Mục lục
Cha của cục cưng là một tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 431: Nghỉ ngờ cô em chồng tự kỉ



“Sao đột nhiên em lại đến đây?” Kiều Bích Ngọc biết Quách Thanh Châu có khiếm khuyết trong tính cách, sống đặc biệt nội tâm và mắc chứng tự kỷ

Những người trong nhà họ Quách thường phải rất cẩn thận, nhỏ giọng khi nói chuyện với cô

Nhưng lần này cô thật sự chịu không nối, cũng không bình tĩnh được nữa, tay phải nấm chặt vai cô ta, thúc giục: “Thanh Châu, nói cho tôi biết, vừa rồi có phải em dùng kim tấn công tôi không?” “Tại sao em lại làm như vậy!” Khuôn mặt của Kiều Bích Ngọc đè nén tức giận, bất cứ ai gặp chuyện như vậy cũng sẽ bị sốc và tức giận

Bác sĩ đã nói cây kim tiêm đó là do một bệnh nhân ở Khoa Truyền nhiễm đã dùng qua, cây kim đó đã đâm vào cơ thể, dù không đâm vào tim nhưng tay và chân của cô có thể sẽ bị nhiễm trùng thậm chí là phải cảt cụt chỉ

“Quách Thanh Châu, tôi không nhớ tôi có thù hận gì với em, tại sao em lại làm vậy với ôi! Kiều Bích Ngọc mạnh mẽ ép cô ta Chuyện vừa rồi xảy ra quá đột ngột, cô không nhìn rõ mặt người kia, nhưng chiều cao và lưng của người kia rất giống với Quách Thanh Châu, hơn nữa cô ta đột nhiên xuất hiện ở đây

Cô ta luôn khóc

Kiều Bích Ngọc càng cáu kỉnh càng ép cô †a, cô ta càng hoảng sợ và bất lực khóc, cả người co lại thành một đoàn, tóc tai bù xù, miệng chỉ biết lầm bẩm: “Chị dâu, em, em không biết.”

” “Cô đang làm gì đói” Trên lối đi bên phải, một đôi giày cao gót màu đỏ mới tỉnh sải bước đi tới, Giang Mỹ Linh đột nhiên đi ra, nhìn thoáng qua Kiều Bích Ngọc đang lung lay Quách Thanh Châu đang rất thảm hại, bà ta sững sờ một lúc, sau đó nổi giận

“Kiều Bích Ngọc, cô bắt nạt Thanh Châu!” Giang Mỹ Linh chạy đến và đấy cô ra, chiếc móng tay dài tạo vết máu nhạt trên cánh tay trắng nốn của Kiều Bích Ngọc, còn Quách Thanh Châu thì được bà ta bảo vệ sau lưng mình

Kiều Bích Ngọc bực bội, cô không muốn từ bỏ, cô lại kéo Quách Thanh Châu về phía trước: “Nói cho chị biết, vừa rồi có phải em không Quách Thanh Châu không ngừng lùi lại, vẫn luôn khóc, nước mắt không ngừng rơi xuống sàn

Giang Mỹ Linh ngại thân thủ đai đen của Kiều Bích Ngọc, vừa gấp vừa giận hét lên; ” Kiều Bích Ngọc còn hung hãng nữa, tôi sẽ gọi cảnh sát đến xử lý

Để tôi xem liệu ông cụ có để cho cô, người phụ nữ họ Kiều này ức hiếp người nhà của chúng tôi hay không” Kiều Bích Ngọc nhìn bà mẹ chồng này mà lòng lạnh như bãng, cô là người nhà họ Ki còn họ mới là người một nhà

431-1.jpg


Chẳng qua con chỉ muốn hỏi tại sao em ấy đột nhiên xuất hiện trong bệnh viện này

” “Chỉ cô được đến bệnh viện này thôi, chúng tôi không được đến à!” Giang Mỹ Linh cũng không có biểu hiện tốt “Cao Minh bệnh rồi, chúng tôi gấp gáp đến đây thăm nó cũng phải có sự cho phép của cô sao.

Đừng tưởng rắng cô sinh được hai đứa con cho nhà họ Quách là ghê gớm lâm

Người muốn sinh con cho nhà họ Quách của chúng tôi nhiều lắm

Cao Minh mãi mãi vẫn là con trai của tôi

” Giang Mỹ Linh rất bất mãn với cô con dâu này lại vì cô rất có tiếng nói ở nhà họ Quách, chưa kế cô còn là con gái của nhà họ Kiều

Kiều Bích Ngọc không muốn cãi nhau nữa Cô quay người rời đi Giang Mỹ Linh có chút không phản ứng kịp khi cô đột nhiên không cãi bà nữa, dù nhìn như thế nào thì bà ta vẫn thấy Kiều Bích Ngọc không vừa mắt, nhìn chấm chăm bóng lưng cô, vẫn khó chịu: “Người phụ nữ này hoàn toàn không để người mẹ chồng tôi đây ở trong lòng” Kiều Bích Ngọc vào nhà vệ sinh, dội nước

lạnh lên mặt, cảm xúc mới từ từ bình tĩnh lại Trước đó, cô ấy đã đăng bài viết về việc Quách Cao Minh bị dị ứng phải nhập viện để truyền nước biển

Giang Mỹ Linh và Quách Thanh Châu đang đi nghỉ ở Nhật Bản, vậy nên khi họ nhìn thấy tin này, lập tức trở về, đến bệnh viện đế thăm Quách Thanh Châu, có vẻ khá hợp lý “Rõ ràng là vừa rồi Quách Thanh Châu đã tấn công mình bắng kim” Kiều Bích Ngọc nhìn mình trong gương, sắc mặt trở nên tái nhợt, sự hối hận trong lòng không ngừng cọ xát gia tăng Cô không thể đoán được tại sao Quách Thanh Châu lại làm như vậy

Hơn nữa dáng vẻ cô ta khóc trông rất sợ hãi và bất lực, nhìn cô ta không giống như đang diễn chút nào.

Kiều Bích Ngọc lấy từ trong túi ra một đồng xu cổ, đồng xu cũ vẫn còn dấu vết bị kim đâm vào, nếu không bị nó chặn trước ngực thì có lẽ cô đã chết rồi Chết không đối chứng, Kiều Bích Ngọc càng nghĩ về nó, càng

lạnh sống lưng.

Đột nhiên cô nghĩ đến điều gì đó, lao ra khỏi nhà vệ sinh, đi thẳng đến phòng khám, sốt sắng bắt gặp một bác sĩ: “Ống kim tiêm vừa rồi ở đâu? Tôi muốn kiểm tra dấu vân tay trên đó” “Nó đã được gửi đến phòng rác y tế để xử lý rồi? Nam bác sĩ không hiểu.

“Vừa rồi tôi khuyên cô nên báo cảnh sát, cô nói không cần, kim tiêm nguy hiểm như vậy, chúng tôi sợ bị người khác tiếp xúc với nó, cho nên đã kêu y tá xử lý ngay.

” “Bây giờ tôi sẽ đi tìm nó về” Kiều Bích Ngọc muốn tìm nó từ trong thùng rác

Y tá đang viết gì đó vào hồ sơ bệnh án, ngẩng đầu nhìn cô lắc đầu: “Rác thải y tế của khoa truyền nhiễm chúng tôi là dùng cồn khử trùng tức thì

Cô không thể tìm kiếm loại vật phẩm nguy hiểm có tính lây nhiễm cao này

Cho dù tìm được thì chắc chắn cũng không còn dấu vân tay” Kiều Bích Ngọc đột nhiên cảm thấy mình thật ngu ngốc, lúc đó cảm giác đầu tiên của cô là Quách Thanh Châu, không dám làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn, thiên kim của IP&G là người bị tình nghỉ tin này mà bị truyền thông biết, ảnh hưởng không hề nhỏ

Để bây giờ cô phải hối hận khi đã mất đi vạt chứng

Có phải là Quách Thanh Châu không? Bây giờ sự nghỉ ngờ của Kiều Bích Ngọc

không ngừng mở rộng, tỉnh thần không yên

“Chị dâu” Kiều Bích Ngọc đột nhiên ngẩng đầu nhìn khi nghe thấy một giọng nói trầm thấp gọi mình, Quách Thanh Châu rụt rè đứng bên ngoài văn phòng bác sĩ với trang điểm lộn xôn, tuy đã sửa sang, những vẫn có thể thấy rãng cô ta đã khóc trước đó

“Chị dâu không phải em” Cô ta như lấy hết can đảm, giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng, từng chữ từng chữ nói: “Em

em sẽ không làm tổn thương chị” Kiều Bích Ngọc bắt gặp đôi con ngươi trong veo của cô ta, nhất thời, cô thật sự không phân biệt được thật giả Kiều Bích Ngọc không nói với Quách Cao Minh về chuyện cô bị tấn công, nhưng anh vẫn nhìn ra một ít manh mối

“Xây ra chuyện gì rồi?” Sắc mặt cô có chút tái nhợt, sau khi điều chỉnh lại tâm trạng vẫn có thế nhìn ra được, dường như trước đó đã rất sợ hãi

“ Vừa rồi khi ra ngoài em đã gặp Thanh Châu” Kiều Bích Ngọc không nói nhiều

Quách Cao Minh cũng hơi ngạc nhiên: “Thanh Châu?” nhé Lời vừa nói ra, cửa phòng bệnh bị người y ra, một bóng người quen thuộc vợt tới trước mặt, Giang Mỹ Kinh tức giận nhìn con trai ở trên giường bệnh rồi sải bước lại gần: “Người vợ mà cưới về, bây giờ ngay cả em chồng cũng dám bắt nạt luôn rồi, con còn muốn nuông chiều cô ta đến khi nào nữa? Đến cả người nhà cũng không quan tâm

” Quách Thanh Châu luôn cúi gắm mặt đi theo sau lưng Giang Mỹ Linh, trông cô ta yếu ớt và sợ hãi, không dám nói chuyện

Mặc dù thái độ của Quách Cao Minh đối với gia đình tương đối lạnh nhạt, nhưng đứa em gái tự kỷ này anh cũng kiên nhẫn và bao dung hơn

Anh hỏi: “Có chuyện gì vậy?” Kiều Bích Ngọc nằm chặt đồng xu trong tay phải, tâm trí cô nghiêm nghị, cô không trả lời anh, mà ngước nhìn Quách Thanh Châu

Quách Cao Minh đúng lần này đến Nhật Bản thật sự là đi công tác, dị ứng của anh cũng đã đỡ nhiều sau khi uống thuốc giải mẫn cảm

Anh sắp xếp sẵn một chiếc chuyên cơ đế Giang Mỹ Linh, Quách Thanh Châu và Kiều Bích Ngọc cùng nhau trở về nhà “Em đi máy bay thương vụ với đồng nghiệp được rồi Giọng Kiều Bích Ngọc tức giận, cô quay lưng đi, không để cho Quách Cao Minh nói gì thêm

Quách Cao Minh đã quen với tính tình nhỏ nhen này của cô, cau mày nhìn chảm châm cô đang sải bước, muốn đuối kịp cô, nhưng nhịn lại, lấy điện thoại di động ra gọi cho một người, cử người bay cùng cô về nhà trên một chuyến bay

“Đây chính là con gái của nhà họ Kiều” Giang Mỹ Linh nhẹ nhàng nằm lấy cánh tay của Quách Thanh Châu, nhìn Kiều Bích Ngọc tùy hứng rời khỏi, càng cảm thấy bất mãn với cô con dâu này

“Mẹ, chị dâu, chị ấy” Quách Thanh Châu chậm rãi nói

Kết quả, Giang Mỹ Linh quay đầu lại trừng mắt nhìn cô: “Bị người ta bắt nạt cũng chỉ biết nhịn

Thật vô dụng, phải nhớ, con mới là cô chủ nhà họ Quách

” ‘Vẻ mặt của Quách Thanh Châu sợ hãi, cô ta lập tức gục đầu xuống Kiều Bích Ngọc gặp An Ninh và những người khác và cùng nhau đáp chuyến bay trở về

ôi còn tưởng rằng cô sẽ ở lại đây” Phùng Thuỳ Dung nhìn cô với ánh mắt không mấy thiện cảm Bé Heo ghé vào tai Kiều Bích Ngọc, nhỏ giọng hỏi: “Cả đêm hôm qua cô không về khách sạn, cô chạy đi đâu vậy?” Bọn họ không lo cô gặp chuyện không hay, bởi vì tối hôm qua chính là Kiều Bích Ngọc rời đi, thể giới của người lớn, nghĩ đến

một số giao dịch quyền lợi tiền bẩn, một nhóm người đi công tác, một người mất tích cả đêm, đặc biệt là Kiều Bích Ngọc tính cách dễ dãi, thực sự khiến người có thể liên tưởng rất nhiều

Tâm trạng của Kiều Bích Ngọc không tốt, một ánh mắt cũng không thèm cho họ, cô nhảm mắt lại và dựa vào ghế một cách cáu kinh

“Chúng ta cùng nhau đi công tác, cô nên cho chúng tôi biết cô đã đi đâu chứ” Cô béo bất mãn lấm bấm khi thấy cô phớt lờ mình.

An Ninh nhìn Bé Heo nói nhỏ: “Cô ấy cả đêm không ngủ, đừng quấy rầy cô ấy” Bé Heo kinh ngạc nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Bảo, quả thực cô ta đã phờ phạc như thức cả đêm, cô ta tò mò lấm bấm: “Tối hôm qua cô ấy đi làm gì? Bình thường, cô ấy lúc nào cũng tràn đầy năng lượng mà Kiều Bảo còn chưa ngủ, có thể thấy An Ninh nói chuyện, hơi hơi mở mắt ra nhìn An Ninh, người phụ nữ này thật sự rất cẩn thận.

Chương 432: Lucy, hợp tác với nhau



Sau khi trở về thành phố A, Kiều Bích Ngọc và những người khác phải trở lại công ty trước.

Công việc ở Nhật diễn ra rất suôn sẻ.

Các đồng nghiệp trong công ty chúc mừng họ đã hoàn thành dự án, Phùng Thuỷ Dung và An Ninh được quản lý khen ngợi.

Quản lý quyết định tối tổ chức một bữa tiệc cho cả công ty cùng chúc mừng.

Ngay cả những nhân viên cũ lúc đầu không xem trọng Kiều Bích Ngọc cũng nở một nụ cười thân thiện với Kiều Bích Ngọc, suy cho cùng, sự phát triển của công ty là điều tốt đối với mọi người mà.

“Tôi nghe nói rằng IP&G rất hài lòng.

Kiều Bích Ngọc, cô vừa vào công ty mà đã hoàn thành được một đơn hàng lớn như vậy, cô thực sự là mèo may mắn của công ty chúng ta mà.

Hôm qua, giám đốc bộ phận của họ đã nói rằng lần này đã hoàn thành rất tối, các dự án sau họ sẽ ưu tiên cho chúng ta, hay thật!” Kiều Bích Ngọc nở nụ cười, nhưng không nói gì Công việc stream của Kiều Bích Ngọc đã được công nhận, Châu Mỹ Duy rất vui cho cô, nhưng A Duy phát hiện cô không tập trung “Đi công tác mệt quá sao? Hôm nay cậu không cần phải làm việc, về nhà ngủ bù đi” “Không dám quay về” Kiều Bích Ngọc nhìn bạn mình và lộ vẻ cáu kỉnh.

Chu Tiểu Vân có chút kinh ngạc: “Cái gì?” Vẻ mặt của Kiều Bích Ngọc căng thẳng, cô không đi vào chỉ tiết, nhất thời cũng không thể nói rõ ràng, cô không muốn nghĩ sai cho Quách Thanh Châu, nhưng lúc đó cô ta có hiềm nghi lớn nhất.

Nhưng khi Quách Thanh Châu gọi cô là chị dâu cảm giác cô ta rất ÿ lại cô, không có khả năng tấn công cô được.

“Mình đã gặp phải một chuyện kỳ lạ ở Nhật Bản..

” Kiều Bích Ngọc đã sắp xếp một số thứ cô ấy mang về từ Nhật Bản lần này, cô ấy không mua bất kỳ đồ lưu niệm nào, ngoại trừ con mèo may mắn mua ở Nhật Bản và đồng xu cổ trong túi của cô.

Vừa nói, cô vừa lấy đồng xu ra: “Đồng xu này vẫn luôn theo mình..

” Chu Tiếu Vân tưởng cô nói đùa, căm đồng tiền này nhìn thắng hồi lâu: “Cái này giống như sưu tập tiền cổ” i, có người đã tấn công mình bằng kim tiêm, mà đồng xu này tình cờ nắm trong túi áo khoác của mình” Kiều Bích Ngọc trầm ngâm nói, lại nhìn A Duy, ngay cả bản thân cô cũng không tin.

“Cậu có cảm thấy có khả năng không?” Châu Mỹ Duy nghe cô nói chuyện rất bí ấn, liền tò mò căm lấy đồng xu xem kỹ.

“Đồng xu này có từ lâu lãm rồi. Cũng không biết nó là kim loại gì. Hoa văn giống như một biểu tượng tượng trưng cho quyền lực của một gia định lớn.

Nó có những vết sờn và vết đất rõ ràng ở các cạnh. Có lẽ nó được chôn xuống đất từ rất lâu rồi. Sau đó đã được khai quật cùng với những món đồ cổ khác.

Khi còn học đại học, Châu Mỹ Duy rất quan tâm đến lịch sử thế giới, đặc biệt là lịch sử cổ đại, khi ở trong thư viện, cô ấy đã đọc rất nhiều tài liệu khảo cổ học thú vị, trong đó có rất nhiều tài liệu về hình dạng của các kim khí cổ đại.

Tuy nhiên, cô chưa bao giờ nhìn thấy hoa văn nào như hoa văn của đồng xu này.

Châu Mỹ Duy trả lại đồng xu cho cô và hỏi cô với một số nghi ngờ’Kiều Bích Ngọc, cậu lấy đồng xu này ở đâu?” Cô nhớ räng Kiều Bích Ngọc không hề quan tâm đến đồ cổ và di vật văn hóa, thậm chí cô còn nói những thứ này là do người chết đụng vào, cô có chút để ý.

Kiều Bích Ngọc nhìn xuống nó và lẩm bẩm: “Mình không biết nó đến từ đâu” “Kiều Bích Ngọc” Bé Heo đột nhiên chạy tới và hét lên hối thúc: “Mau vào phòng tiếp khách hàng đi.

Đại diện khách hàng của IP&G tới rồi, quản lý yêu cầu cô đến đó ngay bây giờ Đại diện khách hàng của IP&G.

Châu Mỹ Duy nói đùa: “Mới vừa xuống máy bay đã hoàn thành một đơn đặt hàng, IP&G lại cử người đến nhanh như vậy, quả nhiên có quan hệ là không giống nhau.

” Kiều Bích Ngọc không lại nói với cô ấy chuyện về đồng xu cũ nữa, cô thu nhặt những đồng tiền cũ không rõ nguồn gốc, tồi vi vã đến phòng tiếp khách.

“Cô thực sự là một con mèo may mắn cho công ty của họ” Người đại diện khách hàng của IP&G quả là Lucy.

Kiều Bích Ngọc không có cảm xúc gì với sự trêu chọc của cô ta: “Có chuyện gì vậy?” Luey chủ động đến gần cô, tay phải cô ta giơ lên lắc lắc ba văn kiện trên tay, trực tiếp giải thích ý định của cô ta:”Mang tới cho công ty của cô một dự án lớn.

Lần này là Nam Phi Diamond Show.

.

” “Kiều Bích Ngọc, thì ra hai người quen nhau à?” Quản lý luôn muốn lấy lòng Lucy, nhưng người đại diện của IP&G này hoàn toàn phớt lờ anh ta, anh ta lo lẳng.

“Nam Phí Diamond Show, tôi nghe nói sắp có đấu thầu rộng rãi” Quản lý cười nịnh nọt, xem qua tài u hợp đồng, mạnh mẽ bảo đảm với Lucy: “Không ngờ dự án lớn như vậy lại cho chúng tôi trực tiếp đảm nhiệm.

Cảm ơn IP&G đã tin tưởng công ty chúng tôi, chúng tôi sẽ nỗ lực hết mình..

.

Lucy quay đầu lại, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người quản lý, ánh mắt này dường như là chê anh ta phiền.

Nụ cười của quản lý đông cứng lại, đáng thương anh ta là bối, vậy mà bị liếc một cái đã im miệng, thật mất mặt, nhưng ở nơi làm việc, khách hàng là không thể đắc tội.

Quản lý ngượng ngùng cười cười: ‘Kiều Bích Ngọc, hãy chiêu đãi khách hàng thật tốt nha, tôi có việc phải đi làm đây.

” Rất thức thời mà bỏ đi Mặc dù Kiều Bích Ngọc không biết rõ về Luey lảm nhưng lấy tính cách thẳng thản của mình có lẽ cô ấy không thích giao du với mọi người Họ không giao tiếp nhiều, cũng không có nhiều tình bạn giúp đỡ lẫn nhau gì đó, nhìn chung Kiều Bích Ngọc cảm thấy Lucy người phụ nữ này có đôi mắt lạnh lùng và tàn nhãn, làm việc gì cũng đơn giản và gọn gàng “Vai trái cô bị thương rồi” LUCY đột nhiên nhìn cô và nói.

‘Vẻ mặt của Kiều Bích Ngọc lập tức trở nên cảnh giác, người phụ nữ này nhạy bén thật.

Cô vô thức nhún vai trái, hơi cau mày, quả thực hơi đau, là do tối hôm qua ở bệnh viện Nhật Bản khi bị tấn công đã đụng vào góc tường, ước tính vai sau bị bầm tím, Vậy mà cô ta cũng có thế thấy một vết thương nhỏ.

“Sao cô biết?” Giọng Kiều Bích Ngọc trở nên ngập ngừng và đoán già đoán non.

Lucy sắc bén nhìn cô rồi đột nhiên mỉm cười: “Lão đại đi công tác với cô, cô vậy mà thật sự có thế tự làm mình bị thương, tôi cũng rất khâm phục cô.

nhìn ánh mắt này của cô có vẻ không phải bị thương do vấp ngã, tấm tắc, tên nào chán sống sám là tâm can bảo bối của lão đại nhà chúng ta bị thương rồi, cô chưa đi làm nững, cáo trạng à? ” Khi Kiều Bích Ngọc nghe thấy cô ta dùng giọng âm dương quái khí như vậy, lập tức không muốn để ý tới cô ta, xoay người rời đi.

ÊI Có thể Lucy cũng cảm thấy giọng điệu của mình quá chua chát mên lo lẳng hét lên Có thế là dạo này cô ấy ở trên tầng cao của IP&G, suốt ngày đối mặt với một đám nữ thư ký, mỗi ngày đi làm đều bị chỉnh tới phiền rồi, Luch bắt đầu chán ghét bản thân nhỏ nhen như đám bà tám đó, chết tiệt, “Còn tưởng răng cô đi công tác Nhật Bản sẽ xảy ra chuyện lộn xộn, đế chúng tôi thu Lucy thật ra nhìn Kiều Bích Ngọc có chút khác biệt, không hắn là thích, ít nhất thì so với nhóm tám người phụ nữ ở văn phòng thư ký tốt hơn chút, hơn nữa cô lại vợ của lão đại, Lucy không muốn chọc tức cô.

Kiều Bích Ngọc quay lại nhìn cô ta Khuôn mặt luôn lạnh lùng của Lucy có.

chút ngượng ngùng.

Cô ta lảm nhảm: ‘Ý tôi là, thực ra cô thích hợp làm việc trong câu lạc bộ hơn.

Cô đến đó làm trợ lý huấn luyện viên đấm bốc bản súng sẽ phù hợp hơn” Kiều Bích Ngọc làm streamer như vậy cùng những người phụ nữ đó rất dễ bị dạy hư’ “Tại sao tôi lại không nghĩ tới” Kiều Bích Ngọc thì thảo trong sự ngạc nhiên Nghĩ đến điều đó, cô thật sự thà đến câu lạc bộ làm trợ lý, càng thích bản súng và đấm bốc, nhìn Lucy trước mặt, Kiều Bích Ngọc phiền muộn bắt đầu oán trách Quách Cao Minh “Tại sao anh ấy không nói cho tôi biết” Nếu Lucy có thể nghĩ ra điều đó, anh chắc chắn cũng đã cân nhắc qua Luey nhướng mày và nói với cô: “Ban đầu anh ấy nghĩ rắng cô sẽ không tìm được một công việc thích hợp, còn kêu chúng tôi thành lập công ty với tên của cô Kiều Bích Ngọc choáng váng, cô không Lucy liếc nhìn cô, điều cô không biết có rất nhiều, ngầm hiểu mà không nói.

Vi Lucy là đại diện cho khách hàng lớn của công ty họ nên công ty rất coï trọng, khi ký hợp đồng dự án mới, ngay cả ông chủ cũng muốn đích thân đến đó. Vì Kiều Bích Ngọc vẫn luôn không gặp.

được ông chủ của công ty, và tôi cũng không biết ai là Lục đại ca, nên sau khi đợi khoảng năm phút, quản lý vội vàng chạy lại và nói nhỏ vào tai cô, ông chủ tạm thời có việc đang gấp gáp chạy về, bất luận ra sao cũng phải giữ Luey lại Giờ làm việc buổi sáng trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt đã đến giờ ăn trưa.

Bé Heo và An Ninh cũng về nhà nghỉ ngơi, dù sao họ vừa mới xuống máy bay buổi sáng, rất buồn ngủ, đáng tiếc Kiều Bích Ngọc chỉ có thể ở lại để tiếp đãi Lucy.

432-1.jpg


Kiều Bích Ngọc biết cô đang nghĩ gì, thản nhiên nói: “Công ty này là của anh cả của Lục Khánh Nam”’ Luey quay đầu lại liếc nhìn cô, trong mắt có chút khinh thường: “Cô cho rắng tôi không biết những thứ trên giấy chứng nhận sao” Cô ta lạnh lùng nói: “Nhà họ Lục đã đầu tư vào rất nhiều công ty Công ty nhỏ này đã hoạt động ba bốn năm rồi, vẫn luôn không làm nên trò trống gì, nhà họ Lục sớm đã không quan tâm nó rồi”.

Cô ta vừa nói vừa giương mắt vui đùa: “Tuy nhiên, năm nay, Lục Khánh Nam đã chuyển nhượng quyền điều hành công ty này cho người khác.

Điều thú vị là từ khi cô đi làm, Lục Khánh Phong như biển mất trong chuyến công tác vậy, tìm không thấy người Lục Khánh Phong là anh cả của Lục Khánh Nam.

Không tìm được anh cả của Lục Khánh Nam? ‘Vẻ mặt của Kiều Bích Ngọc có chút kinh ngạc, cô chưa từng nghe nói qua.

Luey đã ăn uống no đủ và đi lang thang khắp công ty.

“Tôi thực sự mong chờ ông chủ nào sẽ: đến ký hợp đồng với tôi” Nói xong, Lucy đến bàn làm việc của Kiều Bích Ngọc thích thú cầm con mèo may mắn mới mua trên bàn của cô,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK