Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi! - Bạch Dương - Phó Kình Hiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 414


“Chẳng qua là tiền thôi.” Lục Khởi nói.


Bạch Dương nở nụ cười: “Em cũng đoán thế”


“Bảo bối, em định khi nào làm phẫu thuật lấy đứa nhỏ ra, đến lúc đó anh đi với em” Lục Khởi nhìn cô, hỏi.


Bạch Dương lắc đầu: “Còn chưa nghĩ ra.


Cô cũng chỉ vừa quyết định bỏ, chuyện xa như vậy vẫn chưa nghĩ tới.


Lục Khởi nghĩ nghĩ: “Vậy ngày mốt đi, ngày mốt anh không bận.”


“Được.” Bạch Dương ừ một tiếng, đồng Sau đó, cô nhìn đồng hồ, đứng dậy: “Được rồi Khởi, em phải đến khách sạn, hôm nay phải giao bản kế hoạch cho tập đoàn Phó thị rồi.”


“Anh đi với em” Lục Khởi đứng lên, dáng vẻ lo lắng nhìn cô.


Trong lòng Bạch Dương vừa cảm động vừa buồn cười: “Không cần, em chỉ mang thai thôi mà, cũng không phải bị thương, không cần anh đi cùng đâu. Được rồi em đi trước nhé.”


Nói xong, cô cởi túi đeo trên người, rời văn phòng, lái xe vê khách sạn.


Rất khéo, khi Bạch Dương vừa bước đến cửa khách sạn thì gặp Phó Kình Hiên và trợ lý Trương.


Bọn họ cũng vừa mới tới, không ngờ lại gặp Bạch Dương ở đây, trên mặt có chút kinh ngạc.


“Cô Bạch” Trợ lý Trương lên tiếng chào hỏi với Bạch Dương.


Bạch Dương khẽ gật đầu, xem như đáp lại.


Sau đó, cô nhìn qua Phó Kinh Hiên, cũng mở miệng chào: “Tổng giám đốc Phó.”


Phó Kình Hiên ừ một tiếng, dừng bước, muốn để cô vào trước.


Nhưng Bạch Dương cũng nghĩ như vậy.


Dù sao Phó Kình Hiên cũng là người đề nghị hợp tác, cũng là ông chủ của khách sạn này, về tình về lý đều phải để anh đi trước.


Kết quả là, ba người đều đứng ở cửa khách sạn, không ai bước vào, bầu không khí không tránh khỏi trở nên xấu hổ.


Cuối cùng vẫn là trợ lý Trương kịp phản ứng, hiểu ý Bạch Dương, ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nhắc Phó Kình Hiên: “Tổng giám đốc Phó, cô Bạch muốn anh đi vào trước đấy ạ. Tôi biết ngài cũng muốn để cô Bạch vào trước, nhưng ngài là người đề nghị hợp tác, ngài không vào thì cô Bạch cũng sẽ không vào ạ.”


Phó Kình Hiên nhíu mày.


Anh không ngờ cô lại để ý đến phép tắc trên thương trường như vậy.


Cũng đúng, nếu cô không để ý, thì khi ở khu nghỉ dưỡng, cô cũng sẽ không bối rối vì Tử Yến không biết thứ tự đến trước đến sau.


Nghĩ vậy, Phó Kình Hiên nhấc chân bước vào khách sạn.


Trợ lý Trương theo sát phía sau.


Bạch Dương nhìn theo bóng lưng họ, thở phào nhẹ nhõm.


Đi là tốt rồi, nếu bọn họ không đi, cô sắp sửa phải phá vỡ phép tắc thương trường.


Phải biết người phá vỡ phép tắc thương trường, sẽ bị thường trường xa lánh mà vứt bỏ, cũng may là cuối cùng bọn họ đã vào trước.


Bạch Dương kéo dây đeo túi, hít vào một hơi, cũng bước vào khách sạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK