Màn đêm tựa như một chiếc lưới khổng lồ, bao phủ lấy cả thủ đô, dù cho có mở đèn chiếu sáng, có thể là do tầm nhìn không rõ, ánh mắt của Hỏa Hỏa nhìn chăm chú về phía trước, hiện giờ, cô nhất định phải tới ngay nơi mà Locke chỉ dẫn.
Khi chạy ra khỏi những con phố đông đúc của thủ dô, Hỏa Hỏa đột nhiên nhớ ra chiếc xe mình đang lái là của Tịch Phong Hàn, xe của hắn chắc chắn có hệ thống định vị, mà cô nhất định không thể để cho ba mẹ gặp nguy hiểm được. Vì vậy, cô quyết định đổi xe. Đang lúc cấp bách, cô nhìn thấy một chiếc xe đang dừng nghỉ ở bên đường, đó là một người đàn ông trẻ tuổi, đang đứng hút thuốc, Hỏa Hỏa dừng xe ở bên cạnh, cô đi về phía người đàn ông kia. Người đàn ông thấy cô bước tới, dáng người cao gầy yểu điệu, lại thêm chiếc áo gió cô mặc trên người khiến hắn càng càng thêm kinh ngạc đến mức há mồm trợn mắt.
Mãi cho tới khi Hỏa Hỏa lại gần, móc một khẩu súng từ trong túi ra nhắm thẳng vào đầu hắn, "Anh đẹp trai, mượn xe dùng một lát nhé, trong vòng ba ngày không được báo cảnh sát."
Người đàn ông này vậy mới phát hiện, hóa ra cô gái xinh đẹp này muốn ăn cướp, hắn lập tức bị dọa tới mức giơ cao hai tay, ngoan ngoãn đưa chìa khóa xe ra, Hỏa Hỏa cũng không muốn cướp xe của hắn, cô lấy chìa khóa xe mình ra đưa lại cho hắn, "Anh dùng tạm xe tôi đi."
Người đàn ông thấy cô ngồi vào xe, khởi động chạy đi, sau đó nhìn chiếc xe mà mình vừa được cho chìa khóa, ồ lên một tiếng, hóa ra là một chiếc Rolls Royce, có phải hắn hời rồi không?
Hắn lại ngây người nhìn theo chiếc xe việt dã đang rời đi của mình, sau đó lập tức mở cửa xe ra, cảm nhận mùi vị lái xe sang, đồng thời, hắn cũng chẳng nề hà gì mà lái xe rời đi.
Hỏa Hỏa tiếp tục đi theo tuyến đường đã định ban đầu, cô vội vã tới nơi đó vô cùng, bởi cô biết rằng, nhất định Locke sẽ không chọn nơi ở gần nội thành, vậy nên cô vẫn phải đi một đoạn đường dài nữa.
Quả nhiên sau khi người của Tịch Phong Hàn lấy được dữ liệu trong máy tính của Hỏa Hỏa, hai vệ sĩ khác lập tức đuổi theo dấu vết của chiếc xe bị Hỏa Hỏa lái đi, rất nhanh đã tìm được một nơi ở trong thành phố, liền cấp tốc điều hai cảnh sát tới kiểm tra. Tuy nhiên, tin tức được truyền về lại là một người đàn ông đang lái chiếc xe đó.
Người đàn ông đó được đưa cho chiếc xe này, mà xe của hắn thì đã bị cướp mất, bị một cô gái rất trẻ, rất xinh cướp đi mất.
Tịch Phong Hàn đứng ở trước bàn nghe thấy lời báo cáo này, sắc mặt hắn lại càng nặng nề khó coi đến cực điểm. Hỏa Hỏa đang làm gì vậy chứ? Tại sao lại muốn cắt đuôi hắn? Lẽ nào cô thật sự định một mình đối mặt với Locke sao?
Locke sao có thể bỏ qua cho cô chứ?
"Đã tra được gì trong máy tính rồi?" Tịch Phong Hàn hỏi chuyên gia máy tính bên cạnh.
"Bọn họ dùng một loại lệnh rất phức tạp để trao đổi với nhau, tường lửa bảo mật kỹ vô cùng, chúng toi vẫn đang cố để phá vỡ." Chuyên gia máy tính rõ ràng không hề lười biếng, trán của hắn đã toát đầy mồ hôi.
Tịch Phong Hàn không muốn làm bọn họ áp lực hơn, mà vào đúng lúc này, một người đàn ông trên mặt có vết sẹo bước tới, hắn là Cố Lượng, đội trưởng của đội nhiệm vụ bí mật, hắn tôn kính mà bước tới trước mặt Tịch Phong Hàn nói, "Ngài tổng thống, vẫn chưa tra được địa điểm dừng chân của Locke sao?"
"Vẫn đang tìm."
"Không ngờ hắn lại xảo quyệt tới vậ, hắn ta cố tình chọn thời điểm này để vào nước chúng ta, vừa khéo là mấy ngày nay thủ đô của chúng ta đều rất ân u, sương mù dày đặc, điều này khiến hắn có nơi ẩn nấp.
"Không sai, trong thành phố còn đỡ, nếu như là ngoại thành, cho dù là mặt trời mọc thì sương mù cũng sẽ dày đặc không tan, mà ở phía tôi, điều này cũng sẽ ngăn cản việc tuần tra của chúng tôi." Trì Dương ở một bên cũng nói.
Nắm đấm của Tịch Phong Hàn ngày càng siết chặt, tất cả những tin tức xấu đều ập đến làm lòng hắn lại càng gấp gáp hơn.
Hắn chỉ vẫn luôn không hiểu nổi, tại sao Hỏa Hỏa lại không xin sự giúp đỡ từ hắn, lẽ nào trong tay Locke còn có điểm yếu nào sao? Khiến cô không thể không dấn thân mạo hiểm? Rốt cuộc là Locke còn thứ gì có thể uy hiếp được cô chứ?
Mà vào lúc này, Trì Dương ở bên cũng nhận được một cuộc điện thoại, hắn giật mình hỏi người bên kia đầu dây, "Thật là vậy sao?"
Sau khi có được câu trả lời của đối phương, Trì Dương cúp máy, tới bên Tịch Phong Hàn lo lắng nói, "Tịch thiếu, vừa rồi tôi nhận được tin vợ chồng Sở Liệt đã bị bắt cóc, dường như kẻ bắt cóc là người ngoại quốc."
Tịch Phong Hàn cũng kinh ngạc không thôi, "Chuyện xảy ra lúc nào?"
"Vào khoảng ba giờ chiều ngày hôm nay, khi bọn họ ra ngoài liền bị người bắt cóc, hiện giờ không rõ tung tích."
Cố Lượng cảnh giác vô cùng híp mắt nói, "Lập tức cho người gửi đoạn video ghi lại vụ bắt cóc của vợ chồng Sở Liệt qua đây, có lẽ là có liên quan tới Locke."
"Cậu chắc chắn chứ?"
"Chỉ là trực giác thôi, Sở Liệt mà một trong những nghị sĩ quan trọng của nước ta, ở trong nước, với thân phận của ông ấy thì có lẽ chẳng đám xã hội đen nào dám đụng vào. Có lẽ là do người của Locke ra tay."
Tịch Phong Hàn lập tức ra chỉ thị cho Trì Dương," Bảo phía cảnh sát gửi hết những đầu mối hiện có qua đây để Cố Lượng xử lý."
"Vâng!" Trì Dương nói xong liền qua một bên gọi điện, đôi mắt Tịch Phong Hàn nhắm chặt lại, hắn cảm giác rằng chuyện này có vẻ phức tạp hơn hắn tưởng!
Cuộc triền miên buổi chiều đó, sự chủ động của Hỏa Hỏa có lẽ chính là lời cáo biệt của cô, cô biết rằng bản thân mình phải xông vào nguy hiểm, thậm chí, cô cũng biết tính mạng mình cũng chẳng bền lâu, Tịch Phong Hàn tự trách và áy náy vô cùng, nếu như lúc đó hắn có thể nhận ra, hắn tuyệt đối sẽ không để cô rời đi. Trì Dương mở máy tính, mở mail ra, rồi mở tiếp những manh mối và phía cảnh sát vừa gửi tới. Cố Lượng lập tức ngồi xuống, tỉ mỉ nghiên cứu đoạn video đó, trong video tuyệt không có cảnh tượng bắt cóc đặc biệt gì, mà là đoạn video khi phía cảnh sát lần theo chiếc xe thì phát hiện, xe của Sở Liệt bị một người đàn ông ngoại quốc lái, sau đó tiếp tục lần theo chiếc xe của Sở Liệt. Sau khi người đàn ông đó bỏ chiếc xe lại trong một con hẻm nhỏ liền ngồi lên một chiếc xe màu xám mang biển số giả rời đi.
Cố Lượng phóng to đoạn video mờ mờ đó lên, tuy gương mặt của người đàn ông ngoại quốc kia không rõ ràng, thế nhưng từ đường nét góc cạnh đã khiến hắn nhận ra ngay, "Quả nhiên là thuộc hạ của Locke, tên sát thủ này là Dã Lang, là một trong những thuộc hạ đắc lực của Locke."
"Tại sao hắn lại muốn bắt cóc vợ chồng Sở Liệt? Giữa Locke và vợ chồng Sở Liệt có ân oán gì sao?" Tịch Phong Hàn nhìn Cố Lượng. Cố Lượng cũng hoàn toàn không rõ, hắn lắc đầu, "Tôi cũng chưa nghĩ ra, theo lý mà nói, Locke không thể xuống tay với vợ chồng Sở Liệt được. Hiện giờ hắn đang ở trong nước, thứ mà hắn không muốn lôi kéo tới nhất chính là sự chú ý của gia tộc chính trị. Điều này rất nguy hiểm đối với thân phận của hắn, hơn nữa khi hắn vào nước, chuyện đầu tiên mà hắn làm lại là bắt cóc vợ chồng Sở Liệt. Điều này quả thật khó mà hiểu nổi."
Chuyên gia vi tính ở một bên, đầu ngón tay lướt như bay trên bàn phím cố gắng phá tường lửa, mò hôi trên trán to như hạt nước lớn, rõ ràng là đang liều mạng để đấu lại. Tịch Phong Hàn cảm thấy tim như bị bóp đến phát đau, hắn khẽ nói thầm trong lòng, Hỏa Hỏa, em đừng bỏ lại anh, anh không thể mất đi em.
"Sương mù quá dày, chúng tôi không lần theo nổi chiếc xe bị trộm đó, cũng không chụp được biển số xe." Thời gian càng trôi đi, lại càng nhiều tin xấu ập đến, Tịch Phong Hàn cắn răng nói, "Vậy thì đừng bỏ qua bất kỳ một giao lộ nào, phải tra xét cho thật rõ."Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK