Sau đó cô vung huyết cốt, ném vào ngực của Sương Hàn Tử.
Ầm~
Sương Hàn Tử không thể né tránh, lồng ngực cường tráng bị nện một phát, cả người bị đập bay ra ngoài, đụng vào vách tường bảo vệ trong suốt trên lôi đài 1vs1, sau đó lại trượt từ vách tường bảo vệ bóng loáng xuống.
- Ui~~
Sương Hàn Tử đau đến nhe răng, hộ giáp phần ngực cũng bị đập lõm vào, ngực đau ê ẩm.
Cú ném của mỹ nhân rắn công đức cực kỳ mạnh tay. Hơn nữa, không biết khối xương cốt màu đỏ như máu trong tay cô có lai lịch thế nào, lúc nện vào ngực hắn lại có thể bỏ qua phòng ngự pháp thuật trên chiến giáp mà hắn đang mặc, đập hộ giáp lõm cả vào, lực đạo xuyên thấu qua hộ giáp tác động lên ngực hắn, xương sườn cũng sắp gãy luôn rồi.
- Chậc, vậy mà còn không toi à.
Tống Thư Hàng bất mãn nói. Hộ giáp trên người đối phương đã cứu hắn một lần.
- Thế này mà gọi là ba đầu sáu tay đấy hả?
Hai tay của Sương Hàn Tử đều đang run rẩy không ngừng. Rõ ràng nói là pháp thuật ba đầu sáu tay mà? Ba đầu sáu tay ở đâu vậy hả? Hơn nữa, có pháp thuật ba đầu sáu tay nhà ai mà đầu và tay lại chui từ ngực ra không?! Ngươi đúng là tên dối trá bịp bợm cùng cực mà.
- À, xin lỗi, bởi vì linh quỷ của ta bị ngươi mời xuống đài mất rồi, cho nên pháp thuật ba đầu sáu tay của ta còn thiếu một cái đầu với hai cánh tay. Nhưng mà không sao, ta bổ sung ngay cho ngươi thấy.
Tống Thư Hàng nói.
Sau đó hắn thò tay vào trong túi thu nhỏ một tấc móc Thông Nương ra.
Thông Nương:
-...
Cô đã đoán được Tống Thư Hàng muốn làm gì rồi.
Tống Thư Hàng xách Thông Nương bỏ vào sau cổ mình. Hôm nay hắn mặc áo khoác có mũ chụp, vừa hay có chỗ để đặt Thông Nương dính với Ngộ Đạo Thạch vào. Có Thông Nương cộng thêm mỹ nhân rắn công đức trên ngực, vậy là đầy đủ ba đầu sáu tay rồi.
- Nhìn đi, bây giờ đủ ba đầu sáu tay rồi này.
Tống sách hải đạo.
Thông Nương vung tay nhỏ bé đấm một quyền vào sau ót Tống Thư Hàng:
- Tên đần này, ba đầu sáu tay cái đầu ngươi, thà ngươi cứ hô hai đầu bốn tay cho rồi đi.
Với thực lực hiện tại của Tống Thư Hàng, nắm đấm nhỏ của cô thậm chí còn chưa đủ gãi ngứa cho Tống Thư Hàng nữa.
Sương Hàn Tử hâm mộ đến đỏ cả mắt:
- Mẹ kiếp, ngươi chẳng những có linh quỷ mà còn có luôn cả yêu sủng.
- Ta không phải là yêu sủng của hắn!
Thông Nương cả giận nói.
Lúc đối mặt với Sương Hàn Tử, Thông Nương rất có khí thế. Bởi vì cô đã đạt đến cảnh giới nhị phẩm đan điền thứ ba Long Trảo đan điền, cộng thêm hiệu quả đặc thù của Thiên Khấp Bảo Điển, nếu có đánh nhau thì cô cũng không yếu hơn Sương Hàn Tử bao nhiêu cả. Trong giới tu sĩ, thực lực chính là sức mạnh.
- Thư Sơn Cư Sĩ đạo hữu, rốt cuộc ngươi là tu sĩ cảnh giới mấy phẩm vậy hả?
Sương Hàn Tử nghiến răng hỏi.
- Bây giờ có hỏi vấn đề này cũng vô dụng mà thôi.
Tống Thư Hàng đáp:
- Hoặc là ngươi đầu hàng, hoặc là đánh xong rồi nói sau!
- Đầu hàng? Không bao giờ!
Sương Hàn Tử cắn răng đứng lên, tay nắm chặt lợi kiếm, mắt nhìn chăm chú vào Tống Thư Hàng nhằm tìm ra sở hở của đối phương.
Hắn khổ tu ba mươi năm, tuyệt đối không thể bại trận dễ như vậy được.
- Nếu không đầu hàng, vậy ngươi hãy tiếp thêm một đao của ta nữa.
Tống Thư Hàng bày ra tư thế đao thức:
- À, ta muốn nhắc nhở ngươi một chút, đao pháp mà ta sắp thi triển sau đây... bản thân ta vẫn chưa nắm giữ hoàn toàn, cho nên chính ngươi phải chuẩn bị phòng ngự và tâm lý cho thật tốt đấy.
Không đợi Sương Hàn Tử trả lời, Tống Thư Hàng đã vung đao.
Tật Phong Đao!
Tật Phong Đao là một môn khoái đao rất điên cuồng, chỉ công không thủ, một lần công kích có thể liên tục chém ra mười đao, hơn nữa... đao sau nhanh hơn đao trước, đao tiếp mạnh hơn đao đầu.
Trong lúc Tống Thư Hàng còn chưa hiểu thấu triệt Hỏa Diễm Đao do Xích Tiêu Tử đạo trưởng truyền thụ cho, Tật Phong Đao chính là đao pháp công kích mạnh nhất mà hắn có được.
...
Lúc chém ra Tật phong Đao, Tống Thư Hàng đột nhiên phát hiện có một hộ phù trên người mình lại tự động kích hoạt, là hộ phù thanh phong gia tốc, mỗi ngày kích hoạt thanh phong gia tốc hai lần.
Nói thật, bởi vì hộ phù này gia tăng tốc độ không nhiều lắm, mà Tống Thư Hàng luyện thân pháp Quân Tử Vạn Lý Hành càng ngày càng thuần thục cho nên cũng suýt quên mất hộ phù này.
Mà bây giờ khi hắn thi triển Tật Phong Đao, hộ phù tự động kích phát thanh phong gia tốc, tốc độc của Tống Thư Hàng lại tăng lên một cấp bậc nhỏ.
Sương Hàn Tử đứng đối diện trợn to hai mắt, trong đôi mắt hiện lên ánh sáng màu lam sẫm, hiển nhiên là trên người có mang loại thiên phú nhãn khiếu nào đó. Thông qua thiên phú nhãn khiếu, hắn có thể thấy được bóng dáng mơ hồ của Tống Thư Hàng, nhưng mà thân thể hắn lại không theo kịp tốc độ của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng chém đao thứ nhất xuống, Sương Hàn Tử miễn cưỡng nâng kiếm ngăn cản. Nhưng hắn còn chưa kịp giơ kiếm lên, bảo đao Phá Toái đã chém lên người hắn, bộ hộ giáp phòng ngự của hắn bị một đao phá vỡ.
Ngay sau đó Tống Thư Hàng liên tiếp bổ xuống đao thứ hai, đao thứ ba, đao thứ tư...
Tống Thư Hàng tổng cộng chém ra bốn đao mới ngừng Tật Phong Đao.
Đao thứ nhất phá hộ pháp của Sương Hàn Tử, đao thứ hai phá phù bảo phòng ngự ấn nấp trên người đối phương, đến đao thứ ba thì Sương Hàn Tử vận khí tốt, vô tình nâng kiếm đỡ được, một đao này bị cản lại. Nhưng sau đao này, kiếm trong tay Sương Hàn Tử bị đánh bay đi, hổ khẩu nứt ra.
Sau đó đao thứ tư bổ xuống, Sương Hàn Tử bị hạ gục.
Nếu như Tống Thư Hàng lại chém ra đao thứ năm, chắc hẳn Sương Hàn Tử sẽ chầu trời ngay...
- Ơ? Không chém chết hắn sao?
Thông Nương hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu, mặc dù tên Sương Hàn Tử này có ngớ ngẩn một chút nhưng cũng không phải là tử địch gì.
Sau khi Sương Hàn Tử rơi vào hôn mê, lôi đài 1vs1 lập tức bị giải trừ, biến mất không thấy đâu nữa.
Hai người lại trở về cửa vào Điện Hàn Đông.
Tống Thư Hàng thu hồi bảo đao Bá Toái.
Diệp Tư đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, ngồi xổm xuống chọt Sương Hàn Tử mấy cái:
- Tên này ngốc thật đấy... À này, nếu thủ hộ giả của Điện Hàn Đông đã bị đánh bại, vậy giờ chúng ta có thể tiến vào Điện Hàn Đông rồi nhỉ?
Trước đó Bạch tiền bối có nói qua, Điện Hàn Đông này có thể là một chỗ luyện đan, nói không chừng bên trong có phương pháp trị khỏi hàn bệnh của Lý Âm Trúc.
- Ừ, chúng ta vào xem thử thôi.
Bạch tiền bối gật đầu nói.
Lúc này Diệp Tư lại đưa tay nhặt thanh lợi kiếm Hàn Ngoạt của Sương Hàn Tử lên, kiểu dáng của Hàn Ngoạt rất khá, rất đẹp.
Diệp Tư vừa nhìn đã thích ngay.
- Kiếm này là món binh khí tốt đấy, ta có thể mang nó đi không?
Diệp Tư quay qua hỏi Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng còn chưa kịp trả lời, Bạch tiền bối đứng bên cạnh đã cười to nói:
- Tất nhiên là có thể mang đi rồi, đây chính là chiến lợi phẩm của chúng ta mà.
- Cũng đúng.
Diệp Tư gật đầu, sau đó cầm lấy Hàn Ngoạt.
Mà ngay lúc Diệp Tư cầm lấy kiếm Hàn Ngoạt, tâm thần Tống Thư Hàng đột nhiên chấn động một cái.
Hắn nhìn Diệp Tư, Diệp Tư cũng nhìn hắn.
Trong đầu hai người đồng thời sinh ra một loại cảm giác kỳ quái... quyền sở hữu Điện Hàn Đông thuộc về bọn họ!
Chỉ cần Diệp Tư cầm Hàn Ngoạt, trong đầu Tống Thư Hàng lập tức xuất hiện bảng liệt kê liên quan tới rất nhiều chức năng của Điện Hàn Đông.
Ví dụ như như chức năng mở lôi đài chiến 1vs1 mà Sương Hàn Tử đã sử dụng trước đó.
Còn có quyền lợi mở ra/ đóng kín tất cả cửa của Điện Hàn Đông, cùng với các loại quyền lợi khác như mở đại trận hộ điện của Điện Hàn Đông, kích hoạt kiếm trận công kích của Điện Hàn Đông, ngoài ra còn có một hàng đóng mở mười mấy loại chức năng khác nhau.
Nhưng mà hình như đại trận hộ điện và kiếm trận công kích đã bị hư hại, chưa được tu bổ lại. Đây cũng là lý dó tại sao trước đó Sương Hàn Tử lại không mở đại trận hộ điện.
Kiếm Hàn Ngoạt này chính là thiết bị điều khiển từ xa của Điện Hàn Đông!
Tống Thư Hàng thử nghiệm chức năng điều khiển từ xa, hắn dùng chức năng đóng kín tấy cả cửa của Điện Hàn Đông.
Sau đó, một loạt tiếng ầm ầm vang lên.
Tất cả cửa của Điện Hàn Đông trước mắt đều lần lượt đóng lại.
- Đóng lại thật này!
Tống Thư Hàng thốt lên.
- Thư Hàng, là ngươi làm à?
Bạch tiền bối hiếu kỳ hỏi.
- Đúng vậy, thanh kiếm Hàn Ngoạt này có thể khống chế Điện Hàn Đông.
Diệp Tư trả lời.
- Có chức năng thú vị vậy nữa sao? Cho ta thử một chút nào.
Bạch tiền bối hớn hở nói, hai mắt hắn sáng rực lên.
Diệp Tư đưa kiếm Hàn Ngoạt cho Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối cầm lấy kiếm Hàn Ngoạt chỉ về phía Điện Hàn Đông, cười to nói:
- Cửa chính đại điện mở ra cho ta!
Im ắng không một tiếng động...
Một lát sau.
Bạch tiền bối tức giận ném kiếm Hàn Ngoạt xuống đất:
- Không hiệu nghiệm gì hết!
- Không thể nào, vừa rồi lúc Diệp Tư cầm kiếm Hàn Ngoạt, trong đầu ta xuất hiện rất nhiều mục tùy chọn khống chế Điện Hàn Đông mà.
Tống Thư Hàng khom người nhặt kiếm Hàn Ngoạt lên.
Sau đó nhắm mắt cẩn thận cảm ứng.
Một lát sau, Tống Thư Hàng mở mắt ra:
- Lạ thật, mục tùy chọn mới vừa hiện lên lúc nãy lại không xuất hiện nữa.
Chẳng lẽ chỉ khi nào Diệp Tư cầm kiếm Hàn Ngoạt thì mới hiệu nghiệm sao?
Tống Thư Hàng đưa lại kiếm Hàn Ngoạt cho Diệp Tư:
- Diệp Tư, ngươi lại cầm lần nữa thử xem.
Diệp Tư nghe vậy thì nhận lấy kiếm Hàn Ngoạt.
Ngay lúc tay cô cầm lấy kiếm Hàn Ngoạt, trong đầu Tống Thư Hàng lại lập tức hiện lên một hàng mục tùy chọn khống chế Điện Hàn Đông.
Sau đó hắn thử sử dụng khống chế mục tùy chọn, chỉ huy cửa chính của Điện Hàn Đông mở ra.
Ầm~~
Sau khi mệnh lệnh phát ra, cửa chính của Điện Hàn Đông chậm rãi mở ra.
- Xem ra thanh kiếm Hàn Ngoạt này đã nhận Diệp Tư sư tỷ làm chủ rồi.
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối bổ sung nói:
- Còn một loại khả năng nữa... cũng có thể Diệp Tư có thể chất đặc thù nên có thể sử dụng kiếm Hàn Ngoạt làm thiết bị điều khiển từ xa, mà ngươi và ta đều không có loại thể chất này.
Thể chất đặc thù của Diệp Tư?
Tống Thư Hàng lập tức nghĩ tới Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm.
Phải chăng là do Diệp Tư mang cùng huyết mạch với Trình Lâm, cùng một mảnh vỡ của Trình Lâm hợp lại làm một, cho nên có quyền hạn sử dụng kiếm Hàn Ngoạt đấy chứ?
- Thôi đừng nghĩ nữa, chúng ta vào xem trước đã.
Bạch tiền bối nói:
- Nếu như trong Điện Hàn Đông này không có phương pháp chữa trị hàn bệnh, chúng ta còn phải đi nơi khác trong cấm địa để tìm thử.
- Cũng đúng.
Tống Thư Hàng nói.
Đồng thời, ý thức hắn quét đến mục cuối cùng trong bảng tùy chọn của thiết bị điều khiển từ xa Hàn Ngoạt.
“Thu hồi Điện Hàn Đông.”
- Thu hồi Điện Hàn Đông? Đây là mục tùy chọn gì thế?
Tống Thư Hàng hiếu kỳ nói.
Hắn vừa dứt lời, hình như kiếm Hàn Ngoạt nhận được mệnh lệnh.
Một chỉ thị được gửi đến Điện Hàn Đông.
- Ơ kia? Đợi đã, đợi đã, ý ta không phải vậy!
Tống Thư Hàng hét lớn lên.
Nhưng mà... trễ rồi.
Điện Hàn Đông ở phía trước tỏa ra bảo quang bảy màu rực rỡ.
Cả Điện Hàn Đông giống như một món pháp bảo, sau khi nhận được chỉ thị, Điện Hàn Đông từ từ bay lên khỏi mặt đất.
Đất rung núi chuyển...