“Được rồi, lần này anh tin em”
Lúc này Tô Nhược Vân mới mỉm cười.
“Anh Dịch, cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã tin em.”
“Nhưng anh hy vọng rằng sẽ không có lần sau."
Tô Nhược Vân lắc đầu.
“Em lấy tính mạng của mình ra để thề với anh, em tuyệt đối sẽ không lừa anh đâu.”
Lâm Thanh Phượng ngáp một cái, cả đêm không ngủ nên bây giờ cơ thể già nua của bà ta cũng đang cảm thấy mệt mỏi lắm rồi.
“Vân Vân, con nghỉ ngơi cho tốt vào, đừng nghĩ đến mấy chuyện khác nữa, mọi chuyện đã như vậy rồi thì đành vậy thôi.”
Câu nói của Lâm Thanh Phương có vẻ khá vô trách nhiệm, nói xong bà ta cũng đi ra khỏi phòng bệnh luôn.
“A Dịch, con ra đây một lát.”
Mộ Dung Thụy nghiêm mặt nói.
Mộ Dung Dịch lập tức đứng dậy, đi theo Mộ Dung Thụy ra ngoài.
Chỗ này là khu vực VIP nên ở ngoài hành lang gần như không có ai cả.
“A Dịch, con có biết là cổ phiếu của công ty mình lại rớt giá rồi không?
Mộ Dung Dịch sững người.
Vì Tô Nhược Vân mới tự sát nên anh ta cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó nữa.
Nhưng mà trong những gia đình giàu có thì cổ phiếu rất dễ bị ảnh hưởng bởi những tin tức như vậy.
Trước kia, bản thân anh ta cũng đã nhờ vào chuyện kết hôn giữa mình và Tô Nhược Vân để đẩy giá cổ phiếu lên.
Nào ngờ chưa đầy một ngày mà giá cổ phiếu đã giảm xuống rồi!
Chuyện này thật sự rất đáng sợ.
“Con phải nghĩ cách giải quyết ngay đi, giá cổ phiếu vẫn còn đang giảm tiếp đấy. Không được để danh dự của nhà họ Mộ Dung chúng ta ảnh hưởng chút nào đâu.”
Mộ Dung Thụy nói như đang ra lệnh.
“Vâng”
“Có thể tận dụng luôn chuyện Vân Vân tự sát để cứu vãn được phần nào, còn cách làm cụ thể thì chắc không cần bố dạy cho con đâu nhỉ?”
“Con biết phải làm gì rồi”
“Vậy con đi làm đi” Mộ Dung Thụy nói xong
thì rời đi.
Mộ Dung Dịch quay lại phòng bệnh.
“Công ty có việc nên anh phải về đó trước, em nghỉ ngơi đi”
Danh Sách Chương: