Tống Thư Hàng có thể cảm ứng được thông qua nhập mộng, lúc này Quân Tử Kim Liên và Tà Liên phía đối diện vẫn chưa sinh ra thần trí. Bọn chúng bây giờ cứ như là hai đóa hoa bị người trồng ở trong bình để thưởng thức.
Cũng không biết là Kim Liên đã được trồng trong bình bao lâu rồi nhỉ?
Tống Thư Hàng lại liên tưởng đến người tạo ra Quân Tử Kim Liên và Tà Liên là thiên đạo - Đấng sáng tạo vào lúc kỷ nguyên ban đầu.
Hắn chưa từng thấy qua những nhân vật lớn của tu chân giới như thiên đạo, nhưng với đặc điểm bất tử, bất diệt, bất hủ của thiên đạo thì quan niệm thời gian của thiên đạo nhất định sẽ khác với những tu sĩ thông thường.
Nói không chừng người ta ngủ gật cái thôi là hơn mấy trăm năm thì sao?
Không lẽ lần này ta phải biến thành một đóa hoa sen rồi bị trồng trong bình hoa suốt mấy trăm năm à?
Nội tâm Thư Hàng hoang mang, lần trước nhập mộng trở thành Thông Nương đã phải chịu đựng cảnh ăn nắng dầm sương suốt mấy trăm năm, loại trải nghiệm đó thật sự không muốn trải qua lần thứ hai đâu.
Nhàm chán đến mức muốn đập đầu chết quách luôn cho rồi!
...
May mắn là loại chuyện đáng sợ này cũng không xảy ra.
Chủ nhân của Kim Liên và Tà Liên nhanh chóng xuất hiện... Tiếng vang như động đất truyền đến từ đằng xa.
Ầm ~ Ầm ~
Tiếng va chạm khá nhịp nhàng, dường như có thứ gì đó đang nhảy múa thì phải?
Bây giờ Tống Thư Hàng không có tay, không có chân thậm chí là không có mắt. Chỉ có thể dựa vào giác quan đặc thù của Kim Liên để nhìn thế giới này.
Bóng người đằng xa kia rất nhanh đã đến gần, cuối cùng Tống Thư Hàng cũng đã thấy rõ hình dạng của đối phương, đó là một con rồng với hai màu trắng đen.
Phần lớn những con rồng màu trắng đen, ngoại hình cũng không có gì kỳ lạ. Bởi vì nếu như là rồng thần màu đen, mà phần bụng là màu trắng, đều có thể xưng là là rồng màu trắng đen.
Thế nhưng hai màu đen trắng trên người của ngài rồng hay cô rồng trước mắt này lại giống như ngựa vằn. Từng đường hoa văn hiện lên dưới sự đan xen của hai màu đen trắng xuất hiện đều đều trên thân rồng của hắn hay cô ta.
Trừ điều đó ra, trên người con rồng có hoa văn như ngựa vằn này còn có một nơi rất quái dị... Nó chỉ có một cái chân.
Cho nên lúc con rồng đốm di chuyển là phải nhảy lò cò bằng một chân.
Đây cũng là nguyên nhân tiếng ầm ầm kia vang lên.
- Chẳng lẽ vị rồng đốm này chính là thiên đạo thuở kỷ nguyên ban đầu ư? Nhưng thiên đạo lớn lên sẽ có hình dạng này sao?
Trong lòng Tống Thư Hàng suy đoán.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, con rồng đốm này đã nhảy đến trước hai đóa hoa này.
- Tình hình phát triển không tồi, hai đóa hoa sen một âm một dương này tương sinh tương khắc, làm vật thí nghiệm của ta đúng là không thể hoàn mỹ hơn nữa. Năm đó ta thuận tay dời hai đóa hoa sen này vào đây trồng đúng là thông minh quá đi mà.
Rồng đốm cười.
Ngôn ngữ mà hắn nói là loại ngôn ngữ mà Tống Thư Hàng chưa từng nghe qua. Đây chính là thời kỳ đầu của kỷ nguyên, trong thời kỳ này con người đã xuất hiện hay chưa vẫn là một ẩn số.
Thế nhưng lại giống như lúc gặp Thánh Nhân ở Vạn Thư Sơn. Lúc Thánh Nhân mở miệng, giọng nói của hắn sẽ được Phiên dịch bởi sức mạnh trời đất, để những người nghe hiểu được hắn đang nói gì. Giọng nói của rồng đốm lúc này cũng có hiệu quả y hệt.
Tống Thư Hàng nghe không hiểu chữ nào cả, nhưng lúc vừa nghe được giọng của đối phương sẽ lập tức hiểu được ý của hắn.
- Theo đó, có thể thử nghiệm lấy hai đóa hoa sen này làm cơ sở, ngưng tụ ra chìa khóa Mở tiểu thế giới trong bọn chúng rồi.
Rồng đốm tiếp tục lẩm bẩm.
Dứt lời, hắn đứng trước mặt hai đóa hoa sen, hai cái râu rồng duỗi dài ra, nhẹ nhàng vuốt ve hoa sen.
Vậy là đúng rồi... Con rồng đốm này chính là thiên đạo làm nhiệm kỳ nào đó vào thời kỷ nguyên ban đầu, là người sáng tạo ra Tà Liên và Kim Liên.
Trong lòng Tống Thư Hàng vô cùng kích động.
Thứ mà hắn nhìn thấy trong lúc nhập mộng bây giờ hẳn là quá trình sáng tạo ra không gian Kim Liên và không gian Tà Liên của thiên đạo.
Nếu như hắn có thể trải qua hết quá trình tạo ra hai không gian này, lúc đó nhất định sẽ có thể tìm được mấu chốt để Phá vỡ tình thế! Kể từ đó, sau khi kết thúc nhập mộng, nói không chừng hắn lập tức có thể ra tay đánh vỡ cái tử cục không ngừng chết đi sống lại này!
Lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ, đột nhiên vị thiên đạo rồng đốm này ngừng vuốt ve hoa sen, khuôn mặt như có điều suy nghĩ.
Vị thiên đạo rồng đốm này phát hiện hắn nhập mộng vào Kim Liên rồi sao? Trong lòng Tống Thư Hàng căng thẳng.
Lúc trước hắn nhập mộng vào Lý Thiên Tố cũng đã từng bị Xích Tiêu Tử đạo trưởng phát hiện.
Vị thực lực của vị thiên đạo rồng đốm này tuyệt đối cao hơn so với Xích Tiêu Tử đạo trưởng, cho nên nhất định là hắn cũng có thể phát hiện ra mình!
Nếu như mình bị phát hiện thì phải đối mặt với vị thiên đạo thời viễn cổ này thế nào đây?
Lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ gấp gáp, vị thiên đạo rồng đốm kia đã khôi phục lại, hắn tiếp tục lấy râu rồng của bản thân vuốt ve Kim Liên và Tà Liên. Trong lúc đó, có từng luồng sức mạnh thần kỳ bị rồng đốm thiên đạo rót vào trong hai gốc hoa sen.
- Hắn không có phát hiện ra ta ư? không thể nào, đây là thiên đạo mà!
Trong lòng Tống Thư Hàng nghi hoặc:
- Hay là hắn hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của mình nhỉ?
Nếu như là cái trước thì, rất có thể vị thiên đạo rồng đốm này đã xuất hiện vấn đề. Giống như tình huống của vị Thánh Nhân Nho gia kia vậy. Sau khi Thánh Nhân thân tử đạo tiêu, Thánh Nhân cũng không để ý gì đến Tống Thư Hàng khi hắn thông qua đầm Thánh Tịch đi vào trong ký ức của Thánh Nhân, học tập bí thuật.
Nếu như là cái sau thì, không lẽ đối với vị thiên đạo thời kỳ Kỷ nguyên ban đầu này Tống Thư Hàng còn nhỏ bé hơn so với vi sinh vật, hoàn toàn không đáng nhắc đến ư?
...
Cho dù thế nào đi nữa, thiên đạo rồng đốm không có phản ứng gì với Tống Thư Hàng, Tống Thư Hàng sẽ có thể tiếp tục với hình thức nhập mộng, cơ thể mới sẽ hình thành cùng với không gian Kim Liên và hông gian Tà Liên! Từ đó tìm kiếm mấu chốt để Phá vỡ tình thế!
Thiên Đạo rồng đốm vẫn tiếp tục rót sức mạnh vào trong hai đóa hoa sen.
Sau một hồi lâu, hắn thu râu rồng của mình lại.
Sau đó, hắn nhảy lò cò rời khỏi đây.
Chỉ để lại Kim Liên và Tà Liên đung đưa theo gió.
Tống Thư Hàng thông qua nhập mộng thay thế Kim Liên, có thể cảm ứng được bên trong Kim Liên đang hình thành một hạch tâm.
Hạch tâm kia tràn đầy sức mạnh của không gian.
Đây chính là chìa khoá sao?
...
Ngày thứ hai, tạm thời gọi là ngày thứ hai đi, bởi vì trong không gian này không có mặt trời mọc lên lặn xuống nên Tống Thư Hàng cũng không dư hơi đi tính thời gian.
Ầm ~ ầm ~ âm thanh đó lại vang lên lần nữa.
Thiên Đạo rồng đốm lại nhảy lò cò tới bên cạnh hai đóa hoa sen.
- Không tồi, quả nhiên giống với dự đoán của ta. Sau khi hai đóa hoa sen này nhận được sức mạnh của ta thì đã bắt đầu ngưng tụ hạch tâm rồi. Chỉ cần chờ hai hạch tâm này thành hình, bọn chúng sẽ có thể có được thiên phú mở không gian.
Rồng đốm thiên đạo cười nói.
Nó lại duỗi râu rồng ra lần nữa, rót năng lượng vào hai đóa hoa sen.
Cùng giống như hôm qua, sau khi rót năng lượng vào xong nó lại nhảy lò cò rời khỏi đây.
Trong lúc đó, Tống Thư Hàng thông qua nhập mộng có thể cảm ứng được quá trình hình thành hạch tâm kia trong Kim Liên kia một cách tỉ mỉ. Hắn không bỏ qua một chi tiết nhỏ nào, bởi vì nói không chừng đây chính là mấu chốt để hắn phá vỡ tình thế!
Một ngày này, hạch tâm bên trong Kim Liên càng thêm ngưng thực, đã sơ bộ hình thành được hạch tâm hình thức ban đầu. Thậm chí có một phù văn kỳ dị như ẩn như hiện bên trong hạch tâm.
...
Ngày thứ ba.
Thiên Đạo rồng đốm lại nhảy tới rót năng lượng vào hai đóa hoa sen. Sau khi kết thúc, hắn lại nhảy nhót rời khỏi.
Cứ thế lặp đi lặp lại tròn 81 lần!
Cuối cùng vào ngày thứ 81, hai hạch tâm hay có thể nói là chìa khoá trong cơ thể Tà Liên và Kim Liên đã hoàn toàn thành hình!
Hạch tâm như một viên ngọc nhỏ, trên viên ngọc khắc rõ tám mươi mốt phù văn. Bên ngoài viên ngọc lại có tám mươi mốt miếng vảy rồng bảo vệ hạch tâm.
- Việc lớn đã thành, tiếp theo chính là bước kế tiếp... Rót chất dinh dưỡng vào đầy đủ để hai đóa hoa sen này hình thành một phương tiểu thế giới của riêng mình. Ừm, đây là một quá trình khá dài, cho nên phải đi tìm hai chỗ nào tốt để cố gắng rút ngắn quá trình lại.
Thiên Đạo rồng đốm nói khẽ.
Dứt lời, râu rồng của hắn cuốn hai đóa hoa sen lên, ý nghĩ thoáng động một chút là thân hình của hắn đã phá vỡ không gian, đi tới một thế giới khác.
...
Nơi mà thiên đạo rồng đốm thuấn di đến là thế giới Cửu U, nơi này khắp nơi tràn đầy sức mạnh tà ác và ô uế, thậm chí còn có ma âm dẫn dụ người ta sa đọa.
Theo đó, trong nháy mắt thiên đạo rồng đốm lại đi tới nơi có năng lượng nồng đậm nhất trong thế giới Cửu U... Trên một ma hải mênh mông.
So thử thì ma trì của Nho gia xây dựng hàng trăm hàng ngàn năm nay quả thực là cùi bắp hết sức.
Thiên Đạo rồng đốm:
- Ngươi sẽ sinh trưởng ở chỗ này, hấp thu năng lượng của thế giới Cửu U, yên tâm mà trưởng thành nhé. Có tên kia ở đây, khắp thế giới Cửu U sẽ không có bất kỳ tà ma nào có thể tổn thương ngươi.
Dứt lời, hắn đưa tay lấy Kim Liên từ trong bình ra rồi ném vào trong ma hải.
Kim Liên rơi vào trong ma hải thì lập tức cắm rễ xuống dưới, điên cuồng hấp thu sức mạnh tà ác của ma hải bên trong Cửu U.
Trên mặt rồng của thiên đạo rồng đốm hiện rõ ý cười:
- Không tệ, với độ phong phú của năng lượng nơi đây, không quá trăm năm thì đóa Kim Liên này sẽ có thể trưởng thành. Ha ha ha.
Cười xong, thân hình của thiên đạo rồng đốm lại lần nữa thuấn di một cái, biến mất trên ma hải, hẳn là đi trồng đóa Tà Liên kia.
Tống Thư Hàng:
-...
Theo lời của con rồng đốm kia thì hắn còn phải hóa thân thành Kim Liên hấp thu dinh dưỡng trong ma hải này đến tận một trăm năm nữa à?
Vậy nên hắn phải làm một đóa Kim Liên chịu cảnh ăn nắng nuốt sương suốt trăm năm trong ma hải sao?
Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà.
Vốn cho rằng cuối cùng lần này cũng không trải qua mấy cuộc sống trăm năm làm sen, nhưng không nghĩ tới cuộc sống trăm năm làm sen kia lại chờ hắn ở đằng sau!
Tận một trăm năm lận đó, phải chịu bằng niềm tin à?
Có ai ra đây nói chuyện với hắn chút được không? Có ai kể chuyện cười để hắn vui lên chút được không?
Ngay lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ, trên ma hải xuất hiện một trận chấn động không gian.
Một lát sau, thiên đạo rồng đốm đã trở về.
Nhưng lần này, thiên đạo rồng đốm không có dịu dàng quan tâm vuốt ve Kim Liên, hắn chỉ lẳng lặng lơ lửng ở phía trên ma hải, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng đang nhập mộng thành Kim Liên.
Tống Thư Hàng bị đến mức nổi da gà.
Lạ thật, tại sao ta lại có cảm giác con rồng đốm này giống như biến thành một người khác vậy nhỉ?
Không lẽ con rồng đốm này bị đa nhân cách sao?