Chương 330: Yên Kinh rung chuyển
Diệp Thành ngang nhiên đánh tới tận biệt phủ nhà họ Tiêu, cướp cô dâu đi trong hôn lễ của cậu chủ nhà họ Tiêu, chuyện này chỉ nhoáng cái đã truyền khắp Yên Kinh.
Cả Yên Kinh đều rung chuyển vì chuyện này, năm đó nhà họ Liễu đổi ý, nhà họ Tần cũng không nói gì, bởi nhà họ Tiêu là gia tộc đứng đầu Yên Kinh, ai dám phản đối, ai có thể phản đối?
Nhưng bây giờ nhà họ Tần ban đầu liên hôn với Liễu Băng Dao giờ lại đánh lên đến tận cửa, cướp người đi ngay trước mặt nhà họ Tiêu và các cao thủ của cả giới võ đạo Hoa Hạ. Chuyện này vô cùng bất ngờ, khiến mọi người hoàn toàn không tưởng tượng nổi.
“Tên này chết chắc rồi, nhà họ Tiêu mà tức lên là nhà họ Tần cũng không bảo vệ được anh ta đâu!”
“Đúng vậy, nhà họ Tiêu là gia tộc quyền thế đứng đầu Yên Kinh. Đừng xem nhà họ Tiêu khiêm tốn như thế, nhưng sản nghiệp mà người ta nắm giữ vượt xa hết tất cả những tỷ phú kia đấy, đây là tiềm lực kinh tế có thể so sánh với của cả một quốc gia đấy, càng không nói đến thế lực của nhà họ Tiêu về mặt võ đạo, nhà họ Tần kém xa nhà họ Tiêu về khoản này”.
“Hì hì, chiến đấu vì người thương quả thật là rất hay, nhưng sau đó có thể sống tiếp hay không thì đó là một vấn đề lớn đấy”.
Không ai coi Diệp Thành ra gì, mọi người đều cho rằng nhà họ Tiêu sẽ nổi trận lôi đình, trực tiếp phái người đến bắt Diệp Thành đi, sau đó giày vò giằn vặt đến chết thì thôi, nhưng một ngày, rồi hai ngày…rất nhanh, hơn nửa tháng đã trôi qua.
Diệp Thành vẫn nhàn nhã đi chơi thăm thú đó đây, còn mang theo Liễu Băng Dao mà mình cướp được về, bên cạnh còn có hai chị em nhà Aokawa đi theo, có thể nói là sống rất thoải mái ung dung.
So sánh với anh, nhà họ Tiêu im lặng tĩnh mịch. Từ Thương Long Thất Kiếm cho đến đám đệ tử bình thường cũng không nói câu nào, cứ như là không hề có chuyện này.
“Không đúng, tình hình này không đúng, nhà họ Tiêu sao lại thành rùa rụt đầu vậy?”. Trong đám người hóng hớt có kẻ thông minh, thế là nhận ra có điều bất thường.
Với sức mạnh của nhà họ Tiêu mà không lập tức báo thù, thế nghĩa là có điều kiêng dè!
Nhưng tên Diệp Thành này chỉ là một tên bình thường trong đám con cháu của nhà họ Tần thôi, một nhà họ Tần bé nhỏ đâu thể khiến nhà họ Tiêu sợ hãi chứ.
“Lạ thật, nhà họ Tiêu rốt cuộc đang làm gì vậy?”
Từ Đạc chờ tới nỗi sốt ruột, hắn ta chỉ muốn nhanh nhanh nhìn thấy cảnh Diệp Thành bị nhà họ Tiêu giết, để tên khốn đó cảm nhận được sự nhục nhã mà hắn ta đã từng phải chịu, nhưng nhà họ Tiêu cứ như là coi chuyện này không tồn tại vậy.
Những gia tộc khác cũng thấy rất kỳ lạ. Theo như những gì họ điều tra được thì tên họ Diệp kia chỉ là họ hàng xa của nhà họ Tần mà thôi, cùng lắm thì là chủ tịch của cái Hiệp hội thương mại liên hiệp Hoa Đông gì đó, nhưng thế thì đã làm sao?
“Hừ, Hoa Hạ chúng ta sao có thể có gia tộc nào khiến nhà họ Tiêu kiêng dè được? Cho dù là mấy gia tộc lớn ở Ma Đô hoặc Úc Đảo cũng còn lâu mới bằng được nhà họ Tiêu”.
Có người hừ lạnh nói, hiển nhiên là vô cùng khinh thường Diệp Thành.
Nhưng lúc này phía Dật Tiên các lại chủ động tới nhà để xin lỗi Diệp Thành.
Nghe được tin tức này, sắc mặt nhiều người đều thay đổi.
Dật Tiên các tuy là môn phái võ đạo nhưng lại song tu cả võ đạo và pháp thuật, có quan hệ khá sâu với các gia tộc quyền thế ở Yên Kinh, thế lực, mối quan hệ và tiền bạc không hề thua kém bốn gia tộc lớn.
Một thế lực khổng lồ như thế này mà lại chủ động tới tận nhà xin lỗi sau khi Diệp Thành giết Các chủ của họ?
Cuối cùng, một tin tức kinh hãi thế tục được truyền ra – trong hai tháng trước, Diệp Thành đã giết Kiếm Hào của Đảo Quốc – Ito Musashi!
Nghe được câu này, đám người trong các gia tộc vô cùng kinh hãi.
Tuy họ không hiểu chuyện về giới võ đạo nhưng cuộc quyết đấu nổi như cồn khoảng thời gian trước thì họ vẫn biết đôi chút, đó không phải là Kiếm Hào của Đảo Quốc được mệnh danh là có thể đánh lại Tiêu Nghĩa Tuyệt hay sao?
Sau đó, nhiều tin tức được truyền ra, có người nói anh đã giết đại sư phong thủy Lâm Bích Lạc trên Úc Đảo; có người nói ngay cả khách khanh Cừu Lăng Vân của Thanh Bang anh cũng không tha; có người còn nói, cái chết của chủ tịch tập đoàn Aokawa của Đảo Quốc cũng có liên quan đến anh.
Những người có biết về những chuyện này không khỏi kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ Diệp Thành chính là Diệp Tiên sư?”
Giới thượng lưu ở Yên Kinh đang mỏi mắt ngóng trông, chờ nhà họ Tiêu ra tay dạy dỗ Diệp Thành.
Đúng lúc đó thì một tin tức bí mật đột nhiên lan truyền trong giới thượng lưu, nghe nói là nột người trong đám con cháu của nhà họ Tần vô ý tiết lộ. Diệp Thành chính là Diệp Tiên sư, mẹ của anh chính là Tần Hồng Sương – Nữ vương nổi danh của giới kinh doanh, anh…chính là cháu ngoại của Tần Tư Long!
Mà hôm đó ở hôn lễ, anh một mình đấu với tám Võ Thánh, cuối cùng chiến thắng với thực lực áp đảo, đánh tới nỗi cả giới võ đạo Hoa Hạ không ngóc đầu lên được!
Tin tức này truyền ra, nhiều người ban đầu còn không tin, nhưng khi tin tức càng ngày càng nhiều, nhà họ Tần cũng mặc nhận và nhà họ Tiêu vẫn luôn im lặng thì mọi người cuối cùng cũng tin đây là sự thật.
Thế là cả Yên Kinh bùng nổ.
“Ôi trời ạ, Diệp Tiên sư này rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy?”
“Nghe nói anh ta không chỉ giết Ito Musashi mà còn có được di sản của Tinh Tà lão nhân đấy”.
“Nhưng sao tôi nghe nói Tinh Tà kiếm phổ ở trong tay Lục Tinh Hà?”
“Anh bị ngốc à, với bản lĩnh của Diệp Tiên sư thì e là đã sớm có năng lực bước vào Huyền Tiên rồi, người ta đâu có coi một quyển Tinh Tà kiếm phổ ra gì chứ?”
Không chỉ là giới thượng lưu của Yên Kinh mà giới kinh doanh, giới võ đạo, thế giới ngầm, kể cả các thế lực trong và ngoài nước đều sôi trào.
Danh hiệu và độ nổi của Diệp Thành nhất thời có xu thế vượt qua Tiêu Nghĩa Tuyệt.
“Cái lão già chết tiệt Tần Tư Long này, ông ta ăn may thế nào mà lại nhặt được một đứa cháu ngoại lợi hại thế này cơ chứ!”
“Thảo nào ông cụ Liễu còn chẳng nói gì đến tận bây giờ, xem ra là định dựa vào ngọn núi lớn Diệp Thành này rồi!”
“Ha ha, nhà họ Tiêu đã chiếm vị trí gia tộc đứng đầu Yên Kinh cũng khá lâu rồi, cũng đến lúc phải nhường chỗ rồi”.
“…..”
Vô số người bàn tán xôn xao, các gia tộc lớn ở Yên Kinh ghen ghét vô cùng.
Với danh hiệu của Tiêu Nghĩa Tuyệt, nhà họ Tiêu luôn chiếm ngôi vương gia tộc đứng đầu Yên Kinh, khiến vô số người ghen ghét. Mà Diệp Thành là cao thủ mới nổi lại là cháu ngoại của ông cụ Tần, vậy thế lực nhà họ Tần đang lên như diều gặp gió, nói không chừng có thể vượt qua nhà họ Tiêu.
Nhiều người trong thế hệ sau của nhà họ Tần lúc này cũng cảm thấy thơm lây, họ đã hoàn toàn quên năm đó họ đã đối xử với cả nhà Diệp Niệm như thế nào…
Trên núi Hồng Phong mà Diệp Thành sống ngày nào cũng có người đến xin gặp, họ đều là những kẻ máu mặt trong giới thượng lưu của Yên Kinh, cũng có không ít cao thủ giới võ đạo, thậm chí còn có đặc sứ từ nước ngoài,…
Nhưng đám con cháu của nhà họ Tần lại làm nhân viên bảo vệ luôn ở đó, huênh hoang chặn đám người đó lại. Nhìn những kẻ máu mặt khắp một phương giờ đây đều cười lấy lòng, thái độ nhà họ Tần bắt đầu hống hách.
Tần Thư Dao đi qua cổng biệt thự thấy thế thì cũng có ấn tượng trực quan về uy thế của người anh họ kia: “Thì ra anh họ lợi hại như thế, thảo nào đám chị em của mình lại bắt mình xin chữ ký cho họ”.
Nhớ lại dáng vẻ kiêu căng không biết điều của mình khi hai người vừa gặp nhau, mặt Tần Thư Dao không khỏi đỏ lên…