Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 488: Ba là thần tượng của con

Sau khi bác sĩ đưa ra phương án điều trị riêng cho Hà Tuấn Khoa thì Lâm Hương Giang ngày nào cũng cùng anh đến bệnh viện tiếp nhận điều trị cùng phục hồi chức năng, Lúc vết thương của cô gần như đã hồi phục hoàn toàn, cô liền trở lại phòng thí nghiệm, dù sao thì cũng không thể để Phạm Tây Luân quản lý phòng thí nghiệm thay cô mãi được.

Cuộc sống của bọn họ dường như đã trở lại đúng quỹ đạo.

Sau khi trải qua một tuần trị liệu, Hà Tuấn Khoa đã được tạm nghỉ hai, ba ngày, bác sĩ để anh tự vận động phục hồi chức năng ở nhà.

Phòng thí nghiệm nước hoa của Lâm Hương Giang vừa nhập một lô hoa mới nên mới sáng sớm cô đã ra ngoài.

Hôm nay vừa hay là cuối tuần nên trong nhà liền chỉ còn hai ba con bọn họ, Hà Tuấn Khoa còn đang giải quyết công chuyện trên máy laptop, hai năm qua anh cũng không để bản thân mình được nghỉ ngơi mà không làm gì cả.

Anh đã tự mình mở công ty mới lấy tên là KG, cũng chính là tên ghép giữa tên anh và tên Lâm Hương Giang Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, công ty này đã trở bộc lộ được tiêm năng thương mại cùng thực lực khiến người ta không thể khinh thường, nhưng chẳng ai hay anh chính là boss đứng sau.

Cho nên dù đã đã rời khỏi nhà họ Hà, anh vẫn có thể ngoan cường sống tiếp.

Lượng công việc cũng chẳng ít hơn khi anh còn quản lý công ty của nhà họ Hà.

Lâm Thanh Dương ngồi phía đối diện anh cũng chăm chú nhìn máy tính, chỉ là cậu bé khi thì chau mày khi lại thở dài, hai tay còn không ngừng ấn bàn phím.

Hà Tuấn Khoa còn tưởng rằng cậu nhóc đang nghiêm túc là chuyện lớn gì, nhưng không lâu sau đã nghe cậu tức giận mắng lên một câu: “Ngu ngốc! Thật là tên đồng đội ngu như heo!” Chuột máy tính cũng bị cậu nhóc ném sang một bên.

“Đang yên đang lành con lại tức giận cái gì vậy hả?” Hà Tuấn Khoa hỏi.

“Tức chết con mất, daddy, ba biết chuyện thảm thương nhất trên đời này là gì chứ?” Không đợi anh trả lời, cậu nhóc đã nói tiếp: “Đó chính là lúc chơi game đụng phải đồng đội heo!”

“Con đang chơi game đấy hả?” Hà Tuấn Khoa vô cùng ngạc nhiên, anh cũng không phải không để cho cậu nhóc chơi mà anh chỉ là tò mò cậu nhóc chơi trò gì.

“Có nói với ba, ba cũng không hiểu được. Ba không hiểu được đâu” Lâm Thanh Dương buồn bực trong lòng nhưng lại chẳng trút ra được, cậu nhóc nghĩ daddy cũng không biết chơi game, có nói cho ba biết cũng bằng thừa nên lại càng thêm phiền muộn.

“Sao con biết ba không hiểu chứ?” Hà Tuấn Khoa nhướng mày, thắng nhóc này có hơi coi thường anh quá rồi đấy.

“Ba hiểu sao? Ba thấy hứng thú với game sao?” Trong mắt cậu, daddy chính là một người cưồng công việc, là người đàn ông bảo thủ chỉ xem tin tức tài chính chứ không xem những tin tức khác.

“Lúc ba bắt đầu chơi game, con còn không biết đang ở nơi nào đâu” Hà Tuấn Khoa cười nhạt.

Lâm Thanh Dương nghe vậy cứ như phát hiện ra châu lục mới, cậu ôm laptop của mình ngồi xuống bên cạnh anh: “Thật sao ạ? Trước kia daddy cũng từng chơi game sao?”

“Đây không phải là chuyện rất bình thường sao?”

Lâm Thanh Dương còn rất nghỉ ngờ, đôi con ngươi đen nháy đảo một vòng rồi như bỗng nghĩ đến chuyện gì: “Như vậy đi, trò con đang chơi cũng rất đơn giản, con giúp ba đăng ký một tài khoản rồi ba cứ mặc sức chơi, xem ba có biết không nhé?”

“Lập tài khoản không phải là rất phiên phức sao? Dứt khoát mua lại tài khoản không phải đỡ chuyện hơn à? Hơn nữa còn có thế mua một tài khoản lợi hại nữa chứ”

“Ái chà, daddy cũng biết mua tài khoản sao?

Nhưng con đây cũng phải nói cho ba biết là tài khoản cao cấp của trò này cũng không rẻ đâu đấy”

Thực ra cậu nhóc sớm đã muốn mua một tài khoản cao cấp rồi, cậu nhóc không có tiền nên cũng không biết làm thế nào, hơn nữa mami sẽ không ủng hộ cậu làm ra chuyện như vậy.

“Chỉ là một tài khoản trò chơi mà thôi, ba con văn có thể mua nổi” Có lẽ là thẳng nhóc thối này tưởng anh rảnh rỗi ở nhà để mami nó nuôi nên đã trở thành một tên khố rách áo ôm rồi đi?

“Thật sao? Vậy… Vậy ba mua hai cái rồi con với ba PK nhé!”

“Sao ba phải mua cho con chứ?” Chuyện này mà để Lâm Hương Giang biết được thì cô chắc hẳn sẽ mắng chửi anh một trận mất.

“Để… Để chứng tỏ ba quả thực là biết chơi mà!”

“Ba cũng không cần phải tận tâm tận lực chứng minh chuyện này bới con làm gì”

Lâm Thanh Dương có chút sốt ruột: “Vậy đi, ba mua con một tài khoản VIP rồi chúng ta PK với nhau, nếu như con thua thì ba có thể kêu con làm một chuyện vô điều kiện.” Cũng có thể xem như là cậu nhóc đã tự bán chính mình để có được một tài khoản VIP, Đây vẫn là lần đầu tiên Hà Tuấn Khoa thấy cậu nhóc tích cực vì một chuyện như vậy, anh nghĩ một lúc rồi mới nói: “Ba cũng chẳng có chuyện gì cần con làm cả, nhưng nếu con thua cuộc thì con phải bên chậu hoa kia đứng trước cửa sổ mười phút nhé”

“Hả? Tại sao chứ?”

“Để con tỉnh táo lại, không được quá u mê một chuyện như vậy”

“Được, một lời đã định!” Lâm Thanh Dương tràn đầy tự tin, cậu nhóc không cho là bản thân mình sẽ thua.

Mua hai tài khoản trò chơi cũng chỉ là chuyện trong tích tắc với Hà Tuấn Khoa.

Năm phút sau, hai ba con đã có được tài khoản cao cấp của riêng mình. Hai người đăng nhập vào trò chơi rồi trực tiếp đến sàn PK.

“Daddy, ba có cần làm quen với trò chơi, còn có cách sử dụng các kỹ năng trước không? Bằng không đến lúc đó lại nói con bắt nạt ba” Lâm.

Thanh Dương có hơi kiêu ngạo khi nói những lời này.

Cậu nhóc chỉ không muốn daddy thua quá thảm hại, vì dù sao thì trước kia ba cậu cũng chưa từng chơi qua.

“Không cần, chuẩn bị bắt đầu đi” Hà Tuấn Khoa chỉ cần liếc nhìn qua là đã biết các thao tác của trò chơi.

“Là ba nói đấy nhé, chút nữa mà thua thì đừng có hối hận”

“Nói nhảm ít thôi, ra tay đi”

Hai ba con bọn họ còn thực sự bắt đầu PK trong game, chỉ thấy thao tác của Lâm Thanh Dương rất nhanh nhẹn, cậu nhóc rõ ràng đã hiểu rõ trò chơi này như lòng bàn tay.

Hà Tuấn Khoa cũng không vội vàng, lúc mới bắt đầu trò chơi anh cũng chỉ toàn phòng ngự mà không tấn công “Daddy, ba có biết chơi không vậy?” Lâm Thanh Dương thấy anh cứ lui mãi, hoặc có thể nói là đánh ra chiêu thức không chút hề hấn gì khiến cậu nhóc có chút không đành lòng Nhưng ý nghĩ này vừa thoáng qua, cậu nhóc đã liền hối hận bởi vì daddy đã bắt đầu phản công!

Cậu nhóc chỉ không chú ý chút thôi đã bị daddy cho một đòn chí mạng làm rớt cả nửa thanh máu!

“Ôi trời! Ba ác thế!” Lâm Thanh Dương lập tức hồi máu rồi nhanh chóng né đi Ý cười trên khuôn mặt Lâm Thanh Dương dần biến mất, mới nấy cậu nhóc còn nghĩ chuyện có cần nương tay hay không nhưng lúc này đã hối hận đến suýt khóc.

Bọn họ đã nói trước là chơi ba ván thẳng hai ván, giờ cậu đã thua mất một ván rồi!

“Lại nào!” Cậu nhóc vực dậy tinh thần, không dám lơ là thêm nữa, cậu nhóc không ngờ là một người chưa từng chơi trò này như daddy lại lợi hại đến vậy.

Ván tiếp theo, hai người triền đầu một lúc lâu, nhưng cuối cùng vẫn là Lâm Thanh Dương thua cuộc.

Một loạt thao tác nhanh chóng mới nấy khiến cậu nhóc cảm thấy tay mình như sắp gấy đến nơi!

Cậu nhóc lần nữa nhìn sang bên cạnh, ba cậu nhóc vậy mà lại vẫn bình tĩnh, không chịu ảnh hưởng chút nào!

“Daddy, con xin thua, ba chính là thần tượng của con!” Lâm Thanh Dương hối hận bản thân đã quá coi thường kẻ địch.

“Đi đi, tự giác bê chậu hoa của con đến bên cửa sổ đi” Hà Tuấn Khoa không chút thương tình “Daddy, ba nói cho con biết tại sao ba có thể thao tác lợi hại như vậy trước đï?” Cậu nhóc vẫn chưa tắt hy vọng Hà Tuấn Khoa liếc nhìn con trai rồi không nhanh không chậm đáp lại: “Không phải ba đã nói rồi sao, lúc ba bắt đầu chơi game, con còn chưa biết đang ở nơi nào đâu” Anh đã sớm hiểu rõ được thủ thuật của mấy trò này rồi.

“Nói như vậy thì trước đây ba cũng là một cao thủ trò chơi sao? Vậy ba có từng giành giải gì trong lĩnh vực chơi game này chứ?” Gần đây cậu nhóc vô cùng say mê môn thể thao điện tử này.

“Không có”

Ánh sáng trong mắt Lâm Thanh Dương thoáng cái đã trở nên ảm đạm: “Thật tiếc quá, với khả năng này của ba, nếu tham gia thi đấu thì chắc chắn sẽ giành giải nhất “Nói xong rồi sao? Nói xong thì đi bê nâng chậu hoa đi” Hà Tuấn Khoa không chút mủi lòng, cậu nhóc có nói nhiều lời dễ nghe hơn nữa thì cũng không có tác dụng.

Lâm Thanh Dương bĩu môi: “Đi thì đi, ba giục gì mà giục”

Cậu nhóc nâng chậu hoa lên cao quá đầu đứng bên cửa sổ, trong lòng còn thầm nghĩ nhất định phải khuyên daddy tham gia thi đấu Phía đối diện cửa sổ lóe lên ánh đèn flash, cảnh Lâm Thanh Dương bị phạt đứng nâng chậu hoa đã bị người ta chụp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK