Trước cửa cửa hàng thời trang danh tiếng, đây là cửa tiệm đặt may cao cấp chuyên phục vụ tầng lớp thượng lưu.
Thẩm Quân Dao chỉnh sửa lại chiếc đầm có phần lỗi thời trên người, cô ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước vào, cô thực sự quá khao khát những ngày tháng trước đây, còn bây giờ cô không đủ tiền để mua một bộ trang phục ở đây.
Nhưng cô vẫn muốn có được sự tôn trọng và ngưỡng mộ của nhân viên phục vụ, cảm giác được coi là khách quý khiến cô thấy mình được đối đãi như là nữ hoàng.
Thẩm Quân Dao và Lục Tuấn Hiên tuy đã trong trạng thái hôn nhân tan vỡ nhưng trong mắt người ngoài, việc này không hề được truyền ra ngoài, Lục Tuấn Hiên đương nhiên cũng không muốn mất mặt, vì thế Thẩm Quân Dao vẫn có thể hưởng thụ thân phận Lục phu nhân.
"Xin chào, Lục phu nhân. Đã lâu không thấy cô tới tiệm, gần đây rất bận sao?" Nữ giám đốc thân mật bước tới tiếp đón, ánh mắt tinh tường quan sát Thẩm Quân Dao.
Thẩm Quân Dao vén lọn tóc dài, mỉm cười: "Đúng vậy, gần đây bận quá, tôi thường mua trang phục ở nước ngoài, rất ít khi mua ở trong nước."
"Gần đây chúng tôi có kiểu dáng mới, giới hạn số lượng trên phạm vi toàn cầu, trong tiệm tôi cũng chỉ có một bộ, Thẩm phu nhân có muốn xem không?"
"Được, tôi xem nào." Thẩm Quân Dao giả bộ không hề thiếu tiền như thước đây.
Nữ giám đốc lập tức dẫn cô tới chỗ trang phục trên người ma nơ canh, trên bề mặt ren có thêu những viên kim cương hồng hiếm có, sáng lấp lánh, đường kim mũi chỉ đều vô cùng tinh tế, mặc lên người chắc chắn sẽ rất nổi bật.
"Tôi thấy bộ đồ này rất hợp với số đo của Lục phu nhân, cô có muốn thử không?" Nữ giám đốc đương nhiên muốn Thẩm Quân Dao yêu thích và mua bộ này.
Dù sao thì Thẩm Quân Dao trước đây tiêu tiền như nước, những trang phục giới hạn số lượng cô ta nhất định sẽ là người đầu tiên giành mua, chỉ sợ niềm vinh dự này bị người khác cướp mất.
Thẩm Quân Dao ngắm nhìn bộ đầm dài, trong lòng nghĩ thầm, cô chắc chắn có thể mặc vừa, có điều nếu như thử xong mà không mua thì sẽ thật mất mặt, nhưng người ở đây nói rất dễ nghe thật khó từ chối.
Ngẫm nghĩ sau này cô thường chỉ nghe khen vài câu lập tức trả tiền, bây giờ không có tiền mới tiếc nuối tại sao ngày đó mình lại tiêu tiền phung phí tới vậy.
"Sao vậy? Lục phu nhân có muốn thử không?"
"Thôi, hôm nay tôi không có thời gian, chỉ tới xem vậy thôi, lần sau có thời gian lại tới!" Thẩm Quân Dao lấy lí do, ngắm nghía toàn bộ trang phục trong tiệm, cảm thấy bộ nào cũng hấp dẫn.
Bình thường cô yêu thích nhất là kim cương đá quý, quần áo túi xách, những thứ này trở thành vật đời thường của cô, nhưng bây giờ cô thực sự chỉ có thể nhìn không có tiền mua.
Thẩm Quân Dao được đưa ra ngoài, nhưng cô có thể nhận ra giám đốc vô cùng thất vọng, hơn nữa mấy nhân viên phục vụ gần đó cũng đang thì thầm to nhỏ, như thể nói cô không mua nổi.
Thẩm Quân Dao ỉu xìu đi sang một bên, cô nghiến răng, cười nhạt một tiếng.
Không, cô vẫn sẽ có tiền, chỉ cần Lục Tuấn Hiên đồng ý trả cho cô một tỉ tiền phí li hôn cô sẽ có thể sống thoải mái một thời gian dài, vì thế việc này cô không thể nhượng bộ.
Cô nhất định phải lấy được một tỉ từ tay Lục Tuấn Hiên, nếu anh ta không cho thì cuộc hôn nhân này cứ thế kéo dài, tuy nhiên cô có dự cảm, Lục Tuấn Hiên không muốn kéo dài thêm nữa, vì anh ta muốn nhanh chóng kết hôn với người phụ nữ khác.
Cô thực sự muốn biết, tới nay là ả đàn bà mặt dày nào quyến rũ Lục Tuấn Hiên? Có xinh đẹp bằng cô hay không?"
Trong lòng Thẩm Quân Dao rất không cam tâm, tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của cô đã trao cho Lục Tuấn Hiên, bây giờ anh ta quay lưng lại lấy người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp khác, người chồng mà cô dày công uốn nắn cứ như thế thuộc về người phụ nữ khác?
Thẩm Quân Dao giận dữ nghiến răng, cô đột nhiên nhớ tới thư kí của Lục Tuấn Hiên trước đây thân thiết với minh, cô liền gọi vào số điện thoại của người thư kí đó.
"Alo, Lục phu nhân." Đầu dây bên kia mỉm cười ngạc nhiên.
"Tiểu Lâm, tôi tìm cô có chút việc, cô biết Lục Tuấn Hiên hiện đang hẹn hò với người phụ nữ như thế nào không?"
Nữ thư kí có phần né tránh nói: "Tôi không biết! Lục tổng hình như không có bạn gái."
"Cô đừng giấu tôi, trước đây tôi đối xử với cô không tồi! Còn nói tốt cho cô trước mặt Lục Tuấn Hiên, tiền thưởng lần trước của cô cũng là tôi giúp cô giành được, cô báo đáp cho tôi như vậy sao?" Thẩm Quân Dao cười nhạt, rất tức giận.
"A, Lục phu nhân, tôi nghe nói cô và Lục tổng đã li hôn rồi, sao cô còn quan tâm tới việc của anh ấy?"
"Ai nói chúng tôi đã li hôn? Tôi vẫn còn là vợ của anh ấy! Mau nói cho tôi biết ả hồ li tinh đó là ai?" Thẩm Quân Dao bực tức hỏi.
"Đó là một tiểu thư nhà giàu, tôi từng gặp hai lần, là con lai, nghe nói gia tộc của cô ấy cũng sánh ngang với nhà họ Lục." Tiểu Lâm đành nói thật lòng: "Nhưng tôi cũng chỉ biết có từng đó thôi, những việc khác tôi không biết."
Thẩm Quân Dao nghe xong quả nhiên lại nổi điên lên, thì ra Lục Tuấn hiên vẫn muốn dùng hôn nhân của mình tạo thêm nhiều tiền bạc hơn cho công ty của anh ta, chả trách anh ta đích thân tìm cô đòi li hôn.
Bây giờ cô càng chắc chắn hơn, Lục Tuấn Hiên muốn li hôn với cô, không có cửa đâu, không có một tỉ cô thà chết cũng không li hôn.
Lúc này, Lục Tuấn Hiên đang ngồi trong tiệm trà chiều cùng tiểu thư Emily uống trà, Lục Tuấn Hiên mỉm cười: "Tôi làm ảo thuật cho em xem nhé."
"Được thôi!" Emily mỉm cười rất đáng yêu.
"Nhắm mắt lại." Lục Tuấn Hiên dịu dàng yêu cầu.
Emily lập tức nhắm mắt, lại còn lấy tay bịt mắt lại.
Lục Tuấn Hiên lấy trong túi ra một chiếc hộp nhung màu xanh da trời, đặt bên cạnh chén trà của cô, anh mỉm cười nói: "Được rồi, mở mắt ra xem nào."
Emily mở mắt ra liền nhìn thấy trên bàn có một chiếc hộp, cô vui mừng nói: "Quà tặng cho tôi sao?"
"Em mở ra xem có thích không, tôi tận tay chọn cho em đấy." Lục Tuấn Hiên mỉm cười, hi vọng mang lại bất ngờ cho cô.
Emily khẽ mở hộp ra, bên trong là một sợi dây chuyền, cô lập tức vui mừng: "Ôi, đẹp quá, tôi rất thích!"
Lục Tuấn Hiên nhìn sắc mặt của cô, đó là nụ cười thật lòng yêu thích, anh lập tức mừng thầm, xem ra món quà đắt đỏ mà anh mua này quả nhiên rất phù hợp với ý thích của cô.
"Cám ơn anh, Tuấn Hiên, anh đối xử với tôi tốt quá, tôi rất cảm động." Emily nhìn anh tỏ vẻ xúc động.
Lục Tuấn Hiên liền đưa tay nắm lấy tay cô, ánh mắt chứa chan tình cảm sâu nặng: "Emily, anh thực sự rất thích em, có thể nói em là người con gái mà anh yêu nhất, anh yêu em."
Lục Tuấn Hiên tỏ tình cũng không phải đóng kịch mà là anh thực sự yêu Emily, vì chính sự lương thiện, hào phóng của cô, không biết cô tốt hơn Thẩm Quân Dao năm xưa bao nhiêu lần.
Emily cắn môi nói: "Em cũng thích anh, nhưng..."Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK