Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 665: Nửa sau cuộc đời của Nam Vân cháu sẽ chịu trách nhiệm

“À, cậu chính là Tổng giám đốc Cường, Tiểu Tình trước đây luôn nhắc đến cậu với chúng tôi khi gọi điện thoại.” Mẹ Nam ngay lập tức trở nên nhiệt tình với anh ta.

Nguyễn Cao Cường khẽ gật đầu trước sự lịch sự của Mẹ Nam: “Là trách nhiệm của cháu. Cô ấy làm việc ở chỗ của cháu, bây giờ còn khiến cô ấy phải chịu đựng vì cháu, cho nên hai người không cần phải lo lắng về vấn đề sau này cô ấy không lấy chồng được”

“Nói như vậy, cậu có định lấy Tiểu Tinh nhà chúng tôi hay sao?” Trong đôi mắt Mẹ Nam nhìn anh ta đều toát ra tia sáng.

“Mẹ, mẹ đừng nói lung tung… Nam Vân thấy ngại ngùng ngăn mẹ lại.

“Mẹ đâu có nói lung tung, lời này rố ràng là do chính cậu ấy nói ra, cậu ấy sẽ chịu trách nhiệm nếu con không thể lấy chồng” Bà ta nói xong lại nhìn Nguyễn Cao Cường, trực tiếp hỏi “Là như vậy có đúng không?

Nguyễn Cao Cường đang định mở miệng, thì tiếng gõ cửa đúng lúc này liền vang lên.

“Ồ, Tổng giám đốc Cường cũng ở đây”

Giọng nói của Phạm Văn Đồng.

Bên cạnh Phạm Văn Đồng hiển nhiên chính là Đào Hương Vi, cô ta đặc biệt đến đây để xem Nam Vân đang hồi phục như thế nào rồi.

Nguyễn Cao Cường quay đầu lại nhìn thấy bọn họ, nhưng ánh mắt lại rơi vào trên người Đào Hương Vi, ánh mắt của hai người họ liền bắt gặp nhau.

Nguyễn Cao Cường rất nhanh quay đầu lại, nói với Mẹ Nam: “Cô không có nghe sai, cháu đã nói, nửa sau cuộc đời của Vân cháu sẽ chịu trách nhiệm”

Nam Vân không khỏi kinh ngạc nhìn về phía anh ta.

Mẹ Nam nghe thấy vậy quả thực là vô cùng vui mừng: “Vậy thì tốt quá người lại nắm lấy tay của con gá con cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa, cho dù khuôn mặt này của con bị hủy hoại thì con cũng không cần sợ không ai lấy con con nữa rồi.”

Theo Mẹ Nam, trách nhiệm mà Nguyễn Cao Cường nói chính là kết hôn với con gái của bà ta.

Nam Vân cũng nghĩ rằng Nguyễn Cao Cường có ý này, cô ta liếc nhìn người đàn ông đẹp trai khôi ngô, liền sau đó cúi đầu ngại ngùng.

“Hương Vi, chúng ta đến đây không đúng lúc rồi, quấy rây đến định ước của gia đình người ta” Phạm Văn Đồng trêu chọc nói.

Đào Hương Vi hoàn hồn trở lại, lập tức thờ ơ nói: “Nam Vân là vì anh ta mà chịu đựng, anh ta chịu trách nhiệm cũng là điều nên làm”

Khi Nguyễn Cao Cường nghe thấy lời nói này của cô ta, bỗng dưng nhìn về phía cô ta, trong mắt đuôi phượng lóe lên một tia sáng lạnh lùng, bàn tay đang đút trong túi quần cũng bất giác năm chặt lại.

Cho nên, cô ta không hề quan tâm đến anh ta có phải là đã có người phụ nữ khác hay không?

Anh ta bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng trong lồng ngực!

“Người này là..” Mẹ Nam nhìn về phía Đào.

Hương Vi khó hiểu hỏi “Gô ta là cô Hương Vị, là… là một ngôi sao” Nam Vân liếc nhìn Nguyễn Cao Cường, trong lúc nhất thời không biết nên giới thiệu thân phận của Đào Hương Vi như thế nào.

“Ngôi sao?” Mẹ Nam đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, bà ta trước đây đã xem qua bản tin, nói rắng con gái của bà ta bị fan hâm mộ của một ngôi sao tạt axit sunfuric.

Bà ta nhìn chăm chằm vào Đào Hương Vi và chất vấn hỏi: “Chính là fan hâm mộ của cô đã tạt axit sunfuric vào Vân nhà tôi có đúng không? Là cô đã hại con gái tôi thành bộ dạng như thế này!”

Bà ta ngay lập tức đi đến trước mặt Đào.

Hương Vi, dáng vẻ tức giận, muốn tát Đào Hương Vi một cái bạt tai bất cứ lúc nào!

Phạm Văn Đồng thấy thế đã chủ động đứng trước mặt Đào Hương Vi: “Xin cô đừng kích động, chính xác là fan hâm mộ nam của Hương Vĩ đã tạt axit sunfuric, nhưng người mà anh ta muốn tạt là Nguyễn Cao Cường, là con gái của cô đã đỡ axit sunfuric thay cho anh ta.

Nếu như thực sự muốn xét trách nhiệm, cô nên hỏi Nguyễn Cao Cường, nhưng không phải anh ta đã nói rằng sẽ chịu trách nhiệm cho nửa đời sau của con gái cô rồi sao? Cho nên cô cũng không cần phải lo lắng”

Mẹ Nam vẫn chưa hiểu hết hoàn toàn chuyện gì đang xảy ra vào lúc này, bà ta nhìn Nguyễn Cao Cường rồi lại nhìn Đào Hương Ví, cảm thấy có điều gì đó không ổn: “Tại sao fan hâm mộ của cô ta lại phải tạt axit sunfuric Tổng giám đốc Cường?”

“Vậy thì cô phải hỏi anh ta xem anh ta đã làm chuyện không bằng cầm thù gì với Hương Vi” Phạm Văn Đồng rõ ràng là cố ý nói điều này.

Mắt đuôi phượng của Nguyễn Cao Cường lạnh lùng sắc bén liếc nhìn qua, Phạm Văn Đồng trực tiếp đón nhận tâm mắt của anh ta.

Có một bầu không khí cực kỳ căng thẳng giữa hai người đàn ông “Mẹ, mẹ hỏi nhiều như vậy để làm cái gì?

Mẹ qua đây giúp con xem, con đột nhiên cảm thấy mặt có chút đau” Nam Vân không muốn mẹ tiếp tục truy hỏi thêm, không muốn để mẹ biết mối quan hệ giữa Đào Hương Vi và Nguyễn Cao Cường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK