Em trai.
Cậu ta đã trưởng thành rồi.
“Đúng rồi chị, chị xem tin tức hôm nay chưa?” Đột nhiên Lương Triết hỏi.
Bạch Dương đang xem tài liệu, nghe nói như vậy thì nghi ngờ vẽ nguệch một nét bút: “Ý cậu là chuyện Phó Kình Hiên xảy ra tai nạn giao thông?” vietwriter.vn
“Không phải, là người khác, không biết hôm nay làm sao nữa, đột nhiên trên mạng có rất nhiều scandal trong giới.” Lương Triết trả lời.
Bạch Dương kinh ngạc: “Scandal?”
“Đúng vậy, ví dụ như Tổng giám đốc Uông của công ty Hàn Mỹ có con riêng với người tình ở bên ngoài, Tổng giám đốc Lý của công ty Vạn Thông trốn thuế, Tổng giám đốc Triệu của công ty Viễn Trình bạo lực gia đình đánh vợ con… Tóm lại có Tổng giám đốc của khoảng hai ba mươi công ty lộ ra scandal, bây giờ trên mạng đang loạn cào cào rồi” Lương Triết bưng ly cafe ngăn cản độ cong lạnh lùng nơi khóe miệng, nói.
Bạch Dương kinh ngạc khẽ mở to hai mắt: “Không phải bọn họ đắc tội với nhân vật lớn nào rồi chứ, cho nên nhân vật lớn mới cố ý chỉnh bọn họ như vậy, nhưng nhiều người đồng thời đắc tội với một nhân vật lớn như vậy thì không có khả năng lắm.
“Ai biết được, có lẽ là có người nào đó không ưa bọn họ nên mới làm như vậy.”
Lương Triết cười. tải áp truyện hola đọc tiếp nhé
Bạch Dương gật đầu: “Cậu nói cũng đúng, may mà Đoàn Hựu Đình không có những bê bối này, nếu không bây giờ trên mạng cũng có tên ông ta rồi, thanh danh của ông ta không quan trọng, chỉ sợ liên lụy đến Thiên Thịnh.”
“Yên tâm đi, Thiên Thịnh sẽ không bao giờ xuất hiện tình huống đó.” Lương Triết vuốt ve ly cafe.
Bạch Dương cười cậu ta: “Nào có chuyện gì tuyệt đối như vậy, cho dù…”
Còn chưa nói hết lời đã bị tiếng chuông điện thoại di động cắt ngang.
Bạch Dương áy náy cười với Lương Triết, cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua, là một dãy số trong nước xa lạ.
“Alo, ai vậy?” Bạch Dương lướt vào nút trả lời màu xanh lá cây, đưa di động đến bên tai.
Đầu bên kia điện thoại, Lâm Diệc Hàng im lặng hai giây mới lên tiếng: “Cô không lưu số điện thoại của tôi?”
Bạch Dương chớp chớp mắt: “Lâm Diệc Hàng?”
“Là tôi!”
“Chị, ai vậy?” Lương Triết nhìn điện thoại di động của cô.
Bạch Dương ra hiệu cho cậu ta đợi lát nữa, sau đó hỏi: “Anh có chuyện gì không?”
“Vừa rồi Cố Tử Yên liên lạc với tôi, nhất định là vì chuyện của cô.” Lâm Diệc Hàng kẹp di động trên bờ vai, hai tay không ngừng xử lý thi thể động vật trên bàn giải phẫu.
Bạch Dương nheo mắt: “Vì sao lại nói như vậy?”
“Bởi vì cô ta gần như không tìm tôi, nếu †ìm tôi thì cơ bản đều là muốn tôi đối phó cô.” Lâm Diệc Hàng lạnh nhạt trả lời.
Bạch Dương nhếch bờ môi đỏ: “Ý của anh là, trước đây anh từng đối phó tôi?”