Bạch Dương nhìn sổ ghi chép trong tay, cắn môi.
Cô muốn nói mình không hiểu rất nhiều, nhưng những người khác không lên tiếng, cô giơ tay nói mình không hiểu, những người khác chắc chắn sẽ cười nhạo mình.
Đương nhiên, bọn họ chê cười cô cũng không sao, nhưng bọn họ còn chê cười Thiên Thịnh, cô không thể chấp nhận chuyện này, cũng không muốn nhìn thấy, sau khi cô trở vê sẽ tự mình nghiên cứu một chút, tranh thủ tìm hiểu mới được.
Bạch Dương nghĩ đến đây thì cúi đầu xuống, không lên tiếng.
Phó Kình Hiên thấy thế thì mím môi lại, rõ ràng có chút không vui vì sự im lặng của cô.
Vì thể diện mà tỏ vẻ đã hiểu.
Cô có thể lăn lộn trên thương trường đến bây giờ, mấy người đàn ông sau lưng cô cũng tốn không ít sức lực nhỉ?
Phó Kình Hiên nghĩ tới mấy người Lục Khởi Lương Triết thì khuôn mặt tuấn tú không nhịn được đen lại, hơi lạnh tỏa ra khắp người.
Anh đặt ly cà phê xuống bàn, trầm giọng nói: “Nếu tất cả mọi người đã hiểu, sau khi trở về hãy viết một bản phân tích cách sử dụng nguồn năng lượng mới, ngày mai gửi vào hòm thư của tôi, tan họp!”
Viết bản phân tích?
Bạch Dương bỗng nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt gấp gáp.
Cô vẫn chưa hiểu được những nội dung này thì viết như thế nào?
Mà còn chưa tới một ngày, không đủ thời gian!
Bạch Dương nhìn những người khác không hề có áp lực lại nhìn mình một chút, cô không nhịn được đứng lên: “Tổng giám đốc Phó… “
Phó Kình Hiên quay đầu nhìn về phía cô, sắc mặt tốt lên rất nhiều: “Nói.”
Bạch Dương nắm chặt bàn tay: “Tôi có thể lấy bản sao video cuộc họp không?”
Máy giám sát trong phòng họp đều có âm thanh, bởi vì phải ghi chép lại quá trình cuộc họp.
Vừa rồi cô không ghi chép kịp mấy chỗ, muốn một phần giám sát, đúng lúc có thể bổ sung vào bản ghi chép.
Cô quyết định đêm nay không ngủ, thức suốt đêm, có lẽ sẽ viết xong bản phân tích?
Bạch Dương cắn môi dưới, không chắc chắn lắm.
Mà Phó Kình Hiên ngồi ghế chủ tọa vốn có tâm trạng tốt lại lập tức nặng nề xuống.
Anh còn tưởng rằng cô gọi mình lại vì muốn anh giảng giải lại cho cô một lần nữa.
Không ngờ cô lại muốn video cuộc họp!
Sau đó cô quay về cùng xem với Lục Khởi hay là Lương Triết đúng không?
Phó Kình Hiên đè bực bội trong lòng xuống, lạnh giọng nói với Bạch Dương một câu: “Máy giám sát hư rồi.”
“Hư rồi?” Bạch Dương sửng sốt, sau đó ngẩng đầu nhìn máy giám sát trên đỉnh đầu, cô vẫn không tin nó hư rồi.
Nhưng cô lại không thể yêu cầu kiểm tra, dù sao chỗ này không phải là Thiên Thịnh.
Lúc Bạch Dương không biết nên thế nào thì Phó Kình Hiên đột nhiên lại nói: “Đến phòng làm việc của tôi.”
“Cái gì?” Bạch Dương kinh ngạc nhìn anh: “Đến phòng làm việc của anh làm gì?