Ảnh mắt anh ta khẽ đảo, khi nhìn thấy đoàn xe đang đợi cách đó khôn3g xa, Hoắc Dịch Dung mới nhấc chân bước
đến.
Những người áo đen đi theo anh ta cũng tiến về phía trước.
Trong đó có một ng1ười đàn ông trung niên tướng mạo bình thường, cho dù bị ném vào giữa đám đông cũng
không gây chú ý, cực dễ bị bỏ qua, nhanh chóng đến gần 9Hoắc Dịch Dung. Ông ta cung kính nói: “Nhị gia, ông cụ
và ông cả đều đã ngủ, ngài có về khu nhà nhỏ trước không?”
Khu nhà chính củ3a nhà họ Hoắc có diện tích hàng chục nghìn mét vuông, còn khu nhà nhỏ là nơi ở riêng của các
con cháu nhà họ Hoắc. Biết ông nội và bác cả 8đã nghỉ ngơi, Hoắc Dịch Dung nhẹ nhàng gật đầu với người đàn ông
bên cạnh: “Về khu nhà nhỏ.”
Dứt lời, anh ta cúi người ngồi vào trong xe.
Người đàn ông phía sau đi sang bên kia, mở cửa ngồi vào trong.
Ông ta ngồi ngay ngắn, ánh mắt bình thản nhìn thẳng vào người đàn ông đang nhắm mắt ở bên cạnh.
“Nhị gia, tôi đã sắp xếp gặp mặt cô gái có tình một đêm với Tam gia vào ngày mai, thời gian cụ thể vẫn chưa xác
định, ngài định gặp lúc nào?”
Hoắc Dịch Dung khẽ nhíu mày, anh ta mở mắt ra, lạnh lùng nhìn Hoắc Khương ngồi bên cạnh.
“Hoắc Khương, tôi thấy chủ dạo này muốn đi khu hình phạt chơi một chuyến đúng không, chứ không thấy tôi bây
giờ cả cơ thể lẫn tinh thần đều đang rất mệt mỏi à, cô gái kia đâu có chạy được, đừng làm phiền tôi!”
Sắc mặt Hoắc Dịch Dung như bị che phủ bởi một lớp mây đen, ánh mắt lóe lên tia sáng khiến người ta sợ hãi.
Em họ của anh ta đang một thân một mình điều trị ở nước M, còn anh ta phải gấp rút quay về để điều tra lại một
người đã bị điều tra đến tận mười tám đời tổ tông rồi.
Đúng là chuyện bé xé ra to.
Hoắc Nhị gia cảm thấy thật đen đủi.
Một cô gái chẳng ra gì như vậy mà lại bắt anh ta tự mình đến gặp.
Ngay từ đêm hôm đó, khi anh ta đi tới khách sạn Hoàng Đình đón em họ Hoắc Vân Tiêu, nhà họ Hoắc đã điều tra
tận tám đời tổ tông của người phụ nữ kia rồi.
Hàn Khả Tâm, cô con gái riêng của bà hai nhà họ Tần.
Cô ta đi theo người mẹ gá vào nhà họ Tần và sống ở đây hơn mười năm, bề ngoài trông có vẻ ngây thơ nhưng thực
chất rất hám danh và đầy tính toán. Điều khiển Hoắc Dịch Dung tức giận nhất chính là cô gái này có một đời sống
riêng tư vô cùng buông thả, cô ta có quan hệ với nhiều người đàn ông, cùng một lúc chân đạp mấy thuyền và còn
thích đùa bỡn những người đàn ông theo đuổi mình. Vừa nghĩ đến cậu em họ luôn giữ mình trong sạch của mình,
vậy mà lại bị hủy hoại bởi một cô ả chẳng ra gì như vậy, Hoắc Dịch Dung chỉ muốn xách đao lên giết đối phương.
Lúc ở nước M, Hoắc Dịch Dung thấy em họ mình có vẻ nhớ mãi không quên Hàn Khả Tâm, anh ta không dám nói
cho em mình biết lịch sử bẩn thỉu của cô ta.
“Thuộc hạ biết sai, xin Nhị gia trừng phạt!”
Hoắc Khương đứng dậy quỳ xuống thảm xe.
Giọng nói của ông ta không buồn không vui, vô cùng bình tĩnh, giống như một người máy không có tình cảm. Khu
hình phạt là nơi thuộc hạ của nhà họ Hoắc bị chịu phạt nếu phạm phải sai lầm.
Người tiến vào đó, không chết cũng bị lột một lớp da.
Hoắc Dịch Dung giơ tay lên xoa mi tâm, khuôn mặt đẹp trai xuất hiện biểu cảm không kiên nhẫn.
Hoắc Khương là thành viên lâu năm của Ám bộ nhà họ Hoắc, ông ta rất có năng lực và là cánh tay phải của Hoắc
Dịch Dung.
Hoắc Dịch Dung biết vừa rồi mình chỉ giận cá chém thớt mà thôi.
Hoắc Dịch Dung vung tay, nói: “Đứng lên đi, hãy hẹn cô gái đó vào trưa mai, tiện thể sắp xếp bác sĩ khám cho cô ta,
nếu trong bụng cô ta có giọt máu nhà họ Hoắc thì tuyệt đối không thể để nó lưu lạc ở bên ngoài.”
“Rõ!”
Hoắc Khương đứng dậy và ngồi xuống bên cạnh Hoắc Dịch Dung.
Trên đường về khu nhà nhỏ, hai người nói về việc làm ăn của Tập đoàn HEA thuộc gia tộc họ Hoắc.
Tập đoàn HEA là công việc kinh doanh ở bên ngoài của nhà họ Hoắc, bề ngoài là sản xuất công nghiệp, nhưng thực
chất là mua bán vũ khí.
Trong những ngày Hoắc Dịch Dung ra nước ngoài, mọi việc của HEA đều giao vào tay Hoắc Khương.
Sau khi quay về khu nhà nhỏ, Hoắc Dịch Dung không kịp tắm rửa, anh ta dẫn Hoắc Khương vào phòng làm việc và tiếp tục thảo luận
công việc đang nói dở trên xe ô tô.
Gần đây nước X yêu cầu một số lượng lớn vũ khí, anh ta quyết định giảm một nửa số lượng.
quá nhiều vũ khí sẽ gây ra những xung đột không đáng có. Quan hệ giữa nước X và nước M đang rất khẩn trương, có