Sắc mặt Hoắc Dịch Dung trở nên hung ác, giọ3ng nói cũng hờ hững và lạnh lùng.
“Giày vò cái gì chứ, em ba, em quá mềm lòng rồi, bọn họ đều do nhà họ Hoắc tổn vô số tài lực, vật lực, tinh1 lực để
tạo ra.
Nhà họ Hoắc cho bọn họ cuộc sống mới, bọn họ chính là vũ khí sắc bén nhất của nhà họ Hoắc, một khi phát hiện
dấu hiệu không t9rung thành thì phải ném vào khu hình phạt, để bọn họ biết ai là chủ nhân ai là đầy tớ.”
Thái độ quá cố chấp của Hoắc Dịch Dung có gì đó không3 ổn. Hoắc Vân Tiêu biết rõ lý do tại sao lại như vậy, anh
giơ tay đỡ trán và nhẹ nhàng nói: “Anh hai, chuyện đã qua nhiều năm rồi, anh cũng nên buông8 xuống đi.” “Quên
mẹ đi! Cả đời này ông đây sẽ không bao giờ quên, bọn ăn cây táo rào cây sung đó, nếu không phải do bọn họ thì mẹ
anh đâu có chết!”
Trong lúc vội vàng, Hoắc Dịch Dung không khống chế được cơn giận nên đã chửi tục.
Nhìn dáng vẻ bị kích thích của anh ta, Hoắc Vân Tiêu cảm thấy quá phiền lòng, không muốn nói chuyện.
Hoắc Vân Tiêu nhìn thấu biểu cảm trên khuôn mặt của Hoắc Dịch Dung, anh ngắt luôn cuộc gọi video,
“…” Hoắc Dịch Dung trợn mắt nhìn màn hình máy tính màu xanh trước mặt.
Tức giận rồi à?
Anh ta nhớ lại cảm xúc bộc phát vừa rồi, chắc em ba cảm thấy mình đã làm quá lên.
Biểu cảm tức giận trên mặt Hoắc Dịch Dung dần biến mất, trong mắt nổi lên ý cười.
Cái vẻ mặt nhìn thấy anh ta nhưng không vạch trần vừa rồi của Hoắc Vân Tiêu vẫn còn lưu lại trong tâm trí Hoắc
Dịch Dung.
Anh ta cố tình làm như vậy đấy.
Năm xưa mẹ của Hoắc Dịch Dung bị bắt cóc, các nhân viên Ảm bộ được cử đi giải cứu rõ ràng có cơ hội để cứu
người nhưng họ lại bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.
Nói thẳng ra là họ sợ chết. Đã nhiều năm trôi qua nhưng Hoắc Dịch Dung vẫn chưa thể buông bỏ chuyện này.
Anh ta không cho phép Ám bộ lại xuất hiện những kẻ tham sống sợ chết, luôn nhìn trước ngó sau như vậy.
Không có bất cứ ai trong nhà họ Hoắc sẽ lại bị thương bởi chính vũ khí của mình.
Ý cười dần biến mất trong mắt Hoắc Dịch Dung, gương mặt anh ta trở nên đầy cố chấp và hung ác.
Có những sai lầm chỉ một lần là đủ rồi. Nếu lại sai lần nữa, vậy phải cân nhắc xem có nên hủy diệt hay không.
Tần Nguyễn tỉnh dậy, phát hiện Hàn Nhàn, Hàn Khả Tâm và Tân Muội đều không có nhà.
Cô hỏi đám người hầu thì biết hai mẹ con Hàn Nhàn còn chưa ăn sáng mà đã đi ra ngoài.
Về phần Tần Muội, anh ta bị một cú điện thoại gọi đi. Tần Nguyễn sờ bụng: “Tôi đói rồi, có gì ăn không?” Người
hầu lập tức nói: “Trước khi đi, cậu hai đã dặn dò phòng bếp chuẩn bị cho cô mấy món ăn Trung Quốc.”
“Ừm.”
Tần Nguyễn nhấc chân đi về phía phòng ăn.
Vừa đi vài bước, cô quay đầu nói với người hầu đang đứng đó: “Mang cho tôi tờ báo hôm nay.”
“Vâng.”
Tần Nguyễn ngồi trong phòng ăn, một tay cầm thìa húp cháo, một tay cầm tờ báo.
Trang nhất của tờ Giải Trí Sáng Thế hôm nay giống y như những gì cô đã dự đoán. Trang nhất tờ báo bị chiếm trọn
bởi dòng chữ vô cùng chói mắt, cuộc sống thác loạn của cô con gái riêng nhà họ Tần.
Hình ảnh trên trang bìa là bức ảnh cuộc sống cá nhân có độ nét cao, với nhiều tư thế khiếm nhã đập vào mắt người
đọc. Nhưng, gương mặt của người phụ nữ ôm hôn thân mật với nhiều người đàn ông khác nhau, tiến hành các loại
hành vi mờ ám đều bị che mờ.
Đọc chăm chú nội dung và hình ảnh trên báo, trên mặt Tần Nguyễn lộ ra nét vui mừng.
Cô đặt tờ báo xuống, cầm điện thoại ở bên cạnh lên và vào mạng xã hội. Chủ đề cuộc sống thác loạn của cô con gái riêng nhà họ Tần
đã leo lên top tìm kiếm, những bức ảnh và video bị lộ được đánh dấu màu đỏ đậm.
Lọt vào tầm mắt là những hình ảnh thác loạn không có hạn cuối, trần trụi, dâm đăng, nhuốm đầy màu nhục dục trông vô cùng bắt
mắt.
Những ngôn từ chửi bới của cư dân mạng rất khó nghe và tục tĩu, khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng. Tất cả mọi người đều
suy đoán xem cô con gái riêng của nhà họ Tần là ai.
Nhờ hai mẹ con Hàn Nhàn, Hàn Khả Tâm mà phần lớn người ở tầng lớp thượng lưu đều biết nhà họ Tần có một cô con gái riêng tên
Tần Nguyễn.