Hạ Liên không cần phải nói cô ta cũng đoán được!
"Có phải em nói chuyện Tô Lạc Ly sảy thai cho cô ta biết không?"
Hạ Liên cắn môi gật đầu.
"Em bị ngốc à! Hạ Liên!" Tiêu Mạch Nhiên chợt kinh hãi. "Chị Mạch Nhiên, em không thích Tô Lạc Ly, không thích nhìn họ đối xử với chị như vậy! Tô Lạc Ly lấy oán trả ơn, nhớ lúc trước cô ta bị Tô Nhược Vân vu khống cô ta ăn cắp dây chuyền, chị giải vây giúp cô ta! Lúc cô ta bị mắng là người thứ ba, bị mọi người đòi đánh, cũng là chị đăng Weibo ủng hộ cô ta. Phim của cô ta công chiếu, chị Mạch Nhiên tuyên truyền giúp cô ta, chị đã giúp cô ta bao nhiêu lần rồi!"
Tiêu Mạch Nhiên cúi đầu xuống, đúng là cô ta thật lòng muốn giúp Tô Lạc Ly.
"Nhưng cô ta thì sao? Cô ta đền đáp chị thể nào? Cô ta cướp sếp Ôn!"
Tiêu Mạch Nhiên cũng bất lực.
"Chuyện này không thể trách Lạc Ly được, cô ta và A Khanh đã kết hôn hơn một năm rồi, cũng đâu thể xem là cướp được, do chị tự suy nghĩ nhiều thôi."
"Sao lại không xem? Chỉ kết hôn hơn một năm thôi mà, chị và sếp Ôn đã qua lại mấy năm rồi! Nếu không phải tại cô ta thì sếp Ôn và chị đã ở bên nhau từ lâu rồi!"
Hạ Liễn phẫn nộ cực kỳ. !Tiêu Mạch Nhiên cũng không muốn nói đến chuyện này.
"Hạ Liên, những chuyện này đã qua rồi, chị không muốn nhắc lại"
"Nhưng em không nuốt nổi cơn giận này! Chị Mạch Nhiên, chị tốt với sếp Ôn đến vậy, yêu sếp Ôn đến thế! Chị lòng dạ lương
thiện, không so đo thiệt hơn nhưng em không nỡ nhìn chị bị người ta ức hiếp!"
Hạ Liên nói mà giận sôi.
"Cho nên em nói chuyện Tô Lạc Ly sảy thai cho cô ta biết?".
"Đúng vậy, em muốn nói cho cô ta biết lòng sếp Ôn không hề có cô ta, sếp Ôn không chấp nhận đứa con của cô ta! Nhưng Tô Lạc Ly đó vẫn.."
Hạ Liên thở dài chán nản.
Thật ra sau khi Tiêu Mạch Nhiên biết chuyện Tô Lạc Ly sảy thai, hình như cũng có ý mong hai người họ hãy cãi nhau, nói không chừng sẽ đổ vỡ.
Nhưng nào ngờ họ vẫn ở bên nhau!
"Tại Tô Lạc Ly cả, đúng là hồ ly tinh, cứ quấn lấy sếp Ôn mãi! Biết mình sảy thai rồi, sếp ăn không chấp nhận đứa con của cô ta nhưng vẫn mặt dạn mày dày đi theo sếp Ôn!"
"Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, cuối cùng chuyện gì xảy ra vậy?"
Tiêu Mạch Nhiên không hề muốn nhắc đến những chuyện này.
"Sếp Ôn đã tra được em rồi, cô bạn ở Hội liên hiệp phụ nữ gọi điện nói với em rằng mấy ngày nay có người đang điều tra. Chị Mạch Nhiên, sợ rằng sếp Ôn đã biết em rồi, em nên làm thế nào đây? Với tính tình của sếp Ôn, chắc chắn anh ta sẽ không tha cho em đâu!"
“Hạ Liên, em thật hồ đồ, em làm vậy không phải..”
Tiêu Mạch Nhiên thở dài.
“Không phải giúp chị mà là hại chị đó!”
“Chị Mạch Nhiên, em cũng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này! Ai biết sếp Ôn lại điều tra đến Hội liên hiệp phụ nữ chứ!”
“Bây giờ mối quan hệ giữa chị và anh ấy vốn đã căng thẳng, lại xảy ra chuyện thế này...”
“Chị Mạch Nhiên, chị nhất định phải giúp em, nhất định phải giúp em! Liệu sếp Ôn, sếp Ôn có giết em không?”
Đến lúc này Hạ Liên mới bắt đầu thấy sợ.
Tiêu Mạch Nhiên hít sâu một hơi, cố gắng khiển bản thân bình tĩnh lại.
“Em xem lịch trình làm việc của chị rồi đẩy lùi tất cả công việc hiện tại của chị lại. Chị
sẽ đích thân đến gặp anh ấy”
“Vâng”
“Nhưng Hạ Liên à, sợ rằng em không thể đi theo chị được nữa.”
Hạ Liên sửng sốt, cuối cùng thở dài một hơi, không nói gì.
“Vậy cô cứ tự nhiên nhé, khi nào sếp Ôn họp xong tôi sẽ báo cho anh ấy ngay”
Nói xong Doãn Cẩn lại rời đi.
Tiêu Mạch Nhiên chờ trong phòng nghỉ hai tiếng rưỡi.
Cuối cùng Ôn Khanh Mộ cũng họp xong, anh vừa đi ra Doãn Cẩn đã lập tức bước đến.
“Sếp Ôn, cô Tiêu đã chờ anh hai tiếng rưỡi rồi, anh có muốn gặp không?”
“Cô Tiêu nào?”
Danh Sách Chương: