Tống Thư Hàng:
-...
Van ngài đó đại hiệp ới.
Có thể cho ta đổi cách chết khác dứt khoát hơn được không vậy?
Trong cái thời đại chú trọng vào hiệu suất này, tiết kiệm là một loại mỹ đức. Một đao chém chết luôn có phải hiệu suất hơn không? Còn có thể tiết kiệm năng lượng nữa đấy!
Đáng tiếc thay, chủ nhân của ngón tay sắt thép này là một quái vật không hề thích việc tiết kiệm hiệu suất.
Tống Thư Hàng thở dài.
Ngẫm lại thì sau khi Hằng Hỏa Chân Quân nhảy xong điệu múa đánh dấu, trở thành chủ nhân thế gới Kim Liên thì mình nên rời khỏi không gian Kim Liên trước mới phải.
Tiếc rằng trên đời này không có bán thuốc hối hận.
Bản thân đã chọn làm nhiệm vụ phụ tuyến, dù cho ngậm nước mắt cũng phải hoàn thành nó.
Ngoài ra, thật ra ngay từ lúc bắt đầu, trong lòng Tống Thư Hàng đã có một loại cảm giác nói không ra lời, hắn có cảm giác như Thế gới Kim Liên... Đang lôi kéo hắn.
Một cảm giác như là gặp quỷ vậy.
...
Cốt truyện sau đó chính là một chuỗi tuần hoàn đáng sợ.
Mọi người trong thế giới Kim Liên bị pháp thuật bão tố của ngón tay sắt thép phát ra xoắn nát bấy... Theo đó, Hằng Hỏa Chân Quân nghiến răng nghiến lợi, thúc giục sức mạnh của không gian Kim Liên để làm cho mọi người sống lại.
Một lần, hai lần...
Lúc ban đầu, tu sĩ Nho gia và Tống Thư Hàng cũng còn thử giãy dụa và phản kháng trong pháp thuật bão tố một chút.
Con sâu cái kiến còn ham sống, huống chi là người?
Lúc đối mặt với sự đe dọa của cái chết, phản kháng chính là bản năng của con người.
Nhưng mà khi số lần của tuần hoàn nhiều lên, phần lớn tu sĩ Nho gia cũng đã có chút chết lặng. Giãy giụa cái con khỉ chứ mà chứ giãy, dù có giãy giụa thế nào đi nữa thì cũng chạy không thoát kết cục bị pháp thuật bão tố xoắn thành thịt nát.
Chỉ có một số vị tu sĩ Nho gia vẫn còn đang tìm kiếm cơ hội phá vỡ tình thế hiện giờ.
Thế nhưng... Muốn tìm thấy cơ hội để phá vỡ tình thế cũng không hề dễ.
Chỉ với việc không ngừng làm cho mọi người Sống lại thôi, chủ nhân của thế gới Kim Liên là Hằng Hỏa Chân Quân cũng đã phải dùng hết sức, hắn hoàn toàn không có khả năng thay đổi tình thế.
Vì vậy trừ phi là Tống Thư Hàng hoặc là các đệ tử Nho gia tìm được mấu chốt để phá vỡ tình thế, đánh vỡ chuỗi tuần hoàn không ngừng chết đi sống lại kia; hoặc là mong chờ bên ngoài Thế gới Kim Liên xuát hiện kẻ thứ ba mạnh mẽ nhúng tay vào chiến cuộc, giúp mọi người có cơ hội chạy khỏi thế giới Kim Liên.
Nếu không thì... Cũng chỉ còn nước chịu sự giày vò trong chuỗi tuần hoàn Bị giết và Sống lại này mà thôi, mãi cho đến lúc Thế gới Kim Liên bị tiêu hao đến mức không đủ để làm cho mọi người Sống lại được nữa.
Đến lúc đó sẽ phải nghênh đón Đại kết cục của cuộc sống thật rồi.
******************
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
- Đây là lần sống lại thứ mấy rồi nhỉ?
Tống Thư Hàng lẩm bẩm nói. Tổng cộng từ nãy đến giờ, máu hắn chảy ra cũng đủ cả tấn rồi ấy nhờ? Máu vãi ra khắp không gian Kim Liên rồi kìa.
Đương nhiên Tống Thư Hàng vẫn chưa từ bỏ.
Lúc này, ý thức của hắn đã liên hệ với một vật trong Túi nhỏ một tấc của hắn rồi. Đó là một mảnh lá măng, chính là ánh sáng sống còn ý thức của hắn tiếp xúc tới sau khi bị xé nát lần đầu tiên.
Nhớ lại thì, mảnh lá măng này hắn lấy được khi giao dịch Huyết Thần Toản với Phủ Chủ Thất Sinh Phù sau khi cuộc thi máy kéo có tay cầm kết thúc.
Khi đó, lúc Phủ Chủ Thất Sinh Phù dẫn hắn vào trong bảo khố tư nhân của mình, Tống Thư Hàng gặp được một gốc măng thần kỳ sinh ra đã có khí linh.
Lúc ấy, Tống Thư Hàng tò mò đưa tay ra sờ gốc măng thần kỳ kia một cái, đột nhiên, trước mắt hắn xuất hiện ảo giác gốc măng đó biến thành một cây gậy tre chống trời đỡ đất giáng cho hắn một cú choáng váng.
Hắn bị đánh tới ngu luôn.
Sau đó, gốc măng sinh ra đã có khí linh kia lại không ngừng xin lỗi Tống Thư Hàng, nói rằng đánh nhầm người. Cuối cùng đưa cho một mảnh lá măng để chuộc lỗi.
Mảnh lá măng này có thể giữ lại cho Tống Thư Hàng một mạng trong thời khắc mấu chốt.
Lần bị giết đầu tiên vừa nãy... Nếu như Hằng Hỏa Chân Quân không kịp làm cho mọi người Sống lại thì mảnh lá măng này sẽ cho Tống Thư Hàng một cơ hội sống lại.
Dĩ nhiên, hiệu quả sống lại của nó nhất định sẽ kém hơn cách sống lại giống như đảo ngược thời gian, y hệt bug này của thế gới Kim Liên rồi.
...
Thế nhưng mảnh lá măng này cũng không thể trở thành mấu chốt phá vỡ tình thế hiện giờ, nó chỉ có thể đảm bảo cho sự sống còn cuối cùng của Tống Thư Hàng mà thôi.
Lúc này Tống Thư Hàng hít sâu, trong đầu nhớ lại nội dung của 88888 giọng nói kia. Sau đó, hắn nhanh chóng tháo găng tay tình yêu của Mộc Ngưu Kiếm Khách rồi áp bàn tay hắn xuống mặt đất của thế giới Kim Liên.
Bí Pháp Giám Định, kích hoạt.
Nếu như là trong tình huống bình thường, cái giá phải trả cho việc giám định cái thế giới Kim Liên này chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
Nói không chừng, Tống Thư Hàng phải mất luôn cái mạng nhỏ của mình mới có thể lấy được một chút thông tin hữu ích nào đó.
Thế nhưng bây giờ anh đây có bug chống lưng.
Chỉ cần sử dụng Giám Định thuật trước khi Hằng Hỏa Chân Quân hồi sinh mọi người lần nữa, cho dù phải trá lớn cỡ nào đi nữa, cho dù phải trả giá bằng mạng sống đi nữa cũng chẳng sao hết. Chỉ cần có thể lấy được thông tin gì từ không gian Kim Liên rồi sau đó lại nhờ Hằng Hỏa Chân Quân Hồi sinh là sẽ có thể né được cái giá phải trả của việc giám định rồi.
- Thành công rồi.
Trong lòng Tống Thư Hàng vui vẻ.
Bí Pháp Giám Định kích hoạt thành công!
Trong con mắt của hắn tuôn ra phù văn màu vàng, in lên trên mặt đất của thế gới Kim Liên. Chỉ có Tống Thư Hàng có thể nhìn thấy phù văn ngưng tụ thành đồng hồ báo thức màu vàng nọ. Theo đó kim đồng hồ quay ngược lại một vòng!
Lúc này... Ngón tay sắt thép kia lại thi triển pháp thuật bão tố xoắn mọi người thành thịt nát lần nữa, không chết không thôi.
Cơn bão trong nháy mắt cuốn tới, gió mạnh như dao cắt vào lưng Tống Thư Hàng.
Lập tức máu tươi trên người Thư Hàng phun ra điên cuồng, nhưng không biết đây là vết thương do pháp thuật bão tố của ngón tay sắt thép hay là do giá cao của Bí Pháp Giám Định đây?
Dù sao thì đối với Tống Thư Hàng bây giờ, cái nào cũng như nhau hết mà thôi.
- Nhanh lên, nhanh lên!
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Nhất định phải thi triển xong Bí Pháp Giám Định trước khi Chết hoàn toàn.
Sau nháy mắt, phù văn màu vàng chỉ có Tống Thư Hàng có thể nhìn thấy từ trên mặt đất Thế gới Kim Liên chảy ngược vào trong mắt Tống Thư Hàng.
Đồng thời, thông tin mà Bí Pháp Giám Định mang về xuất hiện trong đầu Tống Thư Hàng.
- Thế giới Quân Tử Kim Liên: Đây là một thế giới nhỏ sinh ra sau khi Nho gia lấy được bí bảo Quân Tử Kim Liên rồi bồi dưỡng nó đến mức trưởng thành. Thế giới nhỏ này được hình thành trong thế giới thực, nhưng lại tách biệt với thế giới thực, chính là giới trong giới vô cùng huyền diệu. Chú thích: Lấy năng lượng tà ác dơ bẩn của Cửu U làm chất dinh dưỡng, có thể không ngừng bồi dưỡng thế giới Kim Liên, không ngừng mở rộng nó.
Đoạn thông tin đầu tiên tới đây là kết thúc.
- Hết rồi à? Ta không cần mớ thông tin ít ỏi này đâu... Chút thông tin đó không cần giám định ta cũng biết rồi.
Trong lòng Tống Thư Hàng có chút lo lắng.
Thời gian không còn nhiều.
Thứ hắn cần là thông tin mấu chốt để phá vỡ tình thế từ việc giám định Thế gới Kim Liên, từ đó chấm dứt chuỗi tuần hoàn chết đi sống lại kia! Thông tin lấy được bây giờ còn lâu mới đủ!
Trong lúc đang suy nghĩ, trong đầu Thư Hàng lại hiện thêm một ít thông tin, là đoạn tiếp theo của Bí Pháp Giám Định.
- Bảo vật này và thế giới Tà Liên của Cửu U thế giới là tuy hai mà một. Thông qua thế giới Tà Liên có thể liên hệ với thế gới Kim Liên và ngược lại. Hai món bảo vật Kim Liên và Tà Liên chính là thoát thân chi tác* mà một người chấp chưởng Thiên Đạo tạo ra khi vào lúc kỷ nguyên ban đầu.
*Thoát thân chi tác: Tác phẩm khi người đó từ bỏ thân thể trở thành thiên đạo/ tác phẩm tạo ra khi thiên đạo phải tránh khỏi thứ gì đó.
Người chấp chưởng Thiên Đạo ư? Đó là Thiên Đạo đấy.
Nói cách khác, Tà Liên và Kim Liên là tác phẩm của Thiên Đạo, hơn nữa là Thiên Đạo rất cổ xưa, cũng không biết là vị thứ mấy nhỉ?
Còn câu thoát thân chi tác này là sao? Thiên Đạo mà còn cần thoát thân sao?
Trong đợt thông tin này, Tống Thư Hàng nhận được thông tin rất quan trọng.
Đáng tiếc là hắn vẫn chưa tìm được thông tin mấu chốt để phá vỡ tình thế hiện giờ.
- Còn nữa không? Còn có thể giám định thêm nhiều thông tin nữa không?
Tống Thư Hàng cố nén đau đớn, cố gắng hết sức duy trì 88888 giọng nói kia trong đầu, nhằm khiến cho Bí Pháp Giám Định phản hồi nhiều thông tin hơn nữa.
Nhưng vào lúc mấu chốt này, trước mắt Tống Thư Hàng đen lại, ý thức bắt đầu mơ hồ.
Khốn kiếp, sắp thăng nữa rồi.
Rõ ràng chỉ thiêý một chút nữa!
Trong lòng Tống Thư Hàng ngầm thở dài.
Hết thời gian rồi, chỉ có thể chờ sau khi sống lại rồi thử thêm lần nữa mà thôi.
Hơn nữa, cơ hội của hắn không còn nhiều lắm.
Lúc này hắn có thể cảm ứng được dưới sự tiêu hao không ngừng, Thế gới Kim Liên đã co rụt lại chỉ còn một nửa.
Không chỉ có hắn, tất cả đệ tử Nho gia đều có thể cảm ứng được chuyện này. Một khi Không gian Kim Liên thu nhỏ tới trình độ nhất định, mọi người ở đây sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội sống lại.
Nắm lấy cơ hội, lần sau phải sử dụng Bí Pháp Giám Định nhanh hơn nữa để tranh thủ tìm ra thông tin phá vỡ tình thế hiện giờ.
Nghĩ như vậy, ý thức Tống Thư Hàng hoàn toàn tiêu tán.
******************
Ánh mắt Tống Thư Hàng lần nữa khôi phục sáng ngời.
Sống lại rồi à?
Theo đó, Tống Thư Hàng lập tức nhớ lại 88888 giọng nói kia trong đầu, muốn lấy tay tháo găng tay xuống để thi triển Bí Pháp Giám Định.
Thế nhưng một lát sau, Tống Thư Hàng liền ngây ngẩn cả người.
Bởi vì hắn không cảm ứng được cái tay của mình. Hay có thể nói, bâu giờ hắn căn bản không có bộ phận nào gọi là tay cả.
Chẳng lẽ... Hằng Hỏa Chân Quân thật sự đã không còn kiên trì được nữa nên từ bỏ hồi sinh mọi người rồi sao?
Sau đó bây giờ hắn dựa vào Lá măng để sống lại rồi sao?
Hiệu quả hồi sinh của lá măng kém hơn so với hiệu quả hồi sinh nghịch thiên như quay ngược thời gian của thế giới Kim Liên. Rất có thể sau khi Tống Thư Hàng hồi sinh sẽ mất tay mất chân gì đó.
Ta bây giờ còn đang trong không gian Kim Liên sao? Nếu như còn đang ở trong không gian Kim Liên thì vẫn khó thoát khỏi cái chết như trước rồi.
Tống Thư Hàng cố gắng Mở đôi mắt của mình ra, nhìn ngắm bốn phía.
Sau đó, hắn phát hiện mình bị trồng trong một bình nhỏ... Đối diện hắn cũng có một bình nhỏ giống hệt, bên trong trồng một đóa hoa sen màu đen.
Tống Thư Hàng:
-...
Loại cảm giác này, sao mà quen thuộc thế.
Cảm giác không có hai tay, hai chân cũng không cách nào nhúc nhích, Đây chính là cảm giác không thể điều khiển thân thể khi hắn nhập mộng vào Thông Nương năm đó.
Tống Thư Hàng nhanh chóng hiểu ra, bây giờ hắn đang nhập mộng.
Mà đối tượng nhập mộng chính là Quân tử Kim Liên của Nho gia.
Mối liên hệ để nhập mộng giữa đôi bên chính là hàng tấn máu tươi rải khắp không gian Kim Liên của Tống Thư Hàng...