Ôn Khanh Mộ lại muốn sán lại hôn Tô Lạc Ly nhưng Tô Lạc Ly dứt khoát ngả người ra sau nên ý định của anh không thực hiện được.
“Sao anh không hỏi em tại sao nhất quyết phải đưa Tiểu Kiệt đi?”
“Hỏi em làm gì, em muốn đưa đi thì đưa đi thôi.”
Ôn Khanh Mộ không quan tâm đến những việc này.
Tô Lạc Ly cũng nể Ôn Khanh Mô, rất nhớ ôn Khanh Mộ, lúc giằng co với Hoắc Vũ Long, anh không hỏi cô tại sao lại muốn đưa Hoắc Tư Kiệt đi.
“Em muốn đưa đi thì đưa đi, thích làm gì thì làm à?”
“Đương nhiên rồi, người phụ nữ của anh mà, đương nhiên thích làm gì thì làm.”
Ôn Khanh Mộ ra vẻ cưng chiều.
“Vậy em muốn làm chuyện xấu, anh cũng để em làm chuyện xấu à? Làm chuyện xấu anh cũng giúp em luôn?”
Ôn Khanh Mộ gật đầu không hề do dự.
“Em muốn làm chuyện xấu anh vẫn sẽ giúp
em, em muốn giết người anh đưa súng cho em, nhưng thôi đi vậy. Em muốn giết ai anh giết thay em là được, anh sợ làm em giật
mình.”
Sự cưng chiều bất chấp này làm Tô Lạc Ly thấy ấm lòng.
Tô Lạc Ly rúc vào lòng Ôn Khanh Mộ.
“Nhưng tại sao cậu em lại muốn bắt cóc em? Muốn nhận em thì tìm em chẳng phải tốt hơn à?”
Lòng Tô Lạc Ly giật thót.
“Em nói ra anh đừng giận nhé!” . Ngôn Tình Hài
“Sao thế?”
Tô Lạc Ly suy nghĩ cẩn thận, hơi do dự và rối rắm.
Ôn Khanh Mộ đột nhiên có linh tính không lành.
“Cậu em nói anh là ma cà rồng, không cho em ở bên cạnh anh, bảo em ly hôn với anh.”
Mắt Ôn Khanh Mộ loé lên một tia kinh ngạc.
Nhưng Tô Lạc Ly vừa mới dứt lời đã nâng mặt Ôn Khanh Mộ lên, hôn lên môi anh.
Chắc là sợ anh giận nhỉ.
Cho nên Tô Lạc Ly không thấy sự kinh ngạc và hoảng sợ trong mắt Ôn Khanh Mộ.
Tô Lạc Ly từ từ buông anh ra.
“Thật ra cậu em nói vậy cũng vì anh Ngọc, đúng là những lời vô căn cứ, không biết hai người đó bị sao mà cứ bàn đến vấn đề này.”
Ôn Khanh Mộ bình tĩnh lại, mặt không hề có bất kỳ cảm xúc nào.
“Anh đừng giận nhé, thật ra anh Ngọc đã nói với em từ lâu lắm rồi, còn bảo em thăm dò anh.”
Danh Sách Chương: