Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 966

 

Nguyễn Cao Cường bình tĩnh, giọng cũng lạnh lùng: “Anh đã ký em cũng ký đi. Nếu em cảm thấy phí bồi thường chưa đủ thì có thể nói em muốn gì”

 

Nam Thùy Dương nhìn tờ đơn trước mặt, bỗng thấy tức ngực. Cô †a không quan tâm anh định chia cho cô ta bao nhiêu tài sản, cầm tờ đơn lên xé nát!

 

“Em không ký, em không đồng ý ly hôn, em sẽ không bao giờ ly hôn với anh đâu!” Dù không có tình cảm, dù anh ghét cô ta, cô ta vẫn phải chiếm chiếc ghế bà Nguyễn này, tuyệt đối không nhường cho Đào Hương Vi.

 

Nguyễn Cao Cường thấy thế nhíu mày: “Em có xé cũng vô dụng thôi, anh còn nhiều bản sao lắm” Anh bảo Mộ Dung Bạch lấy tờ khác ra đưa cho cô ta.

 

Dù cô ta có xé bao nhiêu tờ, anh đều có thể lấy tờ mới ra.

 

Nam Thùy Dương oán hận, cố chấp nói: “Em sẽ không ký”

 

Nguyễn Cao Cường nheo mắt lại: “Nếu em cố chấp thì cũng được thôi, anh sẽ đến cơ quan pháp luật trình đơn, đến tòa án, thế thì em không còn tài sản bồi thường đâu”

 

Nam Thùy Dương giật thót, nhìn người đàn ông lạnh nhạt vô tình, giọng run run hỏi: “Anh… Anh định tố em? Khởi kiện đơn phương ly hôn?

 

“Không chịu ngoan ngoãn phối hợp thì anh chỉ có thể làm vậy thôi”

 

Anh không thể để cô ta kéo dài thời gian nữa, anh muốn ly hôn thì phải ly hôn.

 

Nam Thùy Dương đứng lên đau lòng nhìn người đàn ông mình yêu đậm sâu: “Anh vội vã ly hôn với em là vì muốn quay lại với Đào Hương Vi đúng không?

 

Người đàn ông ngồi đối diện ung dung gác chéo chân, bình tĩnh nói: “Thế thì sao? Dù gì thì anh cũng phải cho Vân Nhỉ một gia đình hoàn chỉnh”

 

Nam Thùy Dương hơi giật mình, không ngờ anh lại thừa nhận một cách thắng thắn như vậy.

 

“Anh đừng nói hoa mỹ thế, em thấy anh đang mơ mộng về Đào Hương Vi thì có. Anh kết hôn với em lâu vậy rồi nhưng chưa hề quên cô taI” Nam Thùy Dương không chịu nổi nữa lên án anh.

 

Nguyễn Cao Cường nhìn cô ta, lạnh giọng nói: “Em nên hiểu cho rõ tại sao anh lại kết hôn với em”

 

Nam Thùy Dương hoảng hốt, đúng rồi… Anh nghe lời ông cụ nên mới cưới cô ta chứ bản thân anh không hề có ý định đó.

 

Cho nên anh ta nhớ Đào Hương Vi thì có gì là lạ đâu?

 

“Nếu anh đã không muốn cưới em thì anh hoàn toàn có thể từ chối ông cụ mà, tại sao lại thỏa hiệp?” Nam Thùy Dương uất ức hỏi.

 

Bởi vì ông cụ lấy tính mạng Đào Hương Vi ra để đe dọa anh.

 

Nguyễn Cao Cường không trả lời, có một vài sự thật quá mất lòng, bây giờ anh chỉ muốn ly hôn mà thôi.

 

“Anh cho em hai ngày để nghĩ ký đơn hay lên tòa, mong em hãy suy nghĩ kỹ” Nguyễn Cao Cường nói xong đứng dậy rời đi.

 

Tâm trạng con gái đã ốn định trở lại nên Đào Hương Vi có thể quay lại công ty làm việc rồi.

 

Sau khi cô đưa con gái đến trường, chuẩn bị đến công ty thì lại bị hai tên áo đen chặn đường.

 

“Cô Đào, ông cụ Nguyễn Cao cho mời” Một trong hai người nói.

 

Đào Hương Vi ngạc nhiên, cuối cùng ông cụ vẫn tìm đến cô.

 

Cô cũng muốn gặp ông cụ hỏi rõ xem cuối cùng ông cụ muốn gì, sao cứ nhắm vào cô mãi thế?

 

Cô không từ chối, theo họ lên xe đến nhà Nguyễn Khải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK