Mục lục
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Thư Hàng cực kì khó chịu. Hắn dồn hết lực lượng và công pháp toàn thân vào một quyền, vốn dĩ là muốn lấy cứng đối cứng với lôi long.

Thế nhưng quyền của hắn còn chưa chạm vào lôi long thì con rồng ấy đã tự nổ tung trước.

Thiên kiếp này quả thực có ý thức của riêng nó, chứ không phải là thiên kiếp theo quy trình như khi các tu sĩ khác độ kiếp.

"Ầm ầm ầm!"

Ánh sáng khi lôi long nổ tung phủ kín cả người Tống Thư Hàng. Sức mạnh của thiên kiếp ẩn giấu trong lôi long đánh thẳng vào nhục thân của Tống Thư Hàng, bỏ qua mọi loại vật phẩm phòng ngự trên người hắn!

Tuy trận pháp phòng ngự trên áo cà sa ngọc bích đã bị phá, thế nhưng bản thân nó vẫn là một pháp y phòng ngự rất cường đại. Vậy mà lúc này, sức mạnh của lôi long thiên kiếp lại xuyên thẳng qua áo cà sa ngọc bích mà đánh vào nhục thân của Tống Thư Hàng.

Lực lượng của lôi long bùng nổ, chỉ trong nháy mắt, Bất Động Kim Cương Thân của Tống Thư Hàng bị phá vỡ, hiệu quả của Cương Thủ trên hai tay cũng bị giải trừ.

Lực lượng lôi kiếp xông thẳng vào, tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn.

Lực lượng của thiên kiếp có thuộc tính khắc chế chân khí và linh lực của tu sĩ. Sau khi kiếp lôi vào trong cơ thể thì chân khí của Tống Thư Hàng không ngừng tan rã.

Kiếp lôi bắt đầu xâm nhập tám đan điền của Tống Thư Hàng thông qua kinh mạch.

Tống Thư Hàng cảm thấy người mình bị giật điện nhũn cả ra, cơ bắp toàn thân đều không khống chế được… cảm giác không thể điều khiển thân thể của mình này khiến cho người ta nổi điên.

- Mẹ kiếp. – Tống Thư Hàng nghiến răng, hắn sẽ không buông tay dễ dàng như vậy.

Hắn điều động toàn bộ tinh thần lực ở mi tâm, không hề giữ lại. Tinh thần lực dẫn dắt Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí trong cơ thể đối kháng với lực lượng của lôi long thiên kiếp.

Nỗi đau đớn trên nhục thân và nỗi thống khổ vì điều động tinh thần lực đồng thời tấn công Tống Thư Hàng, tiếng rên trầm thấp tràn ra từ yết hầu của hắn.



“Sắp chết rồi, mình sắp chết rồi.” Thông Nương đáng thương trong túi thu nhỏ một tấc cũng kêu gào thảm thiết.

Trước khi Tống Thư Hàng độ kiếp đã quên lấy cô ra mà cứ thế mang cô theo người.

Mấy đợt thiên kiếp trước đều bị Tống Thư Hàng dùng Nghịch Lân đao pháp ngăn cản hết, không hề làm tổn thương đến người hắn, cho nên Thông Nương cũng được bảo vệ an toàn, chẳng chịu một chút thương tổn mảy may.

Nhưng nay lôi long đánh thẳng vào người Tống Thư Hàng, bỏ qua mọi loại phòng ngự, Thông Nương không thể né tránh. Cho dù người chịu kiếp là Tống Thư Hàng, thế nhưng cô ở ngay trên người hắn cũng bị uy lực của lôi long thiên kiếp lan tới. Cô cảm thấy thân thể mình sắp bị nướng khét, hơi nước trong cơ thể thì bị rút cạn rất nhanh.

Điều làm cho Thông Nương bi thương hơn là cô vất vả lắm mới nhú ra được một cái mầm, thế mà đã bị lôi long thiên kiếp đốt thành tro bụi.

Nếu không phải cô bám rễ trên Ngộ Đạo thạch nên rễ hành được Ngộ Đạo thạch bảo vệ, thì lôi long thiên kiếp này lan đến đã lấy mạng cô rồi!

“Ta không cam lòng, ta khổ luyện gian nan như thế mà vừa mới xuống núi đã bị ni cô kia túm lấy giam mấy trăm năm. Khổ sở lắm mới được thả ra ngoài tự do thì lại bị tên tu sĩ con con này bắt được. Vất vả lắm mới nhú được cái mầm thì bị hòa tan trong quan tài vàng… bây giờ còn sắp chết chung với tên tu sĩ này dưới thiên kiếp nữa.”

“Ta không phục! Ta không muốn chết!”

Không phục thì làm gì đi!

Nhưng đáng tiếc là Thông Nương chẳng làm được gì hết.

Thông Nương chỉ hận không thể lăn ra khỏi túi thu nhỏ một tấc rồi rời xa Tống Thư Hàng. Thế nhưng cô không làm được. Bây giờ búp hành của cô cũng bị thiêu rụi, không thể biến hóa được nữa rồi.



Ngư Kiều Kiều đứng phía xa xa nhìn Tống Thư Hàng với vẻ đầy nôn nóng. Thiên kiếp lần này rất kì lạ, trước kia khi cô độ kiếp thì thiên kiếp hoàn toàn không giống như bây giờ.

“Gần đây thiên kiếp thay đổi hình thức? Hay là thiên kiếp của Tống Thư Hàng đặc biệt vậy nhỉ?” Ngư Kiều Kiều nghĩ thầm trong lòng, nôn nóng muôn phần.

Tinh thần lực của cô tập trung cao độ trên người Tống Thư Hàng. Một khi khí tức sinh mệnh của Tống Thư Hàng hạ xuống dưới giới hạn an toàn thì cô sẽ ra tay đánh tan thiên kiếp nhị phẩm trên bầu trời kia.

Tuy là lôi long vừa rồi rất đáng sợ nhưng Ngư Kiều Kiều vẫn dám chắc đến tám phần là mình có thể đánh tan nó.

Nếu rơi vào xác xuất hai phần xui xẻo kia, thì nể mặt bạn bè, cô sẽ chuẩn bị cho Tống Thư Hàng một ngôi mộ dưới đáy biển thật xa hoa.



Lực lượng của lôi long vẫn tàn sát lung tung trong cơ thể Tống Thư Hàng.

Thế nhưng nhờ có tinh thần lực tam phẩm cường đại dẫn dắt, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí trong cơ thể Tống Thư Hàng đã ổn định được tình hình chiến cuộc, và bắt đầu bài trừ lực lượng của lôi long thiên kiếp ra ngoài.

Nếu cho Tống Thư Hàng một canh giờ thì hắn có thể bài trừ toàn bộ lực lượng của lôi long bằng chính sức mình. Thế nhưng bây giờ hắn không có nhiều thời gian đến vậy!

Trên bầu trời, đợt kiếp lôi tiếp theo đã rục rịch bắt đầu.

Chẳng lẽ đành thất bại uất ức như thế sao?

Đúng lúc này, thân thể của Tống Thư Hàng lại tỏa ra ánh kim.

Lấp lóe, lấp lóe.

Mới đầu chỉ ở phần ngực và bụng lóe lên ánh sáng yếu ớt, sau đó ánh sáng này ngày càng rực rỡ và lan tràn ra toàn thân Tống Thư Hàng.

Vốn dĩ thân thể hắn đã đột phá hạn chế bình cảnh ở cảnh giới nhị phẩm và từ từ chuyển dần lên Chiến Vương tam phẩm.

Lúc này đây, lực lượng thiên kiếp đánh vào cơ thể lại đang kích thích nhục thân của hắn một cách điên cuồng. Dưới sự kích thích của thiên kiếp, biến chuyển trong thân thể của Tống Thư Hàng nhanh hẳn lên, giai đoạn cuối cùng hoàn thành!

Ánh kim lấp lóe sáng ánh lên trên người hắn chính là biểu hiện của việc thân thể hắn chính thức bước vào cảnh giới Chiến Vương tam phẩm.

Cảm giác cường đại ùa lên trong lòng Tống Thư Hàng.

Cảm giác tê dại do lôi long thiên kiếp mang tới bị bài trừ sạch trơn.

Đôi ngươi của Tống Thư Hàng sáng ngời.

Lúc này đây, cảnh giới của hắn vẫn chưa lên tới tam phẩm, thế nhưng tinh thần lực và nhục thân thì đã lên tam phẩm trước.

Trong khoảnh khắc thể chất tăng lên, tinh thần lực nhận được trợ giúp đắc lực.

Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí trong cơ thể Tống Thư Hàng hăng hái xông lên, dốc toàn lực bài trừ lôi long thiên kiếp xâm nhập cơ thể hắn.

- Cút ra ngoài cho ta! – Thư Hàng gầm lên.

Theo tiếng gầm, dư uy của lôi long thiên kiếp trong cơ thể hắn bị dồn xuống cánh tay phải.

Cuối cùng tàn dư của thiên kiếp cũng bị bài trừ hết.

Đúng lúc này thì bảo đao bá toái trong tay Tống Thư Hàng truyền đến lực hút. Nó lặng lẽ hấp thu hết năng lượng của lôi long thiên kiếp còn sót lại.

Trước kia, bảo đao Bá Toái đã từng bị lửa trong thiên kiếp tứ phẩm của Tông chủ Nguyệt Đao tông Bá Thiên Quân thiêu dốt, trong đao xảy ra một chút biến đổi. Nó có thể lưu trữ một chút năng lượng của thiên kiếp. Sau khi hấp thu năng lượng của thiên kiếp, thân đao đen tuyền dường như hơi sáng lên.

Uy lực sau khi lôi long phát nổ tan dần…

Lúc này cả người Tống Thư Hàng đen thui, tóc và lông mi cháy rụi dưới lực lượng của thiên kiếp. Thế nhưng rốt cuộc thì hắn cũng độ qua lôi long thiên kiếp rồi.

Đợt thiên kiếp thứ sáu chấm dứt!

- Còn bốn đợt nữa! – Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Đúng lúc này thì đợt thiên kiếp thứ bảy cũng thành hình, bốn đạo kiếp lôi hung tàn giáng xuống.

Tống Thư Hàng nhìn đăm đăm vào kiếp lôi, ngay khi chúng giáng xuống thì bảo đao Bá Toái trong tay hắn cũng vung lên.

Hắn không dùng Nghịch Lân đao pháp nữa, mà chỉ thúc giục Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công chém ra một đao bá đạo tột cùng.

Một đao chém ra, trong thân thể Tống Thư Hàng vang lên tiếng cự kình kêu to, trong tiếng kêu của cự kình còn hòa quyện tiếng gầm rú của đủ loài thú vật. Âm thanh hỗn tạp ấy lại gần giống như rồng ngâm vang trời.

Truy-ện được dịch- trự-c tiếp tại iREAD-"Ầm!"

Bốn đạo kiếp lôi đợt thiên kiếp thứ bảy bị đánh tan.



Đợt thiên kiếp thứ tám đến liền sau đó, ba đạo kiếp lôi bị đánh tan.

Đợt thiên kiếp thứ chín, hai đạo kiếp lôi cũng bị một đao chém nát.

Mỗi khi đánh tan một đợt lôi kiếp thì ánh kim trên người Tống Thư Hàng càng sáng hơn, Chiến vương chi khu của tu sĩ tam phẩm cũng được củng cố càng ngày càng vững chãi.



Rốt cuộc thì đợt thiên kiếp cuối cùng kéo đến.

Đợt thiên kiếp thứ mười, chỉ có một đạo kiếp lôi.

Nhưng đạo kiếp lôi này ngưng tụ uy lực của các đợt thiên kiếp trước, và cũng là một đòn mạnh nhất sau cùng.

- Đợt cuối cùng rồi! Độ xong đợt cuối này, ta sẽ là Chiến Vương tam phẩm! – Tống Thư Hàng quát lớn, xoay mạnh cổ tay, hỏa diễm hừng hực bốc lên trên bảo đao Bá Toái.

Phần Thiên Hỏa Diễm đao được Xích Tiêu Tử đạo trưởng truyền thụ.

Dùng một đao này đánh dấu chấm hết cho thiên kiếp thôi!

"Oành!"

Đạo thiên kiếp cuối cùng giáng xuống.

Lại là một con lôi long, thế nhưng nó còn nhỏ hơn lôi long đợt thứ sáu một chút.

Có vẻ như thiên kiếp hết bài để xài rồi.

- Lại muốn giả vờ yếu thế à? – Tống Thư Hàng cười nhạt.

Theo lý thuyết thì thiên kiếp có mười đợt, đợt sau mạnh hơn đợt trước. Thế thì làm sao lực lượng bốn đợt sau ngưng tụ lại có thể nhỏ hơn lực lượng của sáu đợt trước hợp lại chứ?

Vô dụng thôi, muốn dùng lại chiêu đã xài một lần để đối phó với ông đây ư?

Ngươi nghĩ rằng ta lại mắc mưu lần nữa à?

Lôi long thiên kiếp lần này chắc chắn sẽ mạnh hơn lần trước. Cho dù mày có giả vờ yếu đuối thế nào thì ông cũng dốc hết bình sinh ra phang.

Tống Thư Hàng dốc toàn lực thúc giục bảo đao Bá Toái, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí từ tám đan điền trong cơ thể đổ vào thân đao cuồn cuộn không ngừng.

Trên thân đao, hỏa diễm càng bốc càng cao, hỏa diễm bao phủ cả người Tống Thư Hàng. Lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi ba mét xung quanh ngập đầy đao khí Hỏa Diễm đao.

Đao khí của Hỏa Diễm đao ẩn chứa một đạo đao ý Phần Thiên, có thể đốt sạch cả thiên địa vạn vật!

Phần Thiên Hỏa Diễm đao!

Sau khi tấn chức lên nhị phẩm, đây là lần đầu tiên Tống Thư Hàng dốc toàn lực thúc giục Phần Thiên Hỏa Diễm đao.

Lôi long giáng xuống!

Tống Thư Hàng dùng hai tay nắm chặt thanh đao rồi vung mạnh lên:

- Phá cho ta!

Hỏa diễm bao phủ toàn thân hắn hóa thành một luồng đao khí như mặt trời bỏng cháy theo đao vung lên, chém về phía lôi long trên trời.

"Ầm! Ầm! Ầm!"

Lôi long rít gào.

"Phừng phừng phừng!"

Hỏa Diễm đao thiêu rụi hết thảy.

Lôi long và Hỏa Diễm đao đâm sầm vào nhau.

Đây chắc chắn sẽ là một trận long tranh hổ đấu… Ủa?

Hổ thì đang đấu, nhưng mà rồng lại không tranh.

Trong hư không, sau khi lôi long và đao khí liệt nhật của Hỏa Diễm đao chạm vào nhau thì… lôi long tan xác!

Lôi long giương nanh múa vuốt bị đánh tan tành xác pháo luôn.

Đao khí hỏa diễm như liệt nhật kia còn thôn phệ và thiêu cháy luôn cả uy lực của lôi long thiên kiếp sót lại.

Trong Hỏa Diễm đao khí truyền ra tiếng lôi long thiên kiếp rú lên đầy không cam lòng.

Hóa ra không phải lôi long giả vờ yếu thế mà là yếu nhớt thật à?

Chẳng lẽ tất cả lực lượng của thiên kiếp đều tập trung hết vào con lôi long trong đợt thiên kiếp thứ sáu rồi sao?

Nhưng dù thế nào thì mười đợt thiên kiếp đều đã qua rồi.

Tống Thư Hàng chống đao đứng đó, và mỉm cười sung sướng.

Hắn đã vượt qua thiên kiếp nhị phẩm thành công rồi!

Hắn đã xông phá cục diện gần như 9.9% chết 0.1% sống thành công, chỉ kinh hãi mà không nguy hiểm.

Sau khi mỉm cười vui sướng, Tống Thư Hàng nhìn lên trời cao.

Đạo lôi long cuối cùng yếu xìu vẫn làm cho hắn cảm thấy kì lạ.

Chẳng lẽ là do uy lực của Phần Thiên Hỏa Diễm đao do Xích Tiêu Tử tiền bối truyền lại quá mạnh à?



Ngư Kiều Kiều ở phía xa xa cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô vui mừng cất tiếng:

- Thư Hàng, chúc mừng ngươi!

Hắn thành công. Thiên kiếp hung hiểm muôn phần, không hề chuẩn bị gì cả, thế nhưng hắn vẫn thành công.

Từ nay hắn đã là một tu sĩ cấp bậc Chiến Vương tam phẩm.

Trong thời đại ngày nay, tam phẩm là cảnh giới mà đệ tử chân truyền của các môn phái có thể xuất sư xuống núi, là cảnh giới “xuất sư” được giới tu sĩ đương thời thừa nhận.

Thời gian qua nhanh quá, lúc cô mới quen biết Tống Thư Hàng thì hắn vẫn còn đang ở cảnh giới Dược Long Môn.

Nhớ khi đó Bạch Tôn Giả còn nghĩ cách giúp hắn trải nghiệm “điểm hóa Long Môn”, hi vọng hắn có thể thoải mái dễ dàng hơn khi phá cảnh giới Dược Long Môn nọ.

Thế mà bây giờ Tống Thư Hàng đã trưởng thành rồi, thành một tu sĩ tam phẩm rồi, đúng là năm tháng thoi đưa.

Từ từ, năm tháng thoi đưa cái con khỉ á!

Từ lúc cô quen Tống Thư Hàng đến bây giờ mới hơn một tháng chứ mấy, thoi đưa cái quái gì!

Tên chết dấp này hoàn thành quá trình tu luyện mười mấy năm của tu sĩ tư chất bình thường chỉ trong vòng có một tháng!

Ngư Kiều Kiều ngước mắt ngó thiên không, cô thấy buồn bực quá đi mất.

Khi Ngư Kiều Kiều cô nương đang ngó trời phiền não, thì đột nhiên, hai mắt cô trợn to.

Bởi vì kiếp vân trên bầu trời còn chưa tan!

Theo lý thuyết thì sau khi vượt qua thiên kiếp, kiếp vân sẽ tiêu tan chỉ trong chớp mắt. Thế nhưng kiếp vân trên trời vẫn còn ùn ùn chưa dứt.

Chuyện gì thế này?

Chẳng lẽ… thiên kiếp vẫn chưa xong sao?

- Thư Hàng cẩn thận! – Ngư Kiều Kiều không kịp suy nghĩ mà hét lên: - Hình như thiên kiếp còn chưa kết…

Ngư Kiều Kiều còn chưa nói xong thì một đạo lôi trụ đã giáng thẳng từ trên trời xuống.

Không phải tia sét, mà là cột sét!

Một đạo lôi trụ khổng lồ lặng lẽ hình thành chỉ trong chớp mắt.

Sau đó nó bao vây cả người Tống Thư Hàng.

Thực tế thì không cần Ngư Kiều Kiều nhắc nhở, Tống Thư Hàng đã phát hiện ra kiếp vân trên trời khác thường. Sau khi đợt thiên kiếp thứ mười chấm dứt thì hắn vẫn nhìn bầu trời đăm đăm.

Cho nên khi lôi trụ này giáng xuống thì Tống Thư Hàng đã nắm chặt đao bằn hai tay rồi chém ra một nhát Hỏa Diễm đao.

- Lại ăn thêm một đao của ông đi! – Tống Thư Hàng gầm lên.

Thế nhưng lần này đến phiên Hỏa Diễm đao bị lôi trụ cắn nuốt.

Hỏa Diễm đao tắt ngấm chẳng khác nào một cây đuốc nhỏ bị ném vào hồ nước đầy.

Sau đó lôi trụ mau chóng bao phủ Tống Thư Hàng, lực lượng của kiếp lôi trút thẳng vào người hắn như núi đổ.

Nhà binh ngại gì chơi bẩn, ai quy định thiên kiếp chỉ có mười đợt đâu?

Sự thật nói cho mọi người rằng thiên kiếp của tu sĩ nhị phẩm còn có đợt thứ mười một. Chỉ là đa phần tu sĩ khá may mắn nên không gặp phải đợt thứ mười một này thôi.

Còn một vài tên số nhọ gặp đợt kiếp lôi thứ mười một khi ở nhị phẩm thì đều tan thành tro bụi cả rồi.

Đây cũng là nguyên nhân mà thiên kiếp mười một đợt chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Dần dà giới tu sĩ đều nghiễm nhiên nhận định rằng thiên kiếp nhị phẩm chỉ có mười đợt mà thôi.

Sấm sét trong lôi trụ nổ tung.

- AAAAAAAAA! – Tống Thư Hàng bị giật kêu thảm thiết, cả người run lên bần bật.

Khó trách hắn lại cảm thấy lôi long đợt thứ mười có gì đấy sai sai, thì ra lực lượng của thiên kiếp tụ tập hết ở đòn này đây!

Không phải đã hẹn thiên kiếp chỉ có mười đợt thôi sao? Cần lời giải thích, đâu ra đợt thứ mười một thế này?

Không được, không ổn, đến Chiến Vương chi khu của tam phẩm cũng không chống đỡ nổi lực lượng của thiên kiếp này.

Cả người bị điện giật nhũn như con chi chi, muốn động đậy ngón tay cũng không được.

Lực lượng thiên kiếp lại xâm nhập cơ thể hắn.

Lần này ngay cả chân khí trong cơ thể cũng bị lôi kiếp ảnh hưởng mà vận chuyển khó khăn.

Teo rồi, xong rồi, lần này có khi ăn cám thật rồi!



Lúc này, ở trên không trung Thái Bình Dương, có một hòn đảo trôi nổi trên không từ từ di động.

Trong điện Thanh Đồng nơi sâu trên đảo, vị đại tiền bối nọ cảm ứng được gì đó, và mở bừng đôi mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK