*********************************
Lăng Hiểu Huyên tỏ vẻ thất vọng: “Mấy thứ trên mạng toàn đồ giả, chắc chỉ là chiêu trò để hấp dẫn khách du lịch
thôi.”
Kiều Cửa chớp m3ắt, đôi mắt to đen láy của cô bé vô cùng sáng trong đêm tối.
Cô bé cười: “Không có lăng mộ của Tần Thủy Hoàng nhưng có thể có lăng mộ1 của quý tộc khác. Địa thế của vùng
núi Kỳ Sơn không tệ, chỉ tội không có long mạch thôi. Các quý tộc thời cổ thường chọn chôn ở nơi có phong9 thủy
tốt và núi Kỳ Sơn chính là một nơi đạt tiêu chuẩn. Sông núi ở đây rất đẹp, chất đất tốt, mực nước thấp, thích hợp
cho việc chôn cất, bố3 cục của núi Kỳ Sơn là núi cao nước sâu, đây là một nơi tốt lành nhưng kém hơn một chút so
với long mạch.”
Nghe cô bé nói đạo lý rất 8rõ ràng và nghiêm túc, Lăng Hiểu Huyên cười bảo: “Chẳng phải em là người của phái
Mao Sơn à, tại sao còn hiểu cá phong thủy vậy?” Kiều Cửu bất đắc dĩ nói: “Em biết sơ sơ thôi, vì kiếm miếng cơm
nên các phương diện đều phải biết một chút.”
Lăng Hiểu Huyên chống cằm, giữa hai người còn cách một Tần Nguyễn đang ngồi giữa, cô ấy rất hứng thú với chủ
đề về lăng mộ mà Kiều Cửu vừa nói: “Lăng mộ của Tần Thủy Hoàng là một bí ẩn chưa được giải trong nhiều năm,
chị thật sự tò mò muốn biết nó ở đâu.”
“Việc lựa chọn địa điểm xây lăng hoàng đế rất khắt khe, nó phải xem xét nhiều yếu tố và điều kiện, không có cảnh
sắc đẹp không được, địa thể phải lành và lưu thông khí tốt. Nhất là hai loại khí sinh tử, đại diện cho m và Dương,
ngoài ra còn có năm loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Vùng đất phong thủy là vùng đất có sinh khí, đó là
nơi tốt nhất để đặt mộ, nó có thể tạo phúc cho con cháu và bảo vệ giang sơn xã tắc luôn hưng thịnh…”
Giọng nói của Kiều Cửu bớt đi vài phần non nớt và trở nên già dặn hơn.
Lăng Hiểu Huyên bị thu hút bởi những lời nhận xét của Kiều Cửu, cô ấy nhìn cô bé chăm chú với vẻ mặt đầy
ngưỡng mộ.
Tần Nguyễn không nhịn được mà cong khóe môi, sắc mặt cũng bớt vài phần hờ hững.
Cô đồng ý với lời nói của Kiều Cửu.
Cô bé này trông còn trẻ mà cũng có một chút tài năng.
Núi Kỳ Sơn thật sự không có lăng mộ Tần Thủy Hoàng, nếu có thì chỉ là đám yêu ma quỷ quái ẩn nấp trong bóng
tối.
Trong đêm đen, đôi mắt lạnh lùng quyến rũ của Tần Nguyễn quét về phía rừng cây rậm rạp u ám xung quanh.
Ánh mắt của cô rất lạnh lùng, bên trong tỏa ra tia sáng tàn nhẫn và nguy hiểm.
Trên đường đi, Tần Nguyễn nhận thấy rất rõ ràng có thứ gì đó đang đi theo bọn họ.
Trên con đường tĩnh lặng của núi Kỳ Sơn, ngoài tiếng động cơ của xe buýt ngắm cảnh, thì còn có cả tiếng gió núi
lạnh lẽo.
Nhưng Tần Nguyễn vẫn có thể nghe thấy âm thanh thèm nhỏ dãi trong bóng tối. 2
Đó là tiếng nuốt nước bọt không tự chủ được phát ra do đang nhìn chằm chằm vào con mồi.
Con mồi?
Con mồi và thợ săn, chỉ sợ là nhầm vị trí.
Tần Nguyễn sống lại đời này để gặt hái tất cả ác ý trên thế gian, bất cứ yêu ma quỷ quái nào gặp cô đều sẽ bị tiêu
diệt.
“Rồng!”
Tiếng gầm rú của những con thú không rõ danh tính, xuyên thấu qua rừng cây xào xạc và truyền đến một cách mơ
hồ.
Những người ở trên xe buýt đều ngồi thẳng dậy, vẻ mặt căng thẳng và cảnh giác.
Lăng Hiểu Huyên và Kiều Cửu cũng ngừng nói, sắc mặt họ trông rất nghiêm túc.
Chiếc xe ngắm cảnh đi trên đường núi gập ghềnh và vô cùng xóc nảy.
Bỗng Tần Nguyễn đột nhiên quay đầu lại, trong mắt lóe lên một tia sáng vàng.
Cô nhìn chăm chú vào một chỗ nào đó trong rừng cây rậm rạp ở phía sau lưng.
ở đó tụ tập thứ sát khí tối tăm còn hơn cả màn đêm. Tiếng gầm rú của con thú vừa rồi giống như đang gửi đi một
tín hiệu. Những thứ quỷ quái đang ẩn nấp trong bóng đêm lại muốn nhảy ra, bọn chúng không thể chờ đợi mà
muốn tiêu diệt con mồi của mình.
Đôi môi đỏ mọng của Tần Nguyễn cong lên, trên mặt thoáng nở nụ cười khinh thường.
Những thợ săn cao cấp thường xuất hiện dưới hình dáng con mồi.
Đêm nay, cô sẽ làm mồi câu một lần, để xem có bao nhiêu yêu ma ẩn nấp ở núi Kỳ Sơn. Vė mặt tất cả đều căng thẳng, nhưng may
mắn là không có nguy hiểm nào xày ra, lúc này mọi người cũng dần thả lỏng.
Lăng Hiểu Huyện, Kiều Cửu tiếp tục nói về những tin đồn tại núi Kỳ Sơn và lăng mộ của vị hoàng đế đầu tiên.