[Ta là trung khuyển của Hoàng Sơn đại nhân] dùng chức năng chat tiếng, nó hét toáng lên.
Ngay sau đó, Đậu Đậu nhanh tay gửi lên nhóm một đoạn video. Nó biết, sau khi nó hét lên tổn thương lẫn nhau xong, Hoàng Sơn Chân Quân sẽ chơi điếm mà cấm ngôn nó. Vì vậy, tư thế gửi video phải cool ngầu, tốc độ phải nhanh!
Quả nhiên, vào lúc Đậu Đậu gửi video lên, Hoàng Sơn Chân Quân đã nhanh chóng cấm ngôn nó… Nhưng mà, link video của Đậu Đậu đã được gửi lên rồi.
Trong lòng Đậu Đậu thấy rất đắc ý: Hoàng Sơn ngu ngốc, mấy trò của ngươi ta đây rõ như lòng bàn tay! Ván này ta thắng rồi!
Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều nhìn thấy link video kia.
Tên của video ấy là một bài hát hay có thể khiến bạn replay liên tục.
Mặt ngoài video là hình ảnh đẹp trai của Hoàng Sơn Chân Quân.
- Bài hát hay à?
Bắc Hà Tán Nhân nghi hoặc nói, nhưng hắn không hề click vào đường link ấy.
Lúc Đông Phương Tĩnh Tuyết nhìn thấy video đó thì vui vẻ nói:
Ta biết rồi, nội dung của video này chắc chắn là bài hát Hoàng Sơn ngu ngốc, chuẩn bài luôn nè.
Phá Dương Kích Quách Đại:
Không đúng, ta cảm thấy với tính cách của Đậu Đậu, nó sẽ không dùng một thủ đoạn nhiều lần để tổn thương lẫn nhau với Hoàng Sơn tiền bối đâu. Ta nghĩ chắc video này không phải là bài hát kia mà chắc là tác phẩm mới của Đậu Đậu.
Phá Dương Kích Quách Đại vừa nói xong thì cả nhóm Cửu Châu số 1 đều câm nín.
Không phải vì Hoàng Sơn Chân Quân bật chức năng cấm ngôn nhóm, mà là do các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 nghe thấy đây là tác phẩm mới của Đậu Đậu thì đều thi nhau click vào link video đó, muốn thưởng thức một chút sau bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc, Đậu Đậu sẽ cho ra tác phẩm mới như thế nào.
Vừa mở video thì đã có giọng hát truyền ra, các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 vừa nghe thì liền cảm thấy hơi thất vọng.
Những bông hoa thơm trong giỏ, đến nghe ta hát nào ~~
Giống như những gì Đông Phương Tĩnh Tuyết suy đoán, vẫn là bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc chứ không phải là tác phẩm mới của Đậu Đậu.
Thế này thì chả có gì thú vị cả. Bọn họ đều nghe bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc rồi, sao không có sáng tạo gì hết cả thế? Bắc Hà Tán Nhân thầm nghĩ trong lòng.
Ý nghĩ của Bắc Hà Tán Nhân cũng là ý nghĩ trong lòng phần lớn các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1.
- Ủa, không ổn rồi. Nghe bài hát này, ta có cảm giác cả người mềm ra. Không có chút sức lực nào nữa cả.
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử gửi một tin nhắn âm thanh lên nhóm.
- Ta cảm thấy có hơi buồn nôn.
Diệt Phượng Công Tử cũng dùng chức năng chat voice, nói.
- Chúng ta trúng kế rồi, đây là giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương!
Tuyết Lang Động Chủ nói với giọng kinh hoảng.
Đến Đại Hoàng Sơn, Đại Hoàng Sơn là một nơi tốt đẹp á à a ~ Nơi tốt đẹp sẽ có phong cảnh đẹp ~ Đâu đâu cũng là hoa màu, đâu đâu cũng có kẻ ngốc
~~- Chắc chắn là giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương, tai ta tê hết cả rồi. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, lần này lực sát thương của giọng hát thấp đi rồi. Ngoài chuyện mất sức với buồn nôn ra thì không có chỗ nào khác khó chịu cả. Ta có thể sống tiếp một cách dễ dàng.
Diệt Phượng Công Tử nói.
- Gửi một tin nhắn chứng minh mình còn sống.
Bắc Hà Tán Nhân.
- Chứng minh mình còn sống.
Tuyết Lang Động Chủ.
Đông Phương Tĩnh Tuyết:
- Ha ha ha ha, tuy rằng cả người đều mềm oặt ra rồi nhưng Tạo Hóa đạo hữu hát bài này hay đấy. Ta phát hiện ra sau khi nghe hết bài này, lời bài hát cứ vang vọng trong đầu của ta mãi. Đặc biệt là câu đâu đâu cũng có hoa màu, đâu đâu cũng có kẻ ngốc kia, nó cứ lặp đi lặp lại trong đầu của ta suốt luôn. Thú vị lắm.
Ừm, Đông Phương Tĩnh Tuyết chính là cái vị vô cùng thích bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc kia. Bình thường cô ấy không hay tự tìm đường chết đâu, nhưng một khi liên quan đến bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc là cô ấy lại bán mạng tự tìm đường chết.
- Á đù, thực sự vang vọng này.
Bắc Hà Tán Nhân nói.
- Ta cũng thế, cả đầu đều là câu hát ấy.
Dược Sư dùng chức năng tin nhắn thoại, nói bằng giọng yếu ớt.
Cuồng Đao Tam Lãng:
- Linh Điệp tiền bối có online không, đệ tử nhà người bị rơi vào bí cảnh chậm chạp không ra được nữa, cứu mạng với.
Thôn Vân Tăng:
- Chết mất, cả đầu ta đều vang vọng câu hát kia, lời bài hát này phải lặp đi lặp lại bao lâu đây?
Thông Huyền Đại Sư:
- [Meme đâm đầu vào tường].
Lệ Chi Tiên Tử:
- Ha ha ha, hãy thông minh như ta này, ta không bấm vào video đó. Các ngươi ngây thơ quá.
Đông Phương Tĩnh Tuyết:
- [tin nhắn thoại.]
Lệ Chi Tiên Tử tiện tay mở tin nhắn thoại của Đông Phương Tĩnh Tuyết... Giọng ca vang dội của Tạo Hóa Pháp Vương lập tức truyền ra, là câu cuối cùng trong Bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc đâu đâu cũng là hoa màu, đâu đâu cũng có kẻ ngốc ~~.
Sau đó, Lệ Chi Tiên Tử cũng rơi vào trạng thái tuần hoàn của giọng hát.
Lệ Chi Tiên Tử:...
Đông Phương Tĩnh Tuyết:
- Lệ Chi đạo hữu, không cần cảm ơn ta đâu, xin hãy gọi ta là Lôi Phong sống.
Đúng thế, Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử bình thường đều không tự tìm đường chết, nhưng một khi dính đến bài ca Hoàng Sơn ngu ngốc thì thái độ tự tìm chỗ chết của cô ấy rất cứng rắn, dạy mãi không sửa!
Hằng Hỏa mệt tim muốn nghỉ hưu:
- Có phải là do cách ta mở nhóm chat không đúng phải không? @ Hoàng Sơn Chân Quân có phải ngươi thêm ta vào nhầm nhóm rồi đúng không? Các đạo hữu trong cái nhóm này có phải đều là nick phụ của Tam Lãng đạo hữu không thế?
[Hoàng Sơn mệt tim hết sức rất muốn được nghỉ hưu]:
- À, không nhầm đâu, chính là nhóm này đấy, chính là nhóm Cửu Châu số 1 mà ngươi muốn tham gia đấy, trên nick chat của ta cũng chỉ có nhóm này thôi.
Hoàng Sơn Chân Quân đổi tên rồi.
Hẳng Hỏa mệt tim muốn được nghỉ hưu:...
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Nam:
- Không sao đâu, Hằng Hỏa huynh. Qua mấy ngày nữa là ngươi sẽ làm quen được ý mà. Sau đó ngươi có thể hòa nhập với nhóm này. Lúc ta vừa mới gia nhập cũng không quen. Nhưng chỉ vài ngày sau là thích ứng được luôn.
Hằng Hỏa mệt tim muốn nghỉ hưu:...
- Ta vẫn nên đi xem tứ thư ngũ kinh Nho gia của ta thì hơn.
Cứ như thế, Cuồng Đao Tam Lãng không dễ gì mới gửi được một tin nhắn lên nhóm nhưng lại bị những thảo luận liên quan đến giọng cả của Tạo Hóa Pháp Vương của các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 nhấn chìm rồi.
Cuồng Đao Tam Lãng muốn gửi thêm một tin nhắn nữa nhưng không biết phải đến ngày nào tháng nào mới gửi được.
Trong bí cảnh chậm chạp.
Cuồng Đao Tam Lãng nhìn Lưu Kiếm Nhất đang cười bỉ ổi đứng cách đó không xa rồi thở dài đầy u sầu.
Hình như Lưu Kiếm Nhất rất thích bí cảnh chậm chạp này.
Ở trong cái thế giới mà giơ tay nhấc chân thôi cũng mất thời gian cả nửa ngày này, Lưu Kiếm Nhất thấy rất vui. Không có nơi nào thích hợp với hắn hơn thế giới này nữa.
Cái thế giới tiết tấu chậm này chính là thiên đường của hắn.
Hắn muốn định cư ở đây, vĩnh viễn không bao giờ ra ngoài nữa.
**************
Phía bên kia, trong Thiên Nhai Vân Du Tự.
Có một vị tiểu hòa thượng nhàm chán ngẩng đầu lên nhìn trời.
Đã một thời gian kể từ lúc hắn lén chạy ra khỏi Thiên Nhai Vân Du Tự để chữa bệnh trĩ và bị mang về rồi.
Tiểu hòa thượng Quả Quả bày tỏ, từ sau khi chữa khỏi bệnh trĩ, lúc ngồi luyện công mông nó không còn đau nữa, thật là sảng khoái, từ sau khi chữa khỏi bệnh trĩ, hiệu suất luyện tập của nó được nâng cao một bậc. Bây giờ nó lại còn mở thêm nhĩ khiếu, đã thế còn lấy được một thiên phú nhĩ khiếu rất tốt là tuệ nhĩ. Từ sau khi có thiên phú này, nó có thể hiểu và nắm bắt những công pháp, kiến thức mà nó nghe được một cách nhanh chóng.
Lúc nghe các tiền bối trong tự khai đàn giảng kinh, nó có được nhiều lĩnh ngộ hơn, hơn nữa còn học một biết mười.
- Chán quá đi, gần đây Thư Hàng sư huynh chẳng đến tìm mình gì cả. Muốn đi chỗ huynh ấy tìm Đậu Đậu quá.
Tiểu hòa thượng nhìn lên trời lẩm bẩm.
Hay là, tìm cơ hội lén trốn ra ngoài chơi tiếp nhỉ?
Nghe nói hôm nay có một đoàn khách đến Thiên Nhai Vân Du Tự, hắn có thể tìm cơ hội trà trộn vào đoàn khách này rồi lén trốn ra ngoài không nhỉ?
Nhưng mà, không biết khách tới lần này ở chỗ nào nữa... Hơn nữa, muốn trà trộn vào trong đoàn khách thì ít nhất phải quen mặt với khách trong đoàn mới được chứ nhỉ?
Tiểu hòa thượng chắp tay thành chữ thập, lẩm bẩm:
- Phật Tổ ơi, xin hãy nghe thỉnh cầu của đệ tử, để Tam Nhật sư huynh đại phát từ bi dẫn con ra ngoài chơi đi.
Sau khi niệm xong, tiểu hòa thượng ngẫm nghĩ một lát rồi lại chắp tay vào, tiếp tục nói:
- Bạch tiền bối ơi, xin hãy giúp Tiểu Quả Quả đáng yêu một lần, cho ta một cơ hội rời khỏi Thiên Nhai Vân Du Tự nhé! Tiện thể xin cả Đậu Đậu sư huynh nữa, xin hãy ban cho ta sức mạnh để bỏ nhà ra đi!
Niệm xong, tiểu hòa thượng mở mắt ra, quan sát xung quanh một lượt.
Tiếp theo đây phải xem giữa Phật Tổ và Bạch tiền bối ai linh nghiệm hơn rồi.
Là Tam Nhật sư huynh đột nhiên lên cơn động kinh dẫn nó ra khỏi tự chơi hay là nó lấy được cơ hội rời khỏi Thiên Nhai Vân Du tự đây?
Đúng vào lúc đang suy nghĩ thì đột nhiên cơ thể của tiểu hòa thượng run lên. Nhờ có nhĩ khiếu, nó nghe thấy có giọng của hai cô bé truyền tới từ nơi cách đó không xa.
Trong đó cột giọng nói non nớt, chắc tầm tuổi tiểu hòa thượng. Giọng nói kia thì trầm hơn một chút, hẳn là lớn tuổi hơn một chút.
- Sư tỷ sư tỷ, muội nghe sư phụ nói gần đây ở khu vực Giang Nam có tà khí bay lên, nói không chừng có yêu vật xuất hiện. Chúng ta có đi xem thử không? Muội học pháp thuật lâu như thế rồi mà chưa hàng yêu phục ma được lần nào cả.
Cô bé có giọng nói non nớt kia nói.
- Nhưng chúng ta căn bản không biết khu Giang Nam nằm ở đâu mà? Hơn nữa, đây là Thiên Nhai Vân Du Tự, chúng ta muốn giấu sư phụ ra khỏi đây đâu phải chuyện dễ gì.
Cô gái có giọng già dặn hơn đáp.
- Thiên Nhai Vân Du tự to như thế, chúng ta có thể tìm các sư huynh trong tự giúp, giới thiệu cho chúng ta cảnh trí trong chùa, sau đó chúng ta tìm cơ hội trốn đi!
Giọng nói non kia lại vang lên:
- Chúng ta có thể gọi taxi để đến Giang Nam. Muội từng nghe các sư huynh trong tông môn nói qua, nếu như đến một chỗ xa lạ, không biết chỗ mình muốn tìm nằm ở đâu thì có thể dùng điện thoại để chỉ đường. Nếu như không biết dùng điện thoại dẫn dường thì có thể bắt taxi.
- Vậy chúng ta đi tìm một vị sư huynh thử xem nhé?
Cô bé có giọng nói già dặn hơn kia cũng đã động lòng.
Ở phía xa, tiểu hòa thượng Quả Quả lệ rơi đầy mặt.
Cơ hội đấy, đây chẳng phải là cơ hội để nó rời khỏi chùa sao! Hơn nữa nó rất rành khu Giang Nam kia, nó còn biết trường đại học của Tống Thư Hàng sư huynh chính là đại học Giang Nam nữa cơ!
Còn về việc muốn tìm chỗ phát ra tà khí gì đó, chỉ cần tìm thấy Thư Hàng sư huynh rồi thì không cần lo không tìm thấy chỗ đó nữa.
Quả nhiên, Bạch tiền bối vẫn đáng tin hơn Phật Tổ.
Xin chào Phật Tổ, tạm biệt Phật Tổ ~~ từ ngày hôm nay, con xin đổi tín ngưỡng nhé.
Tiểu hòa thượng xoa mặt mình, sau đó cố gắng che giấu vẻ kích động trên gương mặt.
Tiếp đó, nó giả vờ bình tĩnh, đi về phía phát ra hai giọng nói non nớt kia.
Khu Giang Nam, Tống Thư Hàng sư huynh, ta lại tới đây!