Lệ Chi Tiên Tử muốn tránh cũng không được, bị quả cầu bằng ngọc nện thẳng vào người ngã lăn quay trên đất.
- A a a a ~~
Lệ Chi Tiên Tử kêu lên sợ hãi, cô có thể cảm giác được trên quả cầu bằng ngọc này truyền đến một lực chấn động mạnh mẽ, đây chính là lực chấn động đủ để đánh bay Tà ma chúa bát phẩm đấy.
Cô lập tức khởi động phù văn trên người do Bạch Vân thư viện cho, khiến cơ thể của mình xuyên qua Lưới lọc. Kể từ đó, cơ thể của cô xuyên qua tầng Lưới tà ma ngũ phẩm, lọt xuống tầng tà ma tứ phẩm.
Trong thời gian cô rơi xuống đã đủ để Bạch Tôn Giả phản ứng dừng quả cầu bằng ngọc lại rồi!
- Nhưng... Vì cái quần gì mà quả cầu bằng ngọc này lại đột nhiên đổi hướng rồi đập về phía ta cơ chứ?
Lệ Chi Tiên Tử thầm nghĩ trong lòng.
Trong lúc đang suy nghĩ, đột nhiên tiên tử cảm ứng được trên quả cầu bằng ngọc lại nổi lên rất nhiều luồng khí tức của cấp bậc kiếp tiên.
Sâu bên trong những khí tức kiếp tiên này cất chứa từng luồng oán niệm và hận ý. Những cảm xúc oán hận này... Đều vì cô mà bay tới.
Tổng cộng có hơn hai mươi luồng khí tức kiếp tiên, Lệ Chi Tiên Tử bị dọa cho nhảy dựng lên.
Cô chỉ là một vị chân quân lục phẩm đáng yêu thôi mà? Có chọc qua kiếp tiên bao giờ đâu cơ chứ?
Nếu muốn thì kiếp tiên chỉ cần dùng một ngón tay thôi cũng đủ để bóp chết cô rồi.
...
Lúc này bên trong tầng tà ma tứ phẩm.
Nơi mà Lệ Chi Tiên Tử rơi xuống chính là trên không trung của mấy người Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục, Ngư Kiều Kiều, Dược Sư.
Các vị đạo hữu của Nhóm Cửu Châu Số 1 đều lấy sân nhà của Bạch Tôn Giả làm điểm bắt đầu đi vào Không gian lưới lọc. Cho nên tuy mọi người chiến đấu ở những Không gian lưới lọc khác nhau, nhưng vị trí rơi xuống của mọi người lại trong cùng một khu vực.
- Thư Hàng, má mì Lệ Chi của ngươi bị quả cầu bằng ngọc đập trúng kìa.
Tô Thị A Thập Lục nói với Tống Thư Hàng.
Lúc này cô lại liên thủ với Tống Thư Hàng giải quyết xong một con tà ma tứ phẩm. Thế nhưng nếu muốn đổi Quân Tử Kim Liên thì phải cần ba trăm thi thể tà ma tứ phẩm, đúng là gánh nặng đường xa mà.
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi lại:
- Lạ thật, quả cầu bằng ngọc kia không phải là pháp bảo của Bạch tiền bối sao? Sao Lệ Chi Tiên Tử lại bị nện nhỉ?
Lúc đang nói chuyện, trong tầng Lưới lọc tà ma ngũ phẩm, Bạch Tôn Giả đã thay xong quần áo. Lúc hắn nhìn thấy quả cầu bằng ngọc đè Lệ Chi Tiên Tử đang rơi xuống thì vội vàng bấm pháp quyết:
- Ngừng!
Quả cầu bằng ngọc bị Bạch Tôn Giả điều khiển, lập tức phanh gấp rồi ngừng trên không trung. Sau đó quả cầu bằng ngọc đã không còn được cung cấp năng lượng nên rơi từ trên không xuống.
Quả cầu bằng ngọc ngừng lại rồi, nhưng sắc mặt Lệ Chi Tiên Tử vẫn tái nhợt như trước, thân hình cô bắt đầu rơi xuống phía dưới. Cô bị đụng tới thảm luôn rồi, ngay cả sức để ổn định thân hình trên không trung cũng không có.
Tống Thư Hàng vội vàng móc ra con rối ngân long, phóng lên trời đón lấy Lệ Chi Tiên Tử đang rơi xuống. Đồng thời cũng tiện tay cầm luôn quả cầu bằng ngọc kia.
Một lát sau.
Con rối ngân long hạ xuống bên cạnh Tô Thị A Thập Lục.
Vợ chồng Dược Sư cách đó không xa nhanh chóng chạy tới, mở ra một khoảng trống an toàn cho Tống Thư Hàng.
- Lệ Chi tiền bối, ngươi có sao không?
Tống Thư Hàng nhấc quả cầu bằng ngọc bằng một tay, lên tiếng hỏi.
- Rất nhiều sao đây... Ta có cảm giác mình sắp bị đập vỡ nát ra vậy, nếu không phải Bạch tiền bối kịp thời dừng quả cầu bằng ngọc lại thì bây giờ cả người ta đã phun máu rồi.
Lệ Chi Tiên Tử cười khổ nói, dứt lời, cô đưa tay móc ra một viên đan dược trị thương rồi đút vào miệng.
Tô Thị A Thập Lục đưa tay, đỡ lấy Lệ Chi Tiên Tử:
- Lệ Chi tiền bối, sao đột nhiên quả cầu bằng ngọc này lại đánh ngươi thế?
- Ta cũng chả biết tại sao đây này.
Trong lòng Lệ Chi Tiên Tử oan thấu trời xanh.
Trong lúc nói chuyện, Dược Sư ở một bên đột nhiên kinh ngạc hỏi:
- Ồ? Thư Hàng tiểu hữu ngươi sao thế? Sắc mặt của ngươi không được bình thường cho lắm đấy.
Tô Thị A Thập Lục nghe vậy thì vội xoay đầu nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Chỉ thấy sắc mặt Tống Thư Hàng lúc này trắng bệch, đôi lông mày chau lại, con ngươi trong mắt có chút thất thần.
Ngư Kiều Kiều ở đằng xa còn đang dây dưa với mấy con tà ma tứ phẩm kêu lớn:
- Dược Sư tiền bối, chuẩn bị pháp thuật chữa trị nhanh lên!
Tống Thư Hàng tiểu hữu xảy ra chuyện gì rồi sao?
Trong lòng Dược Sư nghi hoặc, thế nhưng vẫn là nhanh chóng chuẩn bị xong pháp thuật trị liệu, sẵn chuẩn bị luôn đan dược chữa trị.
Lúc này... Trên người Tống Thư Hàng đột nhiên phun ra một lượng lớn máu tươi. Vỏn vẹn là cánh tay để trần kia của hắn thôi là đã lập tức xuất hiện hơn mười miệng vết thương rồi.
Lượng máu mất vô cùng lớn, những vết thương kia không phải là đang chảy máu, mà là đang phun máu.
...
Nguyên nhân phun máu đương nhiên là do Bí Pháp Giám Định đáng sợ trên người Tống Thư Hàng lại bị kích hoạt rồi. Cho dù là trên tay hắn đeo găng tay tình yêu của Mộc Ngưu Kiếm Khách nhưng vẫn không thể nào hoàn toàn tránh được tỷ lệ kích hoạt Bí Pháp Giám Định.
Thứ được giám định lần này chính là Quả cầu bằng ngọc trong tay Tống Thư Hàng.
Lệ Chi Tiên Tử chớp chớp mắt:
- Ta nói này, người bị quả cầu bằng ngọc đụng vào là ta mới đúng mà? Cả người phun máu nên là ta mới đúng chứ, tại sao cả người Thư Hàng ngươi lại phun máu vậy? Còn phun tới mức khoa trương như vậy nữa chứ?
Tống Thư Hàng cười khổ:
- Đau quá!
Pháp thuật chữa trị của Dược Sư nhanh chóng thi triển lên người hắn, đồng thời Giang Tử Yên mở một lọ dược tề chữa trị ngoại thương ra trực tiếp tưới lên người Tống Thư Hàng.
Trì Dũ Thuật của Dược Sư vô cùng hiệu quả, cộng thêm lọ nước thuốc kia nữa, trong vòng mấy giây, vết thương trên người Tống Thư Hàng đã dần dần khép miệng.
- Xì* ~ Cảm ơn Dược Sư tiền bối.
Tống Thư Hàng nghiến răng nghiến lợi.
Đồng thời kết quả của Bí Pháp Giám Định cũng đã truyền vào đầu Tống Thư Hàng.
“Quả cầu bằng ngọc thần bí vô danh do Bạch Chân Quân năm đó vẫn còn cảnh giới lục phẩm tự tay đánh bóng, luyện chế mà thành. Nguyên vật liệu là mảnh vỡ thần binh kiếp tiên của các cường giả kiếp tiên Thiên Đình viễn cổ lưu lại sau khi chết trận hay chiến bại, tổng cộng được đánh bóng từ hai mươi ba miếng mảnh vỡ kiếp tiên.”
“Sau khi Thiên Đình bị hủy diệt, có??? mang theo hai mươi ba mảnh vỡ thần binh kiếp tiên rải xuống di tích Bích Thủy Các, tế tự Bích Thủy Các đã bị hủy diệt.”
“Trên hai mươi ba miếng mảnh vỡ thần binh kiếp tiên mang theo oán niệm không cách nào hóa giải. Cho dù trải qua hàng nghìn hàng vạn năm cũng sẽ không tiêu tán.”
Trong đó có lẽ??? kia đại diện cho một vị tu sĩ mạnh mẽ.
Nhưng với thực lực của Tống Thư Hàng bây giờ còn chưa thể đạt được bất cứ tin tức gì của vị tu sĩ này, vậy nên trong kết quả mà Bí Pháp Giám Định truyền tới chỉ có thể miêu tả vị tu sĩ nào đó bằng???? mà thôi.
Tống Thư Hàng cầm quả cầu bằng ngọc này, rơi vào trầm tư. Sau khi Thiên Đình viễn cổ bị hủy diệt, có một vị tu sĩ thần bí mang theo hai mươi ba miếng mảnh vỡ thần binh kiếp tiên đi tế tự Bích Thủy Các ư?
Lạ thật!
Bích Thủy Các bị hủy diệt là do vào thời thượng cổ, có năm thế lực môn phái mạnh mẽ đại chiến trên không trung của Bích Thủy Các... Các thế lực đó đánh đến mức ngươi chết ta sống, lúc đánh tới mức não cũng muốn rớt ra thì có thế lực đám người bắt yêu thần bí chen ngang vào, một mẻ hốt gọn các thế lực, lại còn phá hủy Bích Thủy Các vô cùng tàn nhẫn.
Đoạn lịch sử này là Tống Thư Hàng nghe được từ chỗ của Sở các chủ.
Kẻ hủy diệt Bích Thủy Các là thế lực người bắt yêu thần bí kia... Thế thì tại sao vị???? kia lại phải dùng mảnh vỡ của kiếp tiên Thiên Đình viễn cổ để tế Bích Thủy Các chứ?
Chẳng lẽ thế lực người bắt yêu lúc trước có quan hệ gì với Thiên Đình viễn cổ sao? Hay là Thế lực người bắt yêu thần bí kia vốn là một phần của Thiên Đình viễn cổ?
Cũng chỉ có như vậy thì tin tức mà bí pháp đưa ra mới được xem hợp lí.
Như vậy, vị tu sĩ???? này là ai đây?
Là Sở các chủ sao? Hay là tu sĩ khác có quan hệ với Bích Thủy Các?
Lúc Thư Hàng đang suy nghĩ, Ngư Kiều Kiều đã giải quyết xong tà ma tứ phẩm bên người cô, sau đó thu dọn chiến lợi phẩm.
Sau đó Ngư Kiều Kiều đi đến bên người Thư Hàng, vỗ nhẹ lên hắn:
- Sao rồi? Lấy được tin tức gì thú vị rồi phải không Thư Hàng?
- Ừm, ta giám định ra một chút tin tức. Quả cầu bằng ngọc này được chế tạo từ hai mươi ba mảnh vỡ thần binh kiếp tiên.
Tống Thư Hàng cầm quả cầu bằng ngọc này rồi nói
Hai mươi ba mảnh vỡ thần binh kiếp tiên nếu như một người cầm một cây thần binh, vậy có nghĩa là có hai mươi ba vị kiếp tiên đó! Cho dù là kiếp tiên Thiên Đình năm đó mỗi người cầm hai cây thần binh kiếp tiên đi chăng nữa vậy cũng có nghĩa là có mười hai, ba vị kiếp tiên. Số lượng này đã bằng với kiếp tiên dưới trướng Thánh Nhân Nho gia rồi.
...
Lúc này Bạch Tôn Giả cũng khiêng máy quay phim và gốc liễu yêu đáp xuống từ tầng lưới tà ma ngũ phẩm. Lúc hắn đáp xuống lại nghe thấy lời Tống Thư Hàng vừa nói.
Bạch Tôn Giả lên tiếng:
- Mảnh vỡ thần binh kiếp tiên à?Chẳng trách sau khi ta nhặt được những mảnh vỡ pháp bảo này, lúc dung hợp chúng lại tốn sức như thế.
Lệ Chi Tiên Tử xen vào:
- Thật ra ta cảm thấy lúc trước Bạch tiền bối chỉ mới có cảnh giới lục phẩm đã có thể đánh bóng mảnh vỡ thần binh kiếp tiên thành một quả cầu thế này mới là điều khó tin!
- Ha ha ha.
Bạch Tôn Giả đắc ý cười vang:
- Lúc ấy ta đã phải dùng hơn mười cách mới có thể đánh bóng chúng thành hình cầu mà ta thích đó.
-...
Lệ Chi Tiên Tử thở dài:
- Thật ra, thứ ta càng muốn biết hơn là tại sao quả cầu bằng ngọc chế tạo từ thần binh kiếp tiên này lại đột nhiên đánh về phía ta chứ? Ta có chọc tới nó đâu?
Bạch Tôn Giả nhận lấy quả cầu bằng ngọc Tống Thư Hàng trong tay rồi nói:
- Ta cũng không rõ lắm. Thế nhưng... Lúc quả cầu bằng ngọc này bay về phía Lệ Chi đạo hữu, ta cảm giác được từ trong phản hồi của quả cầu bằng ngọc này là hình như nó đang rất tức giận.
- Vậy thì sao phải tức giận bay về phía ta cơ chứ!?
Lệ Chi Tiên Tử vô cùng oan ức, cho dù đây là thế giới trọng nhan sắc thì Lệ Chi Tiên Tử cô cũng là vừa xinh đẹp vừa thuận mắt mà? Tại sao phải nện cô chứ.
- Những thứ này là mảnh vỡ thần binh kiếp tiên của Thiên Đình viễn cổ.
Lúc này Tống Thư Hàng lại nhắc nhở.
Đồng thời trong đầu hắn bắt đầu kết nối rất nhiều manh mối lại với nhau.
Thần binh kiếp tiên của Thiên Đình viễn cổ sinh ra hận ý với Lệ Chi Tiên Tử.
Lệ Chi Tiên Tử dường như không liên quan tới Bích Thủy Các nhưng lúc Diệp Tư sư tỷ nhìn thấy Lệ Chi Tiên Tử thì lại lập tức sinh ra một loại cảm giác thân thiết quỷ dị. Bây giờ Tống Thư Hàng cũng thừa hưởng loại cảm giác thân thiết này. Lệ Chi Tiên Tử và Diệp Tư khẳng định có quan hệ thân mật nào đó.
- Mảnh vỡ thần binh kiếp tiên của Thiên Đình viễn cổ ư? Vậy thì ta lại càng không thể nào liên quan tới chúng mới đúng chứ. Lúc ta sinh ra, Thiên Đình đã bị hủy diệt chẳng còn thừa lại chút gì rồi mà.
Lệ Chi Tiên Tử bực bội cất lời.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi mới hỏi dò:
- Có lẽ là trong các đời tổ tiên của Lệ Chi tiền bối, có người nào đó đã làm gì đó khiến cho những kiếp tiên của Thiên Đình viễn cổ chết không nhắm mắt chăng?