Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 422: Cô cả nhà họ Sở

Khi Lâm Hương Giang đến phòng thí nghiệm, cơn mưa lớn đã tạnh.

Cô bước vào văn phòng, nhìn thấy Phạm Tây Luân đang đợi cô.

“Em đến rồi à? Cơn mưa lớn như vậy, không sao chứ?” Phạm Tây Luân nhìn cô một lượt từ trên xuống.

Lâm Hương Giang mỉm cười: “Em lái xe đến đây, luôn chú tâm, tốc độ không nhanh.

Có chuyện gì được chứ?”

Anh ta đột nhiên tiến gần đến mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nghỉ ngờ nói: “Đôi mắt của em sao lại hơi sưng đỏ thế này? Giống như vừa mới khóc vậy?”

Đôi mắt của Lâm Hương Giang lấp lánh Lúc nấy quả tình rằng cô có khóc, cô khóc vì nghĩ đến Hà Tuấn Khoa.

“Có sao? Chắc là mấy ngày nay cứ tăng ca để phát triển loại nước hoa mới, ngủ không đủ giấc”

Phạm Tây Luân nhìn dưới mắt cô quả thật là có quầng thâm dấu hiệu của việc.

thiếu ngủ. Anh không khỏi trêu cô: “Bận mấy ngày rồi, em nên nghỉ ngơi đi. Em lo điều chế loại nước hoa giúp người khác ngủ ngon, ngược lại làm bản thân bị thiếu ngủ.

“Em biết chừng mực mà, thầy cũng vậy.

Thầy cũng phải chú ý sức khỏe” Lâm Hương Giang cười nói.

“Phải rồi, hôm nay không phải là lần kiểm tra cuối cùng trước khi đưa nước hoa mới ra thị trường sao?” Cô về chỗ làm việc, bắt đầu xem dữ liệu.

“Ừ, tôi đang đợi em cùng đến nhà máy hóa chất đây”

“Vậy ta đi thôi” Cô cầm đầy đủ hồ sơ, chuẩn bị đi cùng anh.

Điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông, những cuộc gọi đến đây thường là về công việc.

Cô bảo Phạm Tây Luân đợi chút, sau đó trả lời điện thoại: “Alo, xin chào, đây là Phòng thí nghiệm nước hoa Bảo Phân.”

“Xin hỏi có phải là cô Nguyễn Cao Ánh đấy không?” là giọng của một người đàn ông lạ.

“Vâng là tôi đây”

“Xin chào, tôi là .Jess, là trợ lý của cô cả nhà Họ Hạ. Chúng tôi đã gửi email cho cô sáng nay và muốn hẹn gặp cô. Cô đã đọc email chưa ạ?” Đầu dây bên kia lịch sự hỏi.

Lâm Hương Giang cau mày, email?

“Thật xin lỗi, tôi vẫn chưa có thời gian đọc email” Nhưng cô nhớ răng Phạm Tây.

Luân đã nói về một email như vậy.

“Cũng không sao. Vậy bây giờ cô có tiện cho tôi lịch hẹn luôn không?” Đầu dây bên kia có vẻ hơi vội.

Lâm Hương Giang xem qua lịch làm việc rồi trả lời: “Hôm nay tôi không rảnh. Vầy đi, hai giờ chiều mai, anh đến phòng thí nghiệm của tôi được không?”

“Được rồi, vậy ngày mai chúng ta gặp nhau rồi sẽ nói chuyện cụ thể”

Cô nghe thấy bên kia thở phào nhẹ nhõm. Cô nhàn nhạt mím môi, cúp điện thoại.

“Sao thế? Có người hẹn gặp em à. Muốn đặt nước hoa sao?” Phạm Tây Luân hỏi “Vâng, chắc nghe thấy sắp có nước hoa mới tung ra thị trường nên muốn đến đặt trước?” Cô nửa đùa nửa thật, có điều nghe giọng điệu của đối phương dường như không đơn giản như vậy.

Về phần cô cả nhà họ Sở, hiện giờ cô không có thời gian để tìm hiểu. Cô đang bận đến nhà máy với Phạm Tây Luân.

Ngày hôm sau, Lâm Hương Giang vẫn rất bận rộn, cho đến khi trợ lý đến nhắc cô ấy rằng Jess, người hẹn gặp, đã đến, cô mới sực nhớ ra.

Cô ra khỏi phòng thí nghiệm, thay áo khoác và trở lại văn phòng.

Một người đàn ông tóc vàng mắt xanh ngồi đối diện với bàn làm việc của cô ấy, đây.

chắc là Jess.

“Cô chắc là cô Nguyễn Cao Ánh rồi. Xin chào, tôi đã ngưỡng mộ tên cô từ lâu” Mặc dù Jess là người nước ngoài nhưng anh ấy nói tiếng địa phương rất sối.

“Xin chào” Lâm Hương Giang bắt tay chào hỏi anh ta Cô mời anh ngồi xuống sô pha trong phòng tiếp khách. Thấy anh ta đi một mình, cô không khỏi ngạc nhiên: “Trong điện thoại, anh có nói cô cả họ Sở muốn gặp tôi, thế sao…

“À. Chuyện là vầy. Cô chủ của chúng tôi đang có chuyện quan trọng phải xử lý, tạm thời không thể đến đây được. Vì vậy cô ấy bảo tôi thay mặt cô ấy đến gặp cô.” .Jess giải thích.

Lâm Hương Giang gật gật đầu, trong.

lòng không khỏi tò mò hơn một chút về cô chủ này.

Họ rõ ràng thể hiện là rất gấp, vậy mà lại không đích thân đến gặp. Hay là vẫn chưa đủ tin tưởng nước hoa của cô?

“Các người hẹn gặp tôi, là có chuyệt Lâm Hương Giang hỏi thẳng vào vấn đề.

gĩ?

“Chúng tôi nghe nói rằng hương thơm mà cô đang phát triển có thể giúp cải thiện chứng mất ngủ. Vì vậy tôi muốn hỏi cô, đối với chứng mất ngủ rất nghiêm trọng, hoặc những người bị căng thẳng, thậm chí là suy nhược thần kinh, thì liệu nước hoa của cô có hiệu quả không?”

Suy đoán của Lâm Hương Giang là đúng, mục đích của họ tìm kiếm cô ấy đã rõ ràng.

Chỉ cử một trợ lý đến đây, chẳng qua muốn tìm hiểu xem cô ấy có tài năng thực sự hay không “Tôi có thể hiểu được những nghỉ ngờ.

của anh. Nhiều bệnh nhân của chứng mất ngủ chưa từng sử dụng nước hoa của tôi sẽ không tin rằng chỉ một lọ tinh dầu có thể cải thiện giấc ngủ? Nhưng đã có nhiều người dùng thử nghiệm. Họ đều xác nhận rằng họ thực sự có thể ngủ ngon hơn sau khi sử dụng.”

Cô dừng lại một chút, rồi nói: “Tất nhiên, có rất nhiều nguyên nhân khác nhau gây ra chứng mất ngủ. Hầu hết trong số đó là do áp lực quá lớn, tình trạng này nhìn chung có thể được giải quyết dễ dàng. Nếu là do những nguyên nhân khác, chẳng hạn như chấn thương tâm lý nặng, hoặc những người đã có những tổn thương về tinh thần. Nếu một người như vậy không thể ngủ được, tốt nhất người đó nên tiếp nhận tư vấn tâm lý, sau đó sử dụng hương thơm của tôi sẽ có hiệu quả.”

Cô sẽ không phóng đại và nhấn mạnh rằng hương thơm của cô lợi hại như thế nào.

Chắc chắn sẽ có một số trường hợp đặc biệt mà hương thơm của cô cũng vô dụng.

Jess vẻ mặt nghiêm trọng: “Trường hợp.

sau mà cô vừa nêu, nếu đã tư vấn tâm lý mà cũng vô ích, vậy có phải dùng hương thơm của cô cũng vô dụng đúng không?”

Lâm Hương Giang nhìn anh ta vài giây, và đoán: “Nói vậy, tình trạng của cô cả nhà họ Sở rất nghiêm trọng, khám bác sĩ tâm lý cũng không hiệu quả à?

Jess xua tay lần nữa: “Không, không phải, cô hiểu lầm rồi, không phải cô cả nhà chúng tôi, mà là… người cô ấy yêu.”

“Người yêu? Đàn ông?”

Sau đó cô hỏi tiếp: “Vậy thì anh có thể cho tôi biết anh ấy đã phải chịu cú sốc gì hay điều gì đã khiến anh ấy bị ám ảnh tâm lý không?”

“Cái này…” Jess dừng lại, có vẻ không tiện nói ra.

Lâm Hương Giang mím môi nhìn anh, không hỏi thêm, đây là quyền riêng tư của khách hàng, muốn nói với cô ấy hay không cũng không sao.

“Tôi thực sự xin lỗi, tôi không thể nói với cô về chuyện này. Sao cô không giới thiệu một loại nước hoa cho tôi, và tôi sẽ mang nó về cho cô cả. Nếu nó thực sự hiệu quả, chúng ta sẽ hẹn gặp lần nữa, có được không?”

Lâm Hương Giang từ đầu đến giờ đều cong môi vẻ nhàn nhạt: “Được chứ. Nhưng tôi muốn nói rõ trước. Nếu đúng như lời anh nói, tốt nhất nên dùng một loại nước hoa có tác dụng như thuốc đặc trị. Tất nhiên, vì anh chưa cho tôi biết tình hình cụ thể, tôi chỉ có thể đề xuất một trong những loại nước hoa có sẵn của tôi mà tình cờ lại có hiệu quả trong phương diện này, để anh đem về. “

Cô gọi vào đường dây nội bộ, bảo trợ lý đóng gói một loại tinh dầu có tên là “Tinh Linh bóng đêm” và mang nó vào.

“Anh cầm lấy cái này đi. Sau khi đem về, đặt vào đèn dầu thơm một tiếng trước khi anh ấy đi ngủ. Nếu nó có tác dụng, thường là nửa tiếng sau anh ấy sẽ cảm thấy buồn ngủ.”

Lâm Hương Giang nói “Cảm ơn cô, loại tinh dầu này giá bao.

nhiêu?” Jess hỏi.

“Tôi cũng không biết nó có thể giúp được.

gì cho người yêu của cô cả không. Nên xem như cái này tôi tặng cho anh ấy. Nếu có hiệu quả, anh có thể liên hệ lại với tôi” Lâm Hương Giang hào phóng nói “Vậy thì… vậy thì thật cảm ơn cô rất nhiều” .Jess đứng dậy, nắm lấy tay cô và in lên mu bàn tay cô một nụ hôn. Đây là một phép lịch sự ở nước bọn họ.

Lâm Hương Giang có chút không quen, nhanh chóng rút tay về: “Không có chỉ, hi vọng nó sẽ có ích cho các anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK