*********************************
Chuông điện thoại di động tiếp tục vang lên, cho đến lúc sắp tắt tới nơi, Hoắc Dịch Dung mới thong thả bấm nghe.
“Nhị gia, tôi là3 Lục Hàn”
Hoắc Dịch Dụng cười khẽ, tiếng cười đầy châm chọc.
“Lục đại thiếu có bản lĩnh thật đấy, đêm hôm khuya khoắt cũ1ng không cho người ta được yên tĩnh nhỉ?
Những lời này truyền vào trong tại Lục Hàn, làm sao anh ta không hiểu việc cấp dưới của9 mình làm đã động đến
ranh giới cuối cùng của nhà họ Hoắc.
Lục Hàn day mi tâm mỏi mệt, anh ta giải thích: “Nhị gia, do người phí3a dưới không hiểu chuyện, mong Nhị gia
nương tay cho”
“A!” Hoắc Dịch Dụng cười mỉa mai: “Đã nhiều năm rồi hệ thống phòng thủ an 8ninh của nhà họ Hoắc không bị ai
động tới, phải nói là Lục Hàn cậu có bản lĩnh thật đấy.
Nhà họ Hoắc nuôi đám kỹ thuật viên phòng an ninh ở không nhiều năm như vậy, lần này bọn họ không cần lo lắng
bị sa thải rồi, có khi tôi còn phải tăng lương cho họ nữa ấy chứ, toàn nhờ vào Lục đại thiểu cả đấy”
“Nhị gia, không thể nói như thế?
Lục Hàn biết Hoắc Dịch Dung tức giận, anh ta đành thuật lại chuyện vừa rồi trong Cục nhận được cuộc điện thoại
từ nhà họ Hoắc.
“… Trước đó tôi cũng không biết cấp dưới đã mạo phạm đến nhà họ Hoắc, mấy ngày nay bọn họ cũng sốt ruột vì
vụ án nên lúc này mới thiếu chừng mực truy tung địa chỉ IP của cuộc điện thoại kia”
Hoắc Dịch Dung trầm mặc không nói gì.
Chung quy lại việc này vẫn do nhà họ Hoắc sai trước. Nhưng mặc dù như vậy, thì chuyện những người kia muốn
công phá hệ thống phòng thủ an ninh của nhà Hoắc là sự thật.
Về phần người gọi là ai, trong lòng Hoắc Dịch Dung đã biết rõ.
Hoắc Dịch Dung lấy tay véo nhẹ mi tâm, giọng điệu hơi dịu đi: “Chỉ một lần này thôi đấy, lần sau không thể chiếu
theo cái lệ này nữa”
“Cảm ơn Nhị gia đã nương tay” Lục Hàn thở phào nhẹ nhõm.
Không phải anh ta sợ Hoắc Dịch Dung, mà là lần này cấp dưới thật sự mắc sai lầm.
Khu nhà họ Hoắc là nơi nào, đó là nơi ở của ông cụ Hoắc và ông Hoắc Hồng Hưng.
Hai vị này đều từng là lãnh đạo tối cao, những cống hiến của họ đã ăn sâu vào lòng dân, được người dân kính
trọng và ngưỡng mộ.
Dù cả hai đều đã về hưu, nhưng nhà họ Hoắc vẫn là gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc lớn.
Hiện nay nhà họ Hoắc đã đứng ở độ cao này rồi thì họ không còn tìm kiếm danh lợi hay quyền thế nữa, gia tộc của
bọn họ đã có đủ tài nguyên để kéo dài cho các thế hệ sau.
Lục Hàn ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn chọn nhắc lại chuyện cũ.
“Nhị gia, chắc hẳn trong lòng ngài cũng đã biết người gọi điện thoại đến Cục là ai. Nếu cô ấy đã gọi điện thoại tới
quan tâm vụ án, thì tôi vẫn cho rằng cô ấy nhất định có liên quan gì đó đến nạn nhân. Tôi muốn gặp cô ấy và hỏi
thăm một chút, không biết có thuận tiện không?”
Khóe miệng của Hoắc Dịch Dụng cong lên, giọng anh ta lành lạnh: “Cậu nhất định phải gọi cháu dâu quý giá của
ông cụ tới Cục thẩm vấn à?”
Anh ta thấy, cậu Lục Hàn này đúng là người si nói mộng rồi.
Đúng là bây giờ còn chưa công bố thân phận của Tần Nguyễn ra bên ngoài. Nhưng đợi đến khi đứa bé trong bụng
cô sinh ra, chắc chắn nhà bọn họ sẽ tìm một cơ hội thích hợp để chính thức công bố.
Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, một khi chuyện Tần Nguyễn bị Lục Hàn gọi đến thẩm vấn bị
người ta đào ra được, thì chắc chắn sẽ gây ra rắc rối không đáng có.
Dù nhà họ Hoắc có đứng ở vị trí như bây giờ thì cũng khó tránh khỏi có lúc không thể ngăn cản được miệng lưỡi
thế gian.
Lục Hàn cũng biết thân phận của Tần Nguyễn khá đặc biệt.
Chưa nói đến việc cô đã trở thành người của nhà họ Hoắc, chỉ riêng đứa con trong bụng cô thôi cũng đã vô cùng
quý giá rồi.
Anh ta nghĩ ngợi rồi đề nghị: “Nhị gia, ngày mai tôi sẽ chuẩn bị quà để đến thăm Tam thiếu phu nhân”
Hoắc Dịch Dụng cười.
Nói vậy còn nghe được.
Giọng của Hoắc Dịch Dung khá vui vẻ: “Được thôi, nhưng tôi không đảm bảo cậu đến rồi có thể nhìn thấy người
hay không đâu nhé!
“Vậy xin Nhị gia cho lời khuyên”
“Cho lời khuyên thì không cần, sức khỏe em ba nhà tôi không tốt, không thích bị người khác quấy rầy”
Thế này là từ chối thẳng thừng rồi.
Trong giới thượng lưuởthủ đô, ai mà không biết Tam gia rất it khi lộ diện vì sức khỏe không tốt.