Mục Nhất Hân hét toáng lên, tiếng hét cao vút tưởng chừng sắp đâm thủng bầu trời.
“Trời ơi cái con bé này, cháu sắp khiển tại bác điếc rồi đây này!” Trong lúc họ nói chuyện, Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly đã đến nơi.
“Chú, thím!” Mục Nhất Hân vô cùng kích động, cô ấy cứ kéo tay Tô Lạc Ly không chịu buông ra.
“Không ngờ thần tượng của mình lại chính là thím của mình! Ôi trời ơi, ông trời đối tốt với con quá! Thím ơi, thím biết không? Cháu là trưởng fanclub toàn cầu chính thức của thím đó!” “Ra là cháu à, cảm ơn cháu nhé”
Dạo trước Từ Tinh Như nói cho Tô Lạc Ly biết có người thành lập fanclub toàn cầu cho cô, khi ấy cô còn rất ngạc nhiên, hóa ra là người nhà mình.
“Được rồi, được rồi, cháu đừng chặn đường chú thím của cháu vào nhà”
Mục Nhất Hân kích động chạy vào báo tin.
Lại gặp Diệu Hướng Vân, Tô Lạc Ly cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Ôn Khanh Mộ nhìn hai người.
“Chị họ, em vào gặp bác trước đã, chị chăm Sóc Lạc Ly giúp em, nhờ chị giới thiệu người nhà cho cô ấy làm quen”
“Được, em vào gặp bác em đi.”
Ôn Khanh Mộ nhìn Tô Lạc Ly ý bảo cô yên tâm, sau đó đi thẳng vào trong nhà.
“Lạc Ly à, mấy ngày trước ở đài truyền hình, thật là ngại quá, em xem chị cũng không biết... ôi trời, đúng là người một nhà lại không nhận ra nhau mà!”
“Chị họ, chị đừng nói thế mà, chuyện cũng qua rồi. Hơn nữa chị cũng không biết quan hệ của bọn em, cũng tại bọn em không nói cho người trong nhà biết”
Tô Lạc Ly mỉm cười lúng túng, nhiều người thể này cô không nhớ ngay được.
“Con bé này giới thiệu cái gì thế hả? Để chị giới thiệu cho em”
Diệu Hướng Vân giải thích tỉ mỉ cho Tô Lạc Ly nghe.
Danh Sách Chương: