Dung, nhưng họ rõ ràng cũng rất phấn khích.

Có thể rời khỏi mặt đất bay lên trời có lẽ là một loại chấp niệm tồn tại trong con người từ xưa đến nay, hiện giờ có thể thực hiện, tất cả mọi người đều có cảm giác không chân thật như đang ở cảnh trong mơ, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn về phía Trì Dịch càng thêm tò mò và kính sợ.

Trì Dịch cảm nhận được ánh mắt của mọi người, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều, ừm, thỉnh thoảng giả vờ trang bức quả nhiên có lợi cho sức khỏe thể xác và tinh thần =v=.

Chim Chu Tước khổng lồ càng lên càng cao, dần dần hóa thành một điểm nhỏ trên bầu trời, bay về phía đông trấn Cửu Hà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK