quá nhiều việc cho Tô Lạc Ly, hiện giờ cô đang chuẩn bị mấy ngày nữa tham gia đoàn phim.
Lúc này, Tô Lạc Ly đang ăn hoa quả, xem tỉ vi ở nhà, tận hưởng ngày tháng thoải mái này.
Doãn Cẩn dẫn Lục Uy Nhiên đi tới.
Tô Lạc Ly vừa ngẩng đầu liền thấy một cô gái khí khái anh’hùng, thân người khoảng mét:bảy lăm, buộc tóc: đuôi ngựa phía sau, nhìn dáng người này, tuyệt đối là người học võ.
“Thư ký Doãn, có chuyện gì thế?”
“Phu nhãn, đây là trợ lý kiêm vệ sĩ mà chủ tịch Ôn tìm cho cô, sau này cô ấy sẽ phụ trách ở bên cạnh chăm sóc.
cho cô, bảo vệ cô an toàn”
Lục Uy Nhiên lập tức gật đầu với Tô Lạc Ly.
“Phu nhân, tôi tên là Lục Uy Nhiên.”
“Ồ, ngồi đi, ngồi đi, đừng khách sáo”“
“Phu nhân, người tôi đã đưa đến rồi, vậy tôi về trước đây”
“Được, anh đi làm việc đi, thư ký Doãn.”
Doãn Cẩn rời đi.
Tô Lạc Ly vội vàng chào hỏi Lục Uy Nhiên: “Ngồi đi, ngồi đi, đừng giữ kẽ như thế”
Lục Uy Nhiên ngồi xuống sofa, mỉm cười với Tô Lạc Ly.
‘Vốn cho rằng người phụ nữ này trở thành vợ của Ôn Khanh Mộ, nhất định sẽ là ngư: ït kênh kiệu, nhưng không ngờ rằng, nụ cười trên mặt cô rất thuần khiết vô hại, dường như không ra vẻ chút nào, còn cực kỳ dễ gần.
Người phụ nữ như này, sao lại trói buộc được Ôn Khanh Mộ chứ?
“Cô tên là Lục Uy Nhiên, Uy nào chứ? Uy trong tường à sao?” Tô Lạc Ly đưa một quả quýt cho Lục Uy Nhiên.
Tên các cô gái thường mang theo chữ “Vi”, căn bản đều chỉ có những chữ này.
“Uy trong uy vũ”
Tô Lạc Ly sững sờ, vậy mà lại có cô gái mang chữ này trong tên của mình, xem ra cô gái này không đơn giản.
Lục Uy Nhiên nhăn mũi, huấn luyện trong lính đặc chủng, khứu giác cũng là môn bắt buộc.
“Phu nhân, cô đang dùng thuốc đông y sao?”
“A… Cái đó, tôi có vết thương ở chân, chỉ dùng thuốc đông y để ngâm chân, có lẽ ngâm lâu rồi, trên người cũng có mùi thuốc đông y, mũi cô nhạy thế:”
Lục Uy Nhiên mím môi cười.
“Phu nhân, tôi quen một bác sĩ đông y, rất giỏi, hay là tôi nhờ ông ấy viết cho cô vài đơn thuốc?”
“Cái này thì không cần đâu, bác sĩ kê thuốc đông y cho.
tôi cũng tốt lắm.”
“À, vậy à, vậy coi như tôi lắm lời rồi, thế nhưng, bác sĩ đông y tôi quen kia chuyên về phụ khoa, chuyện đau xương cốt này, sợ là cũng không thành thạo.”
Nghe Lục Uy Nhiên nói vậy, mắt Tô Lạc Ly lập tức sáng lên.
“Cô nói bác sĩ trung y kia chuyên phụ khoa?”
Lục Uy Nhiên gật đầu.
“À… Chuyện đó..
Tô Lạc Ly lập tức dịch mông sang, ngồi lại gần Lục Uy Nhiên.
“Không giấu gì cô, tôi luôn muốn điều tiết cơ thể một chút, tôi và… chồng tôi đang chuẩn bị sinh em bé, nhưng cơ thể tôi không quá khỏe, khoảng thời gian trước còn nhập viện, uống không ít thuốc, bác sĩ nói tử cung tôi lạnh, cần điều dưỡng một chứ Lục Uy Nhiên vô thức nắm tay thành quyền, nhưng rất nhanh liền buông lỏng.
Thì ra sự tinh khôn của người phụ nữ này là ở đây, muốn nhanh chóng sinh con, cho dù ngồi chắc ghế Ôn phu nhân, cho dù sau này có gì ngoài ý muốn, cũng có thể nhờ con mà được chia không ít tài sản!
Tính toán thật giỏi!
“Cái này đương nhiên không có vấn đề gì, bác sĩ trung y kia đã hơn bảy mươi tuổi rồi, rất nhiều người muốn có con đều nhờ ông ý điều dưỡng cơ thể đấy”
“Vậy cô giới thiệu giúp tôi thì thế nào? Chọn ngày không bằng gặp ngày, vừa khéo hôm nay tôi có thời gian.”
Lục Uy Nhiên cũng không thoái thác nữa.
Hai người ngồi trên xe, đi thẳng tới chỗ bác sĩ trung y mà Lục Uy Nhiên nói kia.
Cả quãng đường, Tô Lạc Ly luôn nói chuyện cùng Lục Uy Nhiên, thỉnh thoảng lại nhìn phong cảnh bên ngoài.
Lục Uy Nhiên cũng bí bách, người có thân phận như Ôn Khanh Mộ, phu nhân của anh ra ngoài đương nhiên cũng kéo theo một đoàn đông, nhưng ngoài tài xế ra, bên cạnh Tô Lạc Ly không có ai cả.
Cứ lơ là cảnh giác như này sao?
Đây lại là một cơ hội tốt khó lòng gặp được.
Nếu xử lý cô ở đây, chắc là người không biết quỷ không hay, đến lúc đó cô ta lại nghĩ cách trốn tránh trách nhiệm.
Lục Uy Nhiên nhếch môi cười.
Người phụ nữ này căn bản đang tự tìm đường chết!
“Sắp đến chưa?” Tô Lạc Ly rời ánh mắt khỏi cửa sổ.
“Chưa đâu, bác sĩ trung y này sống khá xa, lớn tuổi rồi, không thích ồn ào, tự mình tìm chỗ sống ở trên núi.”
“Ồ, thì ra là thế, người tài giỏi như này, tính cách thường thích yên tĩnh”
Tô Lạc Ly cũng thể hiện là mình hiểu được.
Lục Uy Nhiễn vừa quay đầu liền nhìn gương chiếu hậu, cách bọn họ khoảng hai trăm mét có một chiếc xe bám theot Biển số của chiếc xe kia bắt đầu bằng chữ O!
Biển số xe của thành phố Z toàn bộ bắt đầu bằng chữ Z, chỉ có xe dưới trướng Dark Region mới bắt đầu bằng chữ øI Lễ nào…
Lục Uy Nhiên ý thức được, chiếc xe này có lẽ là phụ trách bảo vệ Tô Lạc Ly, cô ta nhớ Doãn Cẩn từng nói, cô †a có thể chờ Tô Lạc Ly tham gia đoàn phim rồi theo cô cũng không muộn, khoảng thời gian này, sẽ do người của Ôn Khanh Mộ phụ trách bảo vệ Tô Lạc Ly.
Thì ra những người này không bảo vệ Tô Lạc Ly ngoài sáng, mà là ẩn mình bảo vệ cô.
Sợ là vì đi theo khoảng cách gần, Tô Lạc Ly không quen, hoặc là không tiện, nên mới tìm nữ vệ sĩ kiêm trợ lý như cô ta, phụ trách bảo vệ gần Tô Lạc Ly.
Trời ạt Xem ra Ôn Khanh Mộ rất để ý đến Tô Lạc Ly!
Không ngờ lại sắp xếp tốt như thế.
Cô ta thật sự đã xem nhẹ Ôn Khanh Mộ, †a thật sự không tiện ra tay.
šu như này cô “Uy Nhiên… Uy Nhiên…” Tô Lạc Ly liên tiếp gọi hai tiếng.
Lúc này Lục Uy Nhiên mới hồi thần lại.
“Sao thế, phu nhân?”
“Không sao, thấy cô hơi hoảng hốt, cơ thể không thoải mái sao?”
“Không phải, trong núi không khí trong lành, yên tĩnh như này, khiến người khác nhìn mà mê đắm.”
“Đúng vậy, tôi cũng rất thích, thành phố quá ồn ào, thỉnh thoảng yên tĩnh một chút, cảm thấy hay lắm”
Lục Uy Nhiên cười với Tô Lạc Ly.
“Phu nhân, có câu này không biết có nên hỏi hay không, cô và ông chủ đều trẻ như thế, sao lại vội vàng muốn sinh con chứ?”
Hiển nhiên Tô Lạc Ly hơi ngại.
“Tình hình của tôi hơi phức tạp, không nói rõ với cô được, lúc đầu là tôi muốn sinh, nhưng mãi không có thai được, cứ bị thương mãi, giờ là anh ấy muốn sinh, tôi liền chuẩn bị điều dưỡng cơ thể cho tốt, chuẩn bị sinh một đứa nhỏ khỏe mạnh.”
“Ồ, là thế à”
Lục Uy Nhiên thầm nghĩ xấu, Ôn Khanh Mộ trẻ như thế, căn bản không lo đến chuyện người thừa kế, sao có thể trẻ như này đã muốn sinh con chứ.
Rõ ràng Tô Lạc Ly đang nói dối!
Khu Rainbow Màn đêm buông xuống, vì có khá nhiều việc, vì thế Ôn Khanh Mộ về nhà muộn hơn một chút.
Hiện giờ là chín giờ tối, Ôn Khanh Mộ đi thẳng lên tầng, mở cửa phòng ngủ ra, nhưng không thấy Tô Lạc Ly đâu!
Người đâu rồi?
Trong phòng khách không có, phòng ngủ cũng không cóI Tô Lạc Ly đi đâu rồi?
Buổi chiều bảo là Doãn Cẩn dẫn Lục Uy Nhiên đến, lẽ nào…
Ôn Khanh Mộ có một dự cảm không lành!
“Ly Ly!”
Ôn Khanh Mộ liền ra ngoài, chuẩn bị xông đi tìm Tô Lạc Ly.
Danh Sách Chương: